Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 19


Về đến nhà t/b thì cũng vừa lúc bụng cô kêu réo òng ọc. Trưa nay đã ăn cơm rồi sao giờ lại đói nhỉ?

- Em đói à?

- Hình như thế. Mà không sao. Lát nữa em với Naeun đi ăn cũng được.

- Ơ thế còn anh?

- Anh mau về nhà mà ăn cơm :)))

- Tại sao?????

- Anh phải về nhà ăn cơm với ba mẹ rồi còn giúp em với Naeun chứ :"<

- À ừ nhỉ...

- Vậy em vào nhà đây. Anh đi cẩn thận nhé.

- Hứ đồ vô tâm nhà em. Ai đời bỏ rơi bạn trai ngay trước cửa nhà thế này không?

- Đâu có?

- Có đấy :((((( Jung t/b không thương anh.

- Aigoo Park Woojin lại đây nào. Nhanh lên không em đi vào nhà bây giờ.

Vẫn như mọi lần thì cứ đưa t/b về nhà là Woojin nhì nhèo đòi ở lại chơi. Xem có khác nào một đứa nhóc không? Người ngoài nhìn vào chắc sẽ nghĩ là Jung t/b nuôi một đứa em trai mất.
Woojin chạy vèo lên bậc thềm ôm t/b một cái chặt ơi là chặt. Ôm xong còn vuốt vuốt tóc nữa chứ.

- Chà, mùi quế thơm thật đấy!

- Em thích mùi quế nên người yêu em mới có mùi đó đấy.

- Xạo vừa thôi. Rõ ràng đó là mùi quế có sẵn trên quần áo anh.

- Haha vậy anh về nhé. Ở nhà cẩn thận nghe chưa?

- Em biết rồi.

Woojin đi khuất, cô mới mở cửa vào nhà. Nằm ườn ra ghế sofa một lát thì chợt nhớ đến vợ chồng chị Soyeon đang đi trăng mật ở Jeju liền lấy máy ra gọi.

"Alo? Yah t/b ah~~"

"Chị~~~ trăng mật vui khôngggg?"

"Ây dà mệt thì đúng hơn. Đi mãi không hết chỗ chơi đây này."

"Hahaha em gọi thế này có phiền hai người không đó?"

"Không đâu. À chị có mua quà cho em với Woojin này."

"Ôi thật à? Xúc động quá cơ :("

"Thôi đi cô. Cuối tuần về qua quán nhé. Làm chút gì ăn nữa."

"Vâng em biết rồi."

"Vậy chị gọi sau nha nhóc."

"Okayy"

Hờ, bụng lại kêu rồi. Phải khẩn trương đi tắm rồi ăn gì đó thôi. Lên tầng trên chọn một bộ đồ thoải mái mặc ở nhà, t/b vào phòng tắm rửa gọn gàng. Đang chuẩn bị sấy tóc thì điện thoại có cuộc gọi tới.

"Ây yo t/b!"

"Naeun à? Gọi gì bổn cung?"

"Cửa nhà mở không?"

"Có mở đấy."

"Chị đây mang chút đồ qua nấu cơm với cưng."

"Dạo này bị nghiện nhà tôi à?"

"Tưởng bở. Qua thám thính để kiếm một anh bồ thôi."

"Dở hơi. Qua đi."

"Okay okay."

Xem như t/b với Naeun có thần giao cách cảm. Chưa bàn bạc gì với nhau nhưng chỉ cần một đứa có ý định là hai đứa cùng làm. Naeun xách một túi đồ ăn qua nhà cô rồi hai đứa bắt đầu làm bữa tối.

- Xem nhà ngươi mua được những gì nào. Rau củ, tương, mì, kimchi... Định làm Jajangmyeon hả?

- Ừ. Lâu không ăn. Tự nhiên thèm quá nên vừa ra chợ mua đó.

- Rửa xong cắt rau củ ra đi.

Hai đứa nấu một lúc thì cũng xong. Mang hai đĩa jajangmyeon đặt lên bàn ăn mà Naeun không khỏi cảm thán. Lần đầu nó cùng t/b nấu được một món hoàn chỉnh. Mọi lần chỉ có chờ t/b sai việc vặt không.

- Cũng được đấy nhỉ? Xem ra người chán đời chỉ có ăn là tốt nhất :))

- Nhà ngươi đang khinh bỉ ta đấy à?

- Tiểu nữ đâu dám :)))) thôi ăn đi nào.

Xì xụp vài miếng thì Naeun thở ngắn thở dài. Điện thoại t/b lại có tin nhắn báo đến.

'Kakao'

woojinpark211: Pyeong pyeong ❤️

t/b.justbehappy: Em đây. Anh ăn cơm chưa?

woojinpark211: Anh đang ăn đây. Em đã ăn chưa đấy?

t/b.justbehappy: Đang ăn jajangmyeon với Naeun này.

woojinpark211: Anh đang ăn cơm với Daniel.

t/b.justbehappy: Kang Daniel? Sao lại thế?

woojinpark211: Không biết được. Mới về thì thấy ổng nằm thề lề ở phòng khách nhà anh. Hỏi thì bảo muốn qua đây chơi.

t/b.justbehappy: Ra thế.

woojinpark211: Chờ chút để anh thám thính cho =))))) chuyển lời tới Song Naeun là mau cảm ơn anh đi nhé =)))))

t/b.justbehappy: Okay okay =))))))

Naeun thấy cô cứ vừa ăn vừa bấm điện thoại thì không hiểu. Bất chợt t/b ngẩng lên nói với Naeun.

- Này, Woojin bảo là nhất định mày phải cảm ơn anh í.

- Hử? Tại sao?

- Không biết được =)))))))

- Mấy người yêu nhau hay bị dở dở như mày với ổng à? :)

- Vớ vẩn =)))))))

Kang Daniel đang ở nhà Woojin ăn tối. Cũng chả hiểu sao mà ông anh họ Woojin lại nổi hứng qua nhà anh ăn cơm. Tất nhiên cũng là cơ hội để Woojin thám thính ít tin tình báo =))))

- Hyung, nghe nói anh đang thực tập ở trường em đó hả?

- Ừ. Dạy năm nhất. Lớp người yêu chú đấy.

- Ghê nhỉ. Thế dạo này có yêu đương gì không?

- Nói không thì cũng không đúng. Mà nói có thì lại hơi sai sai.

- Nghĩa là đang để ý ai ấy hả?

Daniel cắt miếng bít tết xong vỗ đùi bẹp một phát.

- Đấy đúng rồi. Kiểu như thế.

- Sao? Em gái nào?

- Không biết tên.

- Lớp thì sao?

- Cùng lớp Jung t/b luôn.

- Í??????

- Sao? Chú mày bất ngờ thế??

- Đừng nói là.....

- Là...?

- Ầy thôi kệ đi. Em bảo này.

- Gì?

- T/b nhà em í, có đứa bạn. Cũng xinh xắn tốt bụng lắm. Con bé nó thích anh phát điên luôn =))))))

- Má!!! Làm gì đến nỗi đấy.

- Thật đấy.

Daniel ăn hết miếng thịt bò thì lại bóc luôn gói jelly nhai tóp tep. Vừa nhai vừa cầm máy chơi game. Woojin nhìn bộ dạng ông anh họ ở nhà phát ngán cả ra. Ai ngờ ở nhà ổng thế này nhưng ra ngoài thì lại khác hoàn toàn cơ chứ? 25 tuổi đầu, chuẩn bị làm giảng viên chính thức rồi mà không chịu yêu đương gì hết. Các em theo như nước lũ mà không thích em nào. Tiêu chuẩn cũng có cao đâu mà kén chọn thế. Nên Park Woojin nghĩ Daniel thích con zai =))) Mãi hôm nay ăn cơm nghe ông anh nói mới biết là ông ý vẫn thẳng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top