Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

̉[YoSeob_HIGHLIGHT] Chôn giấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Đến lúc xa em, anh mới hiểu, con tim này đã thuộc về em lâu rồi, nhưng mãi cố chấp mà thôi. _

....

Park T/b và Yang YoSeob.

Thiên Bình và Ma Kết.

Khí và đất.

Tưởng như tách rời, nhưng lại hoà hợp.

.

Nhưng có ai biết được, níu kéo quá lâu, đến lúc buông bỏ mới hiểu, người kia cũng yêu mình sâu đậm.

.

Ngày 5 tháng 1, T/b tình cờ gặp Yoseob, trúng tiếng sét ái tình. Và quyết tâm theo đuổi YoSeob cho bằng được.

Ngày 10 tháng 1, tình cờ phát hiện ra hàng xóm nhà trọ mới của mình là Seobie (tự cho phép mình gọi như thế! =]] ). Lại càng quyết tâm theo đuổi bạn nhỏ.

Ngày 15 tháng 1, (lại) tình cờ ngỡ ra Bí Thư Đoàn Khoa đúng chính xác là Seobie. Đến đây thì chắc chắn phải theo đuổi cậu chàng rồi! :).

Ngày 5 tháng 2, vui mừng khi được cùng Seobie làm việc để đón các Giảng viên. Cơ hội tiếp xúc tới gần, và....

- YoSeob à, tớ thích cậu rồi đấy!

Đáp lại chỉ là sự im lặng và nụ cười nhẹ. Điều đó càng thêm quyết tâm cho T/b.

Ngày 10 tháng 2, họp giao ban Chủ nhiệm cho Câu Lạc Bộ trước kì nghỉ Tết cũng (tình cờ) làm việc cùng Seobie. Vẫn nụ cười nhẹ ấy, vẫn giọng nói trầm buồn ấy.

- YoSeob, tớ thích cậu đó!.

Và đáp lại vẫn là sự trầm lặng và nụ cười ngố. Cảm giác không an tâm, nhưng T/b quyết định phải chiếm được trái tim cuả Seobie.

Ngày 14 tháng 2 - Valentine - một gói Socola và mứt gừng được đem đến nhà YoSeob. Ngờ ngợ không nhận ra, nhưng nhìn nét chữ quen thuộc và câu "YOSEOB. TỚ THÍCH CẬU!" được viết nắn nót. Chỉ thế thôi là Seob đã biết đó là ai.
"Park T/b, cậu thật dễ thương!"

Ngày 15 tháng 2 - Giao thừa - nửa đêm canh thức nhận được tin nhắn chỉ vỏn vẹn:

"Năm mới bình an. Thích cậu lắm!".

Cũng là nụ cười nhẹ (và ngố) cùng với câu nói nhỏ

"Năm mới hạnh phúc, T/b"

Tháng 3 tới, T/b cùng YoSeob càng bận rộn hơn cho việc học và thi cử. Ngày ngày YoSeob vẫn nhận được tin nhắn "Tớ thích cậu" từ T/b, và vẫn đáp lại đó là sự im lặng. Cậu cho rằng chỉ đơn giản câu nói "tớ thích cậu" đó chưa làm cậu có thể xiêu lòng được. Nhưng YoSeob vẫn đang chờ sự chân thành cuả T/b dành cho cậu.

Về T/b, cô gái nhỏ bé ấy quyết tâm học làm mứt gừng, học làm cupcake để làm bất ngờ cho Yoseob. Song song với đó là sự chăm chỉ cố gắng học để luôn được nhìn thấy Seobie trong danh sách nhận học bổng. Ai nói khi yêu thì không tốt nào.

_thời gian xa dần_

+ Ngày 1, 1 hộp mứt gừng, cay xé và nhạt thếch được đưa qua phòng Yoseob cùng "Tớ thích cậu".

+ Ngày 2, 2 hộp mứt gừng, đỡ cay hơn tẹo, nhưng vẫn nhạt ở trước cửa phòng Seob cùng " tớ thích cậu nhiều hơn hôm qua tẹo :p".

+ Ngày 3, 3 hộp mứt gừng, ngon hết xảy, không chê được nữa và "tớ thích cậu nhiều nhiều hơn nữa rồi, ahh, làm sao đây?"

Im lặng.

Lặng im.

Và im lặng.

