Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu không phải vì Nine tin chắc rằng lượng tiền mình kiếm được từ thương vụ nọ chưa dừng lại ở con số 300 vạn thì chắc rằng anh đã thẳng tay từ chối yêu cầu vô lý từ người ở ngoài cửa rồi. Dẫu sao nguồn cung cấp năng lượng cho những người ở đây vốn không đến từ thức ăn thông thường bên ngoài, đã có thời điểm dù họ không ăn gì cả tuần nhưng vẫn không hề hấn gì.

Căn bản là họ chưa thể chết ngay được.

Tuy nhiên, sự yêu thích với thức ăn ngon của những người ở đây vẫn không hề thay đổi, vậy nên, họ đều không bỏ lỡ bất kì cơ hội nào để thưởng thức chúng. 

Nghèo nhưng được ăn ngon vẫn tốt hơn đúng không nhỉ?

***

Vợ của Tôn Thừa Huyên, Tạ Giai Nghi, xuất thân là trưởng nữ của một dòng họ có các doanh nhân thành đạt và nổi tiếng trong giới ô tô. Kinh nghiệm phong phú trong công việc và có cái nhìn sâu sắc về cuộc sống, Tạ tiểu thư đã thu hút Tôn Thừa Huyên trong buổi triển lãm ra mắt xe mới của công ty.

Hai người môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, họ đã có với nhau hai cô con gái bụ bẫm và một cuộc hôn nhân hạnh phúc.

Ấy vậy mà có nhiều điều xảy đến, đe dọa hạnh phúc gia đình nhà cô.

Vào một chiều nọ, Tôn Thừa Huyên trở về nhà khi bên ngoài trời mưa tầm tã, đôi mắt anh trông có vẻ lơ đãng, chiếc áo khoác không rõ nguyên nhân lại bị bẩn và rít vô cùng. Anh không thèm đoái hoài vợ con dù bình thường là một người chưa bao giờ quên những lời hỏi thăm ấm áp khi trở về nhà.

Mắt phải Tôn phu nhân giật hai cái.

Sau đó, Tôn Thừa Huyên đột nhiên xa lánh và nóng nảy với vợ con. Những cuộc gọi hay tin nhắn cứ được gửi đến vào khung giờ kỳ lạ mà trước đây Tạ Giai Nghi ít khi nhìn thấy. Một hôm, trong lúc Tôn Thừa Huyên đang tắm, có một cuộc gọi truyền đến, cô đã kịp nhìn thấy cái tên xuất hiện trên điện thoại, ngay trước khi anh giật lấy điện thoại và đi ra chỗ khác trả lời.

Mộng Kỳ.

Linh tính mách bảo cô rằng đây chính là cái tên gây ra tất cả mọi thứ xảy ra gần đây với vợ chồng hai người.

Tạ Giai Nghi nghe ngóng được và biết rằng mỗi khi tan làm Tôn Thừa Huyên đều ghé qua một căn hộ gần trường đại học X cách công ty anh khá xa. Khoảng hai mươi phút sau đó anh mới rời khỏi và về nhà. Cái tên cô tra ra được quả nhiên không ngoài dự đoán.

Mộng Kỳ.

Tạ Giai Nghi tự mình đến căn hộ ấy, ngồi trên ô tô và cẩn thận quan sát. Cô trông thấy chồng mình quyến luyến chia tay một cô gái trẻ xinh đẹp, thậm chí anh còn hôn tạm biệt cô ả đó.

Thực tế đau đớn khiến cho Tạ Giai Nghi hoảng loạn, cô không nghĩ đến có một ngày mình phải chứng kiến sự phản bội đến từ người chồng đáng tin cậy của mình.

Nhưng cô chưa từng có ý định từ bỏ cuộc hôn nhân hạnh phúc trước đây.

Tạ Giai Nghi cố gắng nhớ lại lúc cô dọn dẹp đồ đạc trong phòng làm việc của chồng có thấy một cái túi nhỏ có dây buộc màu vàng nằm trong ngăn kéo cặp đựng laptop của Tôn Thừa Huyên. 

