Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

REQUEST 5. ĐÌNH X TRIẾT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Stt: 05. (Wang_Yee_Zuki1002 )

Couple: Chu Chính Đình X Lý Quyền Triết.

Thể loại: Ngọt, hài, textfic.

Ending: HE.

Author: Tiêu Dao Thán. (_-Tomato-_ )

Note: Chị tớ khá thích couple này vậy nên đã gửi cho tớ đôi chút ý tưởng và cuối cùng thì cũng nên văn. Vậy nên, em thật sự cảm ơn đại tỷ thân yêu nhiều!

~oOo~

   'Chính Đình, