Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

♡3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chờ đợi khá lâu, cảm thấy khát, tôi chạy sang hàng nước gần đó. Lúc quay về thì.... bạn không ngờ được đâu... tôi.... nhìn thấy....  mẹ của Jihoon đang lặng lẽ từ trong hàng người kia đi ra ngồi lên băng đá ven đường. Dù chỉ bác ấy rất ít xuất hiện và tôi chỉ thấy vọn vẹn đôi ba lần nhưng tôi vẫn nhận ra bác ấy. Làm sao tôi quên được người đã mang thiên thần ấy đến thế giới này... Nhận thấy thời cơ thích hợp, tôi tiến lại gần bác ấy, ngồi sát bên và trò chuyện với nhau.(* công trình học tiếng Hàn giờ là dịp thể hiện rồi!*)
- Dạ chào bác! Cháu nhận ra bác. Bác chính là mẹ của Jihoon đúng không ạ?
- Cô...(* mặt bác ấy có vẻ nghi ngờ, cảnh giác*)
- Dạ cháu không phải nhà báo, cháu cũng không định làm gì đâu ạ. Cháu thấy bác ngồi đây nên lấy làm lạ lại hỏi chuyện thôi ạ!
- Cháu thấy lạ gì chứ?
- Dạ.. cháu không hiểu tại sao bác lại đi dự Fanmeeting của con trai mình?
- Thật ra.. bác đến đây để xem con bác đã thành công như thế nào. Nhìn hàng người dài như vậy, bác tự hào về nó lắm, mà cũng tội nghiệp cho nó nữa. Từ nhỏ nó luôn muốn thành nghệ sĩ rồi, từ đó nó đã cố gắng và vất vả rất nhiều. Gia đình bác thì không biết gì về nghệ thuật hết, nên chỉ có thể động viên nó. Nó được như ngày hôm nay, hoàn toàn do tự mình phấn đấu.
- Dạ.... bác cũng rất vất vả khi nuôi dưỡng anh ấy tốt như vậy!
- Ôi trời ơi. Ai lại tính công cha mẹ nuôi con bao giờ. Ha ha
- Hi....
- Trông cháu không giống người Hàn cho lắm...
- Dạ. Cháu đến từ Việt Nam ạ. Cháu đang công tác ở đây.
- Vậy cháu làm gì mà đến đây vậy?
- Hì. Không phải là công việc đâu ạ. Cháu là fan cứng của Jihoon đấy ạ😊😊😊
- Ra là thế. Mà sao cháu lại trở thành fan của nó vậy?
- Haha. Dạ do trời định bác ơi! Số con sẵn định là âm thầm bên anh ấy rồi😁😁😁
- Cháu cũng vui tánh ghê. Bác chưa bao giờ nói chuyện với fan con bác như vầy. Cháu là cô gái dễ thương, lễ phép, nên chúng ta có duyên số như cháu nói thì mời cháu đến nhà ta chơi!
- Dạ! Nếu thật sự như vậy thì cháu mai mắn quá rồi! Giờ cháu hiểu sao Jihoon lại đáng yêu như vậy rồi, là nhờ di truyền từ bác hết ạ!
- Haha. Thôi ta phải về đây, chào cháu.
- Dạ cháu chào bác. Bác đi đường bảo trọng ạ!
Bóng bác ấy xa dần...... Ngay lúc này, tôi đang có cảm giác mình là người mai mắn nhất thế giới... Đó chắc chắn sẽ là điềm báo cho những mai mắn tiếp theo....😄😄😄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top