Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Những tội đồ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Lưu ý: tính cách nhân vật bị thay đổi khác nhiều.

"Chỉ lên trên" bé Endou trong truyện sẽ y như hình trên.
________________

Chúng tôi đã luôn tự hỏi bản thân, rằng vì sao những đứa trẻ kia lại được cha mẹ yêu thương? vì sao chúng lại có bạn bè? hay đơn giản là vì sao hạnh phúc lại chọn chúng mà không phải chúng tôi?.

"Mày vẫn không biết à? Cái gì mà chẳng có ngoại lệ".

Phải rồi, cái gì cũng có ngoại lệ, và Hạnh Phúc chọn chúng tôi làm ngoại lệ của nó.

"Nhưng mà này, từ bây giờ xin hãy..".

Xin hãy..

_____________________

- FROY GILICANAN, DẬY NGAY CHO TAO.

Mitsuru hết gọi rồi la, hết lay rồi đánh mà thằng nhãi chết tiệt kia vẫn ngủ say như chết chẳng biết trời trăng mây đất gì. Có lẽ trong cuộc đời Mitsuru mà nói, đánh thức Froy là công việc ám ảnh và tốn calo nhất trên đời.

"Được lắm con sâu ngủ này, tưởng tao chịu thua chắc".

Câu trai tóc xanh lên tinh thần, khoanh tay trước ngực hắng giọng 1 cái nói:

- Bữa sáng hôm nay là Endou - san làm đấy, mà tiếc quá mày ngủ như vậy thì chắc không ăn được rồi, tao xin luôn phần của mày nhé Froy.

2 chữ "Endou - san" có sức sát thương cực lớn, Froy lập tức bật dậy trong vòng 3 giây, cậu chàng nhanh như chớp lao vào phòng tắm còn không quên khuyến mãi cho Mitsuru 1 câu:

- Động vào tao giết.

Mitsuru thở phào 1 hơi, cuối cùng cũng xong.

__________________

- Sao vậy anh Mitsuru?.

Nosaka đang ngồi trên ghế sofa xem tivi vừa thấy Mitsuru phờ phạc đi từ trên tầng xuống liền tỏ vẻ quan tâm.

Mitsuru liếc xéo thằng nhóc 1 cái, đúng là thằng nhóc giả tạo. Đừng có nhìn cái vẻ ngoài đẹp đẽ, lịch thiệp của nó mà cho rằng nó tốt, thằng này là loại phần tử cực kì nguy hiểm đấy, nó sẵn sàng quay lại cắn bạn ngay và luôn mà chẳng mảy may hối hận đâu. Trông kìa, cái nụ cười nửa vời lúc nào cũng chưng ra trên mặt, vài câu quan tâm giả tạo đã thành thói quen khiến Mitsuru chẳng ưa chút nào, chỉ muốn đập vỡ cái vỏ bọc đó ra mà thôi.

- Không có gì.

Mitsuru đáp nhanh 1 câu. Cậu đi tới ngồi phịch xuống cạnh Nosaka tiện tay cầm lấy luôn cốc nước ép mà thằng nhóc chưa kịp uống lên 1 hơi uống sạch. Nosaka cười cười nhìn đàn anh, không ý kiến.

- Endou - san đâu?.

- Anh ấy ở cùng với Kazemaru - san và Ichihoshi.

Mitsuru thở dài, chắc hẳn là anh ấy lo lắng lắm, nếu như 2 người kia cứ ở trong tình trạng đấy thì anh ấy sẽ sớm kiệt sức mất.

- Anh đang lo à? - Nosaka hỏi trong khi mắt vẫn chăm chú vào màn hình tivi.

Mitsuru không trả lời, thằng nhóc biết thừa rồi còn hỏi, trong cái nhà này có ai mà không lo chứ, kể cả nó cũng vậy thôi.

- Oya, Mi - chan gọi được Froy dậy rồi à?. Hôm nay có vẻ nhanh nhỉ.

- Đừng có thêm "chan" vào sau tên của em, Aphrodi - san.

Chủ nhân giọng nói vừa rồi là Aphrodi - đàn anh của Mitsuru, và xin nhấn mạnh là Aphrodi gần như chẳng khác gì thằng nhóc Nosaka, đều là thành phần không nên chọc điên dưới mọi hình thức.

- Nhưng nghe nó dễ thương mà phải không?.

- Nhưng em không còn là con nít nữa.

- Ai quan tâm chứ.

Aphrodi cười tươi, trực tiếp bỏ qua câu nói của Mitsuru.

Mitsuru thở dài, cho dù cậu chỉ kém Aphrodi có 1 tuổi nhưng lúc nào anh ấy cũng đối xử với cậu chẳng khác gì trẻ con, mà không chỉ riêng Mitsuru, tất cả thành viên khác trong nhà đều rơi vào tình trạng tương tự.

- Thôi nào Aphrodi, đừng chọc thằng bé nữa.

Fubuki từ trong phòng bếp đi ra trên tay còn cầm theo 1 đĩa đồ ăn nhẹ. Fubuki cũng là đàn anh của Mitsuru nhưng trái ngược hoàn toàn với Aphrodi, là người cực kì chu đáo và tốt bụng, đặc biệt còn nấu ăn rất ngon.

- Chào buổi sáng, Aphrodi - san, Fubuki - san.

Thằng nhóc Nosaka lại bày ra bộ dáng ngoan ngoãn.

- No - chan ngoan quá đi, không như ai kia lúc nào cũng khó chịu.

Aphrodi vừa xoa đầu Nosaka vừa nhìn sang Mitsuru đầy ẩn ý.

Cậu trai tóc xanh rút kinh nghiệm mấy lần trước mà ngó lơ Aphrodi, tức giận cũng chẳng được gì mà nói cũng không lại, tốt hơn hết là mặc kệ.

Đột nhiên Mitsuru thấy sau lưng lạnh toát, cảm giác có gì đó không ổn, vội quay ra đằng sau hoá ra là Froy, thằng bạn đang nhìn cậu như sắp giết người tới nơi. Mitsuru nhanh chân chạy ra núp sau lưng Fubuki.

- Sao vậy Mitsuru? Em lại trêu gì Froy à?.

Mitsuru ghé tai Fubuki thì thầm mấy cậu.

- À, ra là vậy.

Fubuki gật đầu rồi hướng Froy nói:

- Nếu như em tha cho Mitsuru lần này anh sẽ bảo Endou làm Takoyaki* cho em để đền bù bữa sáng nay.

- Anh nói thật chứ?.

- Tất nhiên rồi, anh đã nói dối em bao giờ chưa?.

Froy nghe vậy thì gật đầu, cậu híp mắt nhìn Mitsuru, đe doạ:

- Còn lần sau thì mày - chết - chắc.

"Quả nhiên nhờ anh Fubuki là lựa chọn đúng đắn" - Mitsuru nghĩ, bởi sáng nay anh Endou đâu có làm đồ ăn, là cậu nói dối Froy cả đấy chứ.

Thở phào 1 cái, nhà này trừ anh Endou với anh Fubuki thì toàn là thú dữ.

Ting Ting..

- Ủa, hôm nay nhà chúng ta có khách sao?.

Fubuki nghe tiếng chuông cửa liền quay sang hỏi mọi người nhưng chẳng có ai biết. Thường thì rất hiếm khi có khách tới chơi, mà nếu có mọi người trong nhà cũng sẽ nói với nhau từ trước nên không có chuyện đột ngột có người đến được.

- Để em xem thử.

Nosaka đứng dậy tiến tới nhìn qua camera nhỏ trên cánh cửa. Bên ngoài có 1 người con trai mặc đồ của nhân viên giao hàng cầm trên tay 1 chiếc hộp khá lớn, gương mặt anh ta sợ hãi, cả người còn run lên bần bật.

- Anh tìm ai?.

Nosaka nói qua camera.

- Tôi..tôi tới..để giao hàng cho Endou - sama.

Nosaka lạnh băng nhìn anh ta 1 lát sau đó lại trở về với vẻ thân thiện ban đầu, cậu mở cửa ra.

- Tôi sẽ nhận thay anh ấy.

- Vâ..vâng.

Anh ta chẳng dám nhìn thẳng vào cậu, chỉ vội vàng lấy tờ hoá đơn đưa cho Nosaka. Trông anh ta cứ như muốn chạy ngay lập tức ấy.

Đúng là lũ con người, làm như chúng là người bị hại ấy nhỉ? Nực cười làm sao.

Xong xuôi, Nosaka bê chiếc hộp vào trong.

- Đồ của En - chan đặt à? Không biết là gì nhỉ?.

Aphrodi ngó qua ngó lại, cực kỳ tò mò không biết bên trong chứa gì.

- Cậu sẽ biết ngay bây giờ thôi Aphrodi.

- En - chan.

Aphrodi ôm chầm lấy người con trai vừa xuất hiện.

Đối với tất cả những kẻ ở đây, người con trai này chính là niềm tin, là tín ngưỡng, là tình yêu, là sinh mạng, là tất cả.

Endou Mamoru - đoá hoa ác quỷ xinh đẹp.

Endou nhìn mọi người, mỉm cười.

- Chào buổi sáng.

Mitsuru, Froy, Nosaka: Chào buổi sáng Endou - san.

Fubuki: Chào buổi sáng Endou.

Aphrodi: En - chan, chào buổi sáng.

- En - chan, trong này là gì vậy?.

Aphrodi chỉ chỉ chiếc hộp nói, hiếm lắm mới thấy En - chan của anh đặt đồ bên ngoài nên rất là tò mò.

- À, chẳng là tớ có thấy 1 cửa hàng bán bánh rất ngon nên muốn mua cho mọi người ăn thử.

Endou cầm chiếc hộp lên mở ra, nhưng ngay khi vừa nhìn thấy thứ bên trong nụ cười trên môi liền vụt tắt, ánh mắt lạnh đi vài phần.

- Sao vậy Endou - san?.

Froy muốn tới xem thử thì Endou rất nhanh đã đóng chiếc hộp lại.

- Phá hủy.

Endou vừa nói xong chiếc hộp trên tay liền lập tức tan thành hàng triệu những hạt nhỏ li ti rồi biến mất.

- Endou - san sao lại..

Mitsuru ngạc nhiên nhìn Endou nhưng Endou chỉ mỉm cười nói:

- Có vẻ như có chút vấn đề nên chiếc bánh hỏng rồi.

"Lũ quái vật kinh tởm đáng nguyền rủa..".

- Xin lỗi mọi người nhé.

"Đừng hòng con người sẽ cung phụng bọn mày..".

- Tớ sẽ làm cái khác để đền có được không?.

"Biến mất vĩnh viễn đi..".

- Endou - san, có phải..

- Không phải đâu Froy, không có gì cả.

Endou ngắt lời Froy.

"Bởi vì tớ không muốn các cậu phải nhìn thấy cái xã hội dơ bẩn này..thêm 1 lần nào nữa".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top