Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Picnic pt.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chủ nhật cuối tuần bạn cùng anh leo núi. Thời tiết dần trở lạnh, bạn mặc mỗi chiếc áo len tay dài với quần jean ôm. Vả lại bạn cũng thích trời se lạnh như này. Nhưng Hoseok thì khác. Anh đưa cho bạn chiếc áo khoác dù màu đen size lớn.

- Em mặc vào đi.

- Thôi em như này được rồi.

Hoseok nhìn bạn với ánh nhìn nghiêm túc hơn. Bạn lo ngại, cầm lấy nghe lời mặc vào. Hoseok cũng đi tới chỉnh áo lại cho bạn.

- Em thấy ấm hơn nhiều không?

- Em thích lạnh hơn mà. * bĩu môi *

- Lỡ bệnh thì thế nào. * đưa tay ra cho bạn nắm * - Mình đi.

Bạn và anh ấy cùng đi bộ trên những bậc thang. Giữa đoạn có mệt, cả hai nghỉ chân lấy cơm ra ăn. Ở đó có mấy cô trẻ trẻ đang đi cũng phải dừng lại trước vẻ đẹp của Hoseok, mặc cho Hoseok đang ngồi cạnh bạn. Họ không ngừng khen anh, nhưng anh chỉ cười đáp lại và quay về ăn tiếp phần cơm.

- Haiz... có vẻ như em sắp mất ai đó vì quá đẹp trai nhỉ? * bạn nói đùa *

- Em nói đúng đó! - Hoseok bật ngón cái

- Anh dám...

- Thế em không biết giữ anh lại à?

Bạn cười. Hoseok lại trêu bạn.
Rồi cả hai cùng đi hết đoạn còn lại. Lên đến đỉnh núi, đứng trên vị trí cao nhất, bạn có thể nhìn thấy toàn cảnh đẹp của nước mình. Riêng Hoseok, anh lùi lại và ngồi xuống hai tay đặt lên tim, khuôn mặt anh trắng bệch.

- Anh sợ độ cao như vậy sao lại chấp nhận ý kiến đi leo núi của em làm gì.

- Vì em thích mà. Chiều em một chút cũng có là gì đâu.

- Sau này anh đừng vậy nữa... mình đi xuống thôi.

- Em không chụp hình gì à?

- Thôi, anh như này tâm trí đâu mà chụp hình nữa.

Cả hai xuống núi thì trời cũng đã xế chiều. Chân bạn bắt đầu nhức, đi chậm hơn anh và bỏ lại một khoảng khá xa.

Anh thấy vậy đi tới, tháo đôi giày bạn ra và cõng bạn trên lưng.

- Em nặng lắm phải không?

- Ừ...

- Cái gì! Bỏ em xuống, đáng ghét. Anh bỏ em xuống!!

Anh đứng lại, mặt hơi nghiêng về phía sau:

- Nghe anh nói hết đi.

* im lặng *

- Anh đang cõng cả thế giới của mình trên lưng đấy.

Mứt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top