Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

03. Phép biến hóa địa ngục - Hội nghị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


La Sinh Môn: Đã đến giờ bắt đầu hội nghị bàn tròn, xin các vị trong vòng 5 phút tập hợp tại bàn tròn tầng một, và ngồi theo số thứ tự của mình:

No2. Santa; No3. Rikimaru; No4. Mika; No6. Lâm Mặc; No7. Bá Viễn; No9. Patrick; No10. Châu Kha Vũ, No12. Hồ Diệp Thao.

Những người vào sau thời gian chờ sẽ tự động bị loại.

La Sinh Môn: Người chơi đã có mặt đầy đủ, hội nghị bàn tròn chính thức bắt đầu. Bây giờ là 18:01:40, bắt đầu từ No4 theo thứ tự lần lượt phát biểu. Mỗi người có 3 phút.

La Sinh Môn: Mời No4 phát biểu

4: Tớ không hiểu lắm. Tớ không phải ma sói, ngày đầu tiên tớ không có bỏ phiếu, hôm qua theo thỏa thuận vote cho Hồ Diệp Thao. Tớ thật sự không biết gì cả, mọi chuyện đều không giống như những gì chúng ta đã thương lượng. Hôm nay thì sao? Các cậu lại muốn làm gì? Nó sẽ giống như điều mà các cậu đang mong đợi không? Good luck to you guys.

4: Pass.

La Sinh Môn: Mời No6 phát biểu

6: Ừm~ AK bị ma sói giết rồi, giờ thì các người đã tin cậu ấy thật sự là tiên tri rồi nhỉ, có thể ngừng nghi ngờ cậu ấy rồi chứ. Vì sao hai hôm nay tôi và cậu ấy luôn ở cùng nhau, vì cậu ấy biết thân phận của tôi, cậu ấy tin tưởng tôi; còn vì sao tôi lại tin cậu ấy à, vì tôi thích thế. Tôi, người giữ mộ, ngày đầu tiên, tên này (tay trái chỉ chỗ ngồi của No5), con sói ngu ngốc nhảy ra nhận tiên tri, làm cho AK trong ngày đầu tiên đã phải lộ diện để cứu người. Vốn dĩ tôi thấy sói chết nên lười muốn nói, nhưng tuyệt thật, hôm qua tôi lại nghe có người ở sau lưng nói AK dẫn dắt, lập nhóm để kéo vote.

6: Nào, giờ tiên tri tiên tri đi rồi, để kẻ nghiệm thi là tôi đây nói cho các người nhé. Một là 5, hai là 1, chúc mừng mọi người đã đồng tâm hiệp lực diệt đi hai chú sói, cũng không tệ lắm, bây giờ người tốt đang chiếm ưu thế, nếu may mắn có khi người bảo vệ vẫn còn sống, giấu mình thật kĩ nhé người anh em, cậu có ích lắm đấy. Hai con sói còn lại cũng không dễ dàng nhỉ...cố lên nha.

6: Haizz, Patrick, lúc chiều em với Châu Kha Vũ nói chuyện gì thế, chỗ này cách âm tốt quá, các em đóng cửa một cái là anh chẳng nghe thấy gì. Có phải đã tìm được món ngon gì không, hai em lén lút giấu đi rồi? Lần sau nhớ chia anh một chút nhé.

6: Hết rồi, qua đi.

La Sinh Môn: Mời No7 phát biểu

7: Mặc Mặc, em bình tĩnh chút, AK xảy ra chuyện mọi người đều rất đau lòng. Bọn anh cũng tin tưởng các em, các em là tiên tri và người giữ mộ, là người biết nhiều thông tin nhất trong phe người tốt, mọi người còn cần các em, cần sự giúp đỡ của các em. Anh cũng không muốn bài xích hai bạn sói còn lại, nhưng các em đã làm rất nhiều việc sai trai rồi, anh tin bây giờ các em cũng rất khó chịu... hãy phơi bày thân phận và xin lỗi mọi người đi, chúng ta cùng nhau mở lời, thẳng thắn nói chuyện nhé.

7 (do dự nhìn sang bên trái): ...Patrick, em thấy sao?

La Sinh Môn: Mời No9 phát biểu

9: Em? Em không biết mọi người có ý gì. Ban ngày Châu Kha Vũ có chút chuyện tìm em, anh ấy bảo trước tiên đừng nói với mọi người, vì không phải ai cũng có thể tin tưởng được, vì thế nên mới đóng cửa lại. Bá Viễn anh (Doãn Hạo Vũ có chút căng thẳng nhìn xung quanh), em không nghĩ anh là người xấu, nhưng em chưa hiểu vì sao anh lại như vậy, những người khác cũng từng nói chuyện riêng trong phòng, tại sao cứ nhắm vào em và Châu Kha Vũ? Chúng em không làm bất cứ chuyện gì có lỗi cả.

9: Em nói xong rồi.

La Sinh Môn: Mời No10 phát biểu

10: Lâm Mặc cậu bị điên à? Tớ là tiên tri, AK chết trong đêm nên tớ nghĩ anh ấy là người tốt, tớ cũng không biết anh ấy có thân phận gì, vì sao lại tự nhận là tiên tri. Ngày đầu tiên không phải tớ đã thử xem phản ứng của Cao Khanh Thần rồi sao, cũng đâu có ai tin cậu ấy bỏ phiếu cho Rikimaru, AK cố chấp nhảy ra bảo vệ người ta thì có thể không bị nghi ngờ sao?