Nhưng đến ngày thứ 4, là ngày 5 tháng 4, khi T/b đang thập thò trước cửa phòng Seob để tặng mứt gừng, thì cậu chàng mở cửa ra, nở nụ cười ngố ra, giật lấy hộp mứt và ăn ngay. T/b chính thức đứng hình. YoSeob cười hoài thôi, và nhìn T/b hỏi:

- Ngày nào cũng làm cho tớ như vậy được không T/bie?

Đơ. Chính xác là bị đơ đó. T/b nhìn hộp mứt, lại nhìn Seob, lại hộp mứt và trả lời cực ngố:

- Thì được, nhưng trên danh nghĩa là gì?

Yoseob (lại) cười, nhưng là cười toe toét, khẽ ôm T/b và nói:

- Danh nghĩa là người tớ thương, được không? Tớ cũng thích cậu rồi đó T/b à!

Vỡ òa. Thì ra T/bie không yêu đơn phương rồi.

*thời gian bên nhau trôi qua*

Đã 6 tháng bên nhau rồi.

YoSeob và T/b là cặp đôi được thích nhất cuả trường X, họ vẫn bên nhau vui vẻ, yêu thương nhau, nhưng đâu ai ngờ, trong họ đã xuất hiện vết nứt không chữa lành được nữa.

Ngày 5 tháng 10, sinh nhật T/b, YoSeob vẫn vui vẻ tổ chức sinh nhật cho cô, vẫn làm cô bất ngờ.

Nhưng...

Ngày 10 tháng 10, Yoseob kiếm cớ không đi cùng với T/b như lúc đầu nữa. Luôn đi một mình hoặc cùng hội bạn.

Ngày 15 tháng 10, không thấy họ xuất hiện cùng nhau, avatar cùng status không còn nhắc đến nhau nữa.

Ngày 5 tháng 11, Yoseob và T/b cùng điều hành Đại hội liên Đoàn, chỉ gặp nhau nói chuyện công việc, không thân thiết nhiều nữa.

Ngày 10 tháng 11, Seob thường xuyên đi học ở thư viện, nhưng không thấy T/b và hộp mứt gừng nữa.

Ngày 15 tháng 11, bước vào kì thi, không còn cặp Seob-T/b nữa.

.....
"T/b, đến giờ em vẫn chưa nhận ra tôi đồng ý là người yêu em vì cá cược hay sao? TÔI HOÀN TOÀN KHÔNG THÍCH EM ĐÂU! thực hiện lời hứa thôi nhá! 6 tháng là vượt chỉ tiêu rồi nha! giờ thì chia tay đi T/b ạ!"
.
..
...

T/b uất hận thì ít, mà buồn đau thì nhiều. Tình cảm T/b với YoSeob là thật, sao cậu nỡ chà đạp lên nó chứ? T/b vì Seob mà thay đổi, vì chàng trai ấy mà học hỏi nhưng vẫn chưa đủ gì cả.  Có gì đau được như T/b lúc này không?. T/b như chết đi sống lại, đau, đau lắm, đau đến nghẹt thở con tim, đau đến mức không thể tiếp xúc được với ai nữa. Mọi thứ trong T/b giờ vỡ vụn, cứ như tan ra đến mức chỉ là cái xác vật vờ, chẳng còn nghĩa lý còn tồn tại, chẳng có gì làm T/b trở về là một cô gái yêu đời, vui vẻ ngày xưa nữa. Hết rồi, hết thật rồi!

Yoseob, làm ơn, làm ơn đừng chà đạp mình, đừng....!

*Thời gian thi kết thúc*

Trong lúc các bạn bận thi, T/b đã bí mật làm hồ sơ du học ngay trong học kì tới. Không ai biết, kể cả bố mẹ. Và...

Tháng 12, Kì thi kết thúc, bạn bè ngỡ ngàng vì thông báo cuả T/b

- Park T/b du học vào tháng 1 năm 20xx.

Có́ người chúc mừng, có người lại phản đối, nhưng duy chỉ 1 người thì trầm tư.

_Đêm Giáng Sinh_

*Brrr*

-Alo, T/b à, Anh à Seob nghe đây!

    1 chút hụt hẫng khi nghe người ta đổi cách xưng hô.

- À thì... hôm nay Soebie đi lễ đêm với T/b nhé!

*Đầu dây im lặng ít lâu*

- ừ, được. 8 giờ gặp nhau ở đầu hẻm nhé!

- *cười*, ừ, gặp cậu sau!.

