Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mày nhẹ tay một chút... Đau!" Nana nhăn nhó mắt mày, nhưng cho dù cậu dùng lực bao nhiêu vẫn không dãy khỏi tay anh. Igarashi đưa mắt nhìn cậu sau đó liền hừ lạnh: "Còn biết kêu đau? Thế trước khi đánh nhau sao không nghĩ đến hậu quả đi. Nói, mày đi đánh nhau với ai?"

Ánh mắt Nana đưa ra ngoài cửa sổ, giả bộ lơ đãng thốt lên: "Không biết tí nữa có mưa không... Ai da, sao mày lại gõ đầu tao nữa?" Cảm giác nóng rát trên trán khiến Nana nhíu mày, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Igarashi, cậu chỉ đành ngậm ngùi cúi đầu: "Một học trưởng lớp trên."

"Học trưởng? Trước kia đánh với học sinh trường khác thì không nói, đằng này lại là học trưởng cùng trường, mày muốn chết lắm hả?" Gân xanh trên trán Igarashi nổi lên, thật muốn vung tay cho cậu một trận no đòn.

Nana liếc nhìn vẻ mặt anh sau đó liền cười tủm tỉm: "Dù sao thì mày cũng sẽ giúp tao mà, phải không?" Trông bản mặt của cậu, anh cũng chỉ đành bất đắc dĩ xoa đầu: "Mày chỉ thích đi gây chuyện cho tao."

Những hành động này đối với hai người đều là quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, nhưng đối với những sinh vật ngoài hành tinh như hủ nữ thì chẳng khác nào là 'thân mật tình nhân'. Kae đứng ngoài cửa nhìn chăm chăm hai người họ, đúng là trời sinh một đôi, rõ ràng Nana đi gây chuyện khắp nơi vẫn luôn được Igarashi che chở. Cái này mà vẫn có người bảo họ chỉ là bạn thân, ai mà tin cho nổi! Lại còn hành động xoa đầu cưng chiều kia nữa...

Tựa như cảm nhận được ánh nhìn nóng rực của cô nàng, Nana nhìn ra ngoài cửa rồi thốt lên một tiếng ngạc nhiên: "Serinuma!"

Bị phát hiện, Kae chợt bừng tỉnh cười gượng. Ai nha, phá hoại bầu không khí lãng mạn của vợ chồng người ta là tội lớn biết không?

"Nanashima, Igarashi, thật xin lỗi vì đã làm phiền." Cô nàng bước vào phòng với vẻ mặt không được tự nhiên.

Nana ngó nghiêng một hồi rồi nói: "Cậu bị thương sao?"

"Không có." Kae lắc đầu rồi chợt nhớ ra mục đích của mình: "Chuyện là cuối tuần có bộ phim rất hay mới chiếu, nhưng Acchan lại bận rộn không thể đi cùng..."

"Vậy để tớ đi cùng cậu!" Cả hai giọng nói cùng vang lên một lúc, Nana và Igarashi hai mặt nhìn nhau, dường như giữa hai bọn họ bắn ra tia lửa rất nhiều, bất quá đối với một hủ nữ, hiện tượng này chỉ có thể nói bao gồm trong bốn từ "liếc mắt đưa tình"!

Kae tủm tỉm cười: "Nếu vậy mọi người cùng đi, để tớ gọi thêm cả Mutsumi senpai và Shinomiya." Nói rồi cô chạy vội đi, để lại hai người ngẩn ngơ ngồi đó.

"Tạm không nói đến Serinima, rốt cuộc có chuyện gì mà mày đánh nhau cùng học trưởng?" Một lần nữa kéo tay cậu lại tiếp tục sát trùng, Igarashi lên tiếng.

"Chuyện này kể ra rất dài, nói chung là lỗi của hắn ta trước, không phải tao cố tình gây sự!" Nana thở dài, cậu cao giọng nói. Băng bó cũng đã xong, hai người liền trở về lớp, tuy nhiên anh có thể nhìn ra tâm trạng của cậu không được tốt. Tình trạng này hầu như chưa từng xảy ra, Nana tuy lời nói cọc cằn khó nghe nhưng tính tình lại rất tốt, hơn nữa rất lạc quan, thật ít khi thấy cậu ngồi lại một góc như vậy.

===

Thời tiết ngày hôm nay rất tốt, vì là ngày cuối tuần nên trước rạp phim chật ních người đi lại, chủ yếu là những đôi tình nhân hoặc những nhóm lớn nhỏ tụ hội. Đặc biệt hơn là chỗ bốn người đứng càng trở nên thu hút ánh nhìn, cũng chỉ có bốn người Nana, Igarashi, Mutsumi và Shinomiya đến trước, còn hai cô gái thì đi sau.

Cho dù đứng trước rạp phim nhưng hiển nhiên bọn họ không hề chú ý đến nội dung tấm vé đã được đặt trước, nghiễm nhiên chỉ nhìn trước ngó sau Kae đến hay chưa. Rốt cuộc, Kae cùng Shima cũng đến, buổi hẹn hôm nay khá ổn, tâm trạng của mọi người rất vui vẻ, nội dung phim cũng không vấn đề, duy chỉ có một người lại không vui.

Ngay khi vừa ngồi vào ghế, Nana đã tự nhủ gạt bỏ mấy cái suy nghĩ linh tinh trong đầu, tập trung tạo ấn tượng tốt cho Kae, chỉ tiếc ông trời trêu đùa không như ý nguyện.

"Chào, trùng hợp thật" Một thiếu niên đội mũ lưỡi trai hơi nghiêng đầu khẽ cười với cậu, Nana cũng không quá mức để ý, chỉ hơi gật đầu, trong lòng thầm tự nhủ. Trong rạp chiếu phim còn đội mũ? Dạo này khoa thần kinh không quản tốt bệnh nhân hay sao? Bất quá rất nhanh cậu biết mình sai rồi.

Sai ở đâu nha? Đương nhiên là không phải khoa thần kinh mà là trại chó điên đúng không?! Lại còn là động vật đến kì động dục!

"Tôi còn tưởng em quên tôi rồi." Thiếu niên bỏ xuống chiếc mũ lưỡi trai, để lộ gương mặt ôn hoà khẽ mỉm cười. Chỉ thấy Nana cúi đầu chửi tục một tiếng, cậu quay qua nhóm bạn, nói: "Đổi chỗ được không?"

Shinomiya nhún vai: "Không phải đã phân như vậy rồi sao? Hơn nữa anh còn may mắn được ngồi cạnh Serinuma senpai."

Quả là may mắn đấy, nhưng có nghe bất hạnh trong may mắn bao giờ chưa?!

"Đâu cần trốn tránh như vậy? Tôi cũng chưa có ý định ăn thịt em." Thiếu niên thấp giọng cười cười, dùng âm lượng chỉ đủ hai người nghe thì thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top