10: Đêm đầu tiên tớ kiểm tra No8, vậy nên chỉ dám bàn bạc với Trương Gia Nguyên, tớ chỉ tin tưởng cậu ấy. Ngày thứ 2 kiểm tra 1, là sói, cũng là người tốt, bị các cậu, à không, bị chúng ta loại bỏ. (Không kìm được cúi đầu tự giễu)

10: Hôm qua tớ kiểm tra...(Do dự nhìn sang bên phải, ánh mắt chần chừ), 9 là người tốt. Từ đầu đến cuối tớ không phải muốn tìm ra sói, mà chỉ muốn biết những người bạn thân quen nhất đang mang thân phận gì, (nhìn về phía bên phải), đừng để người mình tin tưởng bán đứng.

10: Lâm Mặc, AK bảo vệ cậu, cứ xem như cậu là người tốt, nếu lát nữa có người nhận là người giữ mộ thì nói sau, hôm nay cậu không nằm trong diện tình nghi. Nhưng anh Viễn, anh lấy thân phận gì để nghi ngờ người tốt của em? Không bàn đến logic mà chỉ dùng vài chiêu trò tình cảm à? Xin lỗi? Anh có dám chắc người cần xin lỗi không phải là anh không?

10: Các người muốn chơi theo luật ma sói đúng chứ, được thôi, tôi bảo vệ 9, thân phận tôi thấp hơn cậu ấy, nếu muốn thì loại tôi trước đi. Hai tình nghi hôm nay là 7 và 10, mọi người đừng chia phiếu, bỏ phiếu nhớ hãy nhìn cho kĩ, tôi là No10.

10: Pass.

La Sinh Môn: Mời No12 phát biểu

(Hồ Diệp Thao giơ cao tay phải, cánh tay gạt sang bên phải)

12: Quyết đấu với No10.

(Châu Kha Vũ kinh ngạc nhìn về phía cậu hét lớn, nhưng cả không gian chìm vào tĩnh lặng, cậu vịn vào ghế ngồi đứng dậy, trước khi cậu lao đến, Hồ Diệp Thao đã chỉ tay vào mũi, ra hiệu cậu ngồi xuống, rồi nghiêng đầu về phía cậu mỉm cười, hai tay chỉ lấy đôi tai, muốn cậu cẩn thận lắng nghe)

La Sinh Môn: Thân phận của No12 là kị sĩ, phát động kĩ năng, quyết đấu với No10. Thân phận của No10 thuộc phe người tốt, quyết đấu thất bại.

No12 bị loại. Phán quyết bắt đầu.

Hồ Diệp Thao sờ vào cổ mình, bất giác cười lớn. Ban đầu chỉ có chút tê tái, song chẳng có cảm giác quá mãnh liệt, cậu vẫn khống chế được mắt mình, lướt nhìn từng khuôn mặt muôn màu muôn vẻ trên bàn tròn, buồn cười thật, biểu cảm gì thế kia. Cậu đang làm điều gì kì quái lắm à? Có gì đáng ngạc nhiên sao? Làm gì còn có chuyện bất ngờ hơn cả hôm qua cơ chứ?

Nhạt nhẽo, cậu đã nhìn chán rồi.

Hồ Diệp Thao nhìn về phía Oscar đang nằm bên trái, cậu ấy yên tĩnh cúi đầu, không chút ngạc nhiên, cánh tay kéo ghế của cậu dần run lên bần bật, cậu bắt đầu cảm thấy khó thở, đau quá, cậu nói với Oscar, thật sự rất đau, cậu không rõ dây thanh của mình liệu có còn rung hay không. Nhìn cậu như thế tớ còn tưởng chẳng đau đớn gì đấy, suýt nữa thì quên mất, tên tự luyến nhà cậu, căn bản không muốn để cho tớ thấy kết cục cuối cùng.

Hồ Diệp Thao vươn tay, haha, giờ thì cậu có quyền được chạm vào thi thể rồi. Ánh nhìn dần trở nên mơ hồ, khoảng cách giữa hai chiếc ghế xa đến vậy sao? Cậu thử nhấc ghế lên, ngón tay co quắp bấu chặt lấy ghế ngồi, nặng quá, ghế của cậu, chân cậu, đầu cậu, mọi thứ đều quá đỗi nặng nề, cảm giác đau đớn trên cổ đã biến mất, hoặc là đã chẳng còn cảm giác gì nữa. Chẳng nhấc nổi, tức thật đấy, này, Oscar, cái ghế này bắt nạt tớ, mau đến trả thù cho tớ đi, sao cậu không biết nhích ghế lại gần chút hả, uổng công tớ bảo với người ta cậu tốt với tớ lắm cơ, khen nhầm cậu rồi. Haizz, tí nữa đi tìm cậu tính sổ nhé.

Tớ mệt rồi, ngủ trước đây.

Hội nghị bàn tròn lần thứ ba, tiếp tục.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top