*thời gian hết lễ*

Yoseob đã quay bước ra khỏi cổng rồi, nhưng thấy tin nhắn của T/b :" Anh có thể quay lại nơi anh và em gặp nhau lần đầu được không? em chờ anh!
p/s: T/b yêu Seobie.

Phút hoang mang và rồi YoSeob quyết định tới cây thông trong góc trường, nơi gặp nhau đầu tiên cuả T/b và cậu.

- T/b....!

Seob khẽ gọi, T/b nghe tiếng quay lại, lau vội giọt nước mắt đang lăn dài, nở nụ cười che giấu. YoSeob thật đau lòng vì điều đó, nhưng cậu kiềm chế lại.
"T/b, anh hứa sẽ không để em phải rơi nước mắt, nếu có, hãy để anh hôn em, để nước mắt theo đau thương cuả em trôi vào anh, mà để anh hứng chịu một mình thôi. Đừng khóc khi không có anh!"

Thoáng qua câu nói này trong YoSeob.

T/b bước tới, trao cho YoSeob 1 gói quà và mỉm cười. YoSeob ngạc nhiên và chờ đợi sự lên tiếng cuả T/b, nhưng cũng là im lặng.

"Chua xót thay, mình chỉ im lặng với cô ấy, nhưng giờ cô ấy im lặng với mình, sao đau thế?".

Chợt...

- Seobie, anh ôm em được không?

YoSeob lúc này không suy nghĩ nữa. Cậu bước tới và ôm thật chặt T/b. Cô cũng đáp trả cái ôm, và nước mắt lại lăn dài....

Tới nhà, YoSeob liền mở quà, đó là những cái bánh cupcake, hộp mứt gừng, vài miếng chocolate, và 1 lá thư chỉ ghi "đúng ngày 5 tháng 1 mới được đọc."
-T/b vẫn dễ thương như ngày nào.

*tháng 12 trôi qua*

*tháng 1 tới*

Ngày 1 tháng 1, Seob có tin nhắn: Năm mới an lành! T/b vẫn yêu Seobie!.

Có chút bồi hồi và hoang mang vì tháng 1 đã tới, đồng nghĩa với việc T/b sắp đi du học rồi.

*thời gian trôi qua*.

Ngày 5 tháng 1, YoSeob cảm thấy lạ thường vì bình thường nghe tiếng T/b rổn rảng lắm mà, sao giờ im quá vậy. Vội mở điện thoại, thấy 5 tin nhắn liên tiếp.
"Seobie, Sê In Chu Ka Hê. Sinh nhật luôn luôn vui vẻ nhé! :)"
" Seobie à, cậu không biết, à, chắc cậu không quan tâm rằng tớ thích cậu, tớ thương cậu, tớ yêu cậu đến như nào đâu"
1 giọt nước mắt khẽ rơi. "Biết, tớ biết mà T/bie".
"Seobie, cậu có bao giờ hiểu cảm giác níu kéo 1 người ta yêu không?"
"Seobie à, lúc cậu từ chối ta bên nhau, cậu biết tớ đau thế nào không?"

Và...
"Seobie à, tớ lạnh lắm! Nhưng tớ chịu được, ngắm cậu ngủ say là được rồi! Tớ đang cố chịu 1 mình đây! Cậu phải hạnh phúc nhé Seobie! Tớ yêu cậu nhiều lắm!
Tạm Biệt, Người Tớ Yêu Rất Nhiều!

Giờ thì mặt YoSeob đã dàn dụa nước mắt, vội vàng nhìn đồng hồ, mặc vội chiếc áo rồi chạy thật nhanh ra ngoài. Kể từ bây giờ cậu không màng gì nữa, chạy thật nhanh, thật nhanh ra sân bay mà đã nghe được từ T/b và cậu bàng hoàng khi thấy chiếc máy bay cất cánh rồi.

Cậu hét to:

- PARK T/B, em ác lắm, bước vào đời tôi rồi lại ra đi, tôi còn chưa kịp nói TÔI YÊU EM nữa mà!.

Nhưng....

chẳng ai thấu cho YoSeob, T/b đã đi theo con đường riêng cuả cô, để chôn giấu đi mối tình cô tôn thờ nhất đời.
_ Yang YoSeob, em mãi yêu anh! Chàng trai Ma Kết lạnh lùng có nụ cười ngố ạ!
_ Đến lúc xa em, anh mới hiểu, con tim này đã thuộc về em lâu rồi, nhưng mãi cố chấp mà thôi. -

—END—

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top