Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

AZ-Yêu nhau hay không, không quan trọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chúng ta quen nhau thời kì xuân xanh, chạm mắt nhau trong buổi bình minh, tình đẹp như ly rượu mojito. Chả cho nhau thời gian suy nghĩ chúng ta cứ thế nhìn vào tâm hồn nhau, không thể quay đầu vì nó là xúc cảm mạnh mẽ nhất mà ta dành cho nhau. Ta yêu nhau mà, đúng không ngải chu. Tình yêu trên công diễn, tình yêu ở ktx, tình yêu ở disneyland, chả phải nó vẫn hiện diện trong con mắt cả hai một cách trân thành. Nhưng thời gian vẫn là thời gian, chả ai bảo nó là sai là đúng, mà chỉ bảo nó là kỉ niệm hoặc là thứ xa vời. Căn bản là mọi thứ chúng ta từng trải đẹp như cái ngày sinh nhật ấy, nồng nàn, đằm thắm, không màu mè và yêu nhau. Dù không biết cái gì sẽ tiếp diễn nhưng chả cần phải biết, người đời chả ai tắm 2 lần trên 1 dòng sông mà chúng ta 4 năm 3 mối tình 2 lần chia ly cùng chung 1 người. Thật là đẹp mà chả biết là đẹp hay không nữa. Tổn thương nhau thì nhiều vô số mà mắt không ngăn nổi mà nhìn lại. Nếu người thường sẽ bảo ta là lũ điên khi yêu, mà ta điên vì yêu thật. Có thể cái gọi là thời gian đã khiến một đứa trẻ dần thay đổi, một người lớn dần suy tư và một cuộc tình dần vào bế tắc. Thứ ta trao nhau là hoa tươi của mùa xuân. Sao nó lại đẹp và ngây thơ đến vậy. Mà cuối cùng thứ mình nhận lại của nhau sau ngần ấy thời gian là sương rông vào mùa đông, ta cầm cái cây trên đôi tay trần mà không buồn bao bọc, đau mà chịu đựng như một thói quen. Cuối cùng cả hai đều chết, bởi có ai còn chăm bẵm nó đâu, nhưng ta vẫn trách nhau tại sao để nó chết, vậy ai có lỗi khi cả hai đều có lỗi, hỏi ai lỗi nhiều hơn à ? Câu trả lời hoàn hảo nhất là bỏ đi, nó chết rồi mà, chả còn ý nghĩa thực sự tòn tại ở đây. Em đẹp như bông hoa hồng, chị nhẹ như như bách hợp hoa, để riêng thì đẹp mà chung cũng vậy, chỉ tiếc cái người ta hỏi là cái nào đẹp hơn. Khi rời xa xin không cảm ơn vì tất cả thì cũng đừng nói gì về nó nữa. Bốn mùa xuân đi đông tới, không đủ làm ta bỏ qua trong một giây, nhưng đời người dài vậy, có lúc bỏ được thôi. Hoặc chả biết, ta bỏ hoặc ta hận, ta nhớ hoặc ta quên, ta li biệt rồi tở lại, cái đó suy tính ở đâu ?

Chỉ biết là hiện giờ ta không cần nhau. Không cần nhau trong cuộc sống bộn bề kinh khủng này. Kinh khủng từ những bước chân dặt ra ngoài đường. đường phố to như vậy mà ta không quan tâm nữa là người muốn quên. Quên được thì tốt mà không thì thôi.

All my love is gone

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top