Sau khi hỏi thăm văn phòng của họ Lưu, nơi được cho là biết hết tất cả mọi thứ trên đời, Tôn phu nhân cuối cùng cũng tìm được nơi gọi là Khách sạn Ánh trăng. Tạ Giai Nghi mở cửa bước vào, bắt gặp một người đàn ông đang nướng bánh thơm phức. Cô chưa kịp mở lời thì đã có giọng nói ấm áp vang lên.

"Chào mừng đã đến với Khách sạn Ánh trăng, tôi có thể giúp gì cho Quý khách?"

"Tôi... muốn hỏi ở đây có ai sử dụng túi nhỏ, như kiểu túi bùa không?"

Người chủ khách sạn rất nhanh sau đó niềm nở trả lời.

"Tất nhiên là có, cậu ấy ở tầng năm. Chú Rối Nhỏ, hãy dẫn đường cho vị khách này nhé, đến tầng của Nine."

Đến tầng năm, cửa thang máy mở ra, xuất hiện một hành lang, Chú Rối Nhỏ đi trước, Tôn phu nhân theo sau, đi một lúc thì hành lang biến mất, một cánh cửa phòng hiện ra. Dàn chuông gió bỗng kêu leng keng dù ở đây không hề có gió.

Cánh cửa đột ngột mở ra. Một chàng trai nở nụ cười đầy sự đáng yêu và dịu dàng xuất hiện, làm động tác mời vị khách bước vào và ra hiệu cho Chú Rối Nhỏ rời đi.

Xung quanh toàn là bùa chú, cùng những túi vải và sợi chỉ nhỏ, Tạ Giai Nghi chắc chắn rằng đã đến nơi mình cần tìm. Nine nhanh chóng dọn dẹp mọi thứ trên bàn, mời khách chocolate đắt tiền và rượu vang quý. Không khí chợt im ắng khiến Nine có chút khó xử, cậu cẩn thận hỏi vị khách trước mặt.

"Chẳng hay, Quý khách có gì muốn hỏi tôi?"

"Có thể cho tôi biết, có phải cô gái tên Mộng Kỳ đã đến đây mua bùa không, và cô ấy đã mua loại bùa gì, sao có thể khiến chồng tôi mê mẩn như vậy?"

Nine không đáp lại, cậu cười hài lòng.

Tôi đã chờ rất lâu rồi, vị khách thông minh xinh đẹp của tôi. Có kịch hay để xem rồi.

"Thành thật xin lỗi, nhưng chúng tôi không thể tiết lộ thông tin khách hàng. Chúng tôi chỉ có thể giao dịch hàng hóa, không thể cung cấp thông tin cá nhân."

Tạ Giai Nghi im lặng, gương mặt có chút thất vọng.

"Nhưng tôi có thể tiết lộ một điều, chồng của Quý khách thật sự đã bị bỏ bùa."

Câu nói của Nine làm Tôn phu nhân bừng tỉnh, đứng bật dậy.

"Cậu có thể lấy lại lá bùa đó không? Chồng tôi vốn dĩ không yêu thích gì cô gái kia, bị bỏ bùa như thế hẳn là anh ấy rất đau khổ."

Tâm trạng tồi tệ của Tạ Giai Nghi vì một câu nói lấp lửng của Nine mà chợt cảm thấy có hy vọng. Cô nhất định phải nắm bắt cơ hội dù là mong manh.

"Hmm... Chúng tôi không được phép lấy lại món đồ đã bán..."

"Tôi sẽ trả gấp ba số tiền đó!"

Chưa đợi người đối diện dứt câu, Tạ Giai Nghi đã ngắt lời. Nine nghe xong quay sang nháy mắt với cô một cái, mỉm cười đáp.

"Nhưng tất nhiên là cũng có ngoại lệ."

***

Vào một buổi tối mùa đông, ngay khi Tôn Thừa Huyên tan làm đã đến ngay căn hộ của Mộng Kỳ. Hai người ôm ấp nhau trên giường, họ sẽ làm những điều mà những người lớn yêu nhau thường làm ấy. Và từ bên ngoài, Nine xuất hiện trước cửa nhà, nhanh chóng lẻn vào như một bóng ma. 

Nine nhìn hai con người quấn quít bên nhau thì bất giác nhún vai. Tự nhiên phải đi trộm đồ trong hoàn cảnh này cũng có hơi ngại một chút. Nhưng không sao, cậu vốn có đồng phạm đi cùng mà. Cơ mà, người đi cùng cậu lúc này cũng không dám nhìn thẳng vào khung cảnh có chút khó tả kia.

"Nine Kornchid thân mến, sao cậu nói với tôi là chúng ta là đi trộm bùa đã bán thôi mà, hoàn toàn không nói phải xem những thứ này?"

Lưu Chương, "nạn nhân" xấu số bị Nine kéo đi theo thấp giọng oán trách. Lời nói của Nine có thể so sánh như mấy cái trailer phim chiếu rạp ấy, trong phim luôn ẩn chứa những thứ bất ngờ.

"Suỵt... Cậu cũng có phần định hướng cho yêu cầu của khách hàng chúng ta còn gì... Ở đây canh chừng giúp tôi, chút là xong ngay..."

Nine cầm lấy chiếc cặp của Tôn Thừa Huyên bị quăng trên ghế sofa, lấy ra lá bùa của mình, rồi ngọn lửa xuất hiện từ ngón tay cậu thiêu rụi lá bùa đó.

Tôn Thừa Huyên bất chợt tỉnh táo, lấy lại ý thức. Anh có cảm giác như mình vừa từ cơn mê thức dậy. Nhìn thấy người trong lòng không phải vợ mình, anh hoảng hốt bật dậy. Áo của anh không còn trên người, quần áo của cô gái kia cũng xộc xệch, nhăn nhúm. Mộng Kỳ khó hiểu nhìn anh.

"Thừa Huyên... anh làm sao vậy?"

"Cô... Mộng Kỳ? Tại sao tôi lại ở đây? Chúng ta đang làm gì ở đây?"

"Chúng ta đang vui vẻ với nhau mà, anh không nhớ sao?"

"Không."

Mộng Kỳ cố gắng ôm chầm anh và níu kéo. Tôn Thừa Huyên vung tay và đẩy cô ra. Cô nàng lớn tiếng gào lên, không ngừng bảo Tôn Thừa Huyên là của mình.

Tiếng vỗ tay vọng lại từ ngoài cửa phòng. Tạ Giai Nghi bước vào. Cô mỉm cười hài lòng nhìn Mộng Kỳ điên loạn và người chồng đang hốt hoảng, gấp gáp định giải thích.

"Tôi đến để lấy lại thứ thuộc về mình. Hy vọng cô có thể rút ra bài học cho bản thân mình."

Mộng Kỳ hoảng loạn lục lại túi vải của mình, lá bùa đã biến mất. Cô đã mất tất cả, từ tiền bạc đến tình yêu, cô sẽ bị mọi người coi thường, sẽ không còn ai kính nể cô nữa.

"Nine, tên lừa đảo, tại sao lá bùa lại biến mất? Tại sao chứ?"

Nine đứng đằng sau cô, huých vai cô một cái. Mộng Kỳ hoảng sợ gào khóc. Người mình vừa mắng chửi lại đột nhiên xuất hiện như bóng ma, không hét lên mới là chuyện lạ.

"Quý khách thân mến, một tình yêu cưỡng cầu không bao giờ có được hạnh phúc đâu."

Nói rồi, Nine tiến đến đưa tay che đi đôi mắt của nàng khách bướng bỉnh. Cô gục xuống thiếp đi mất.

Nhiệm vụ hoàn thành.

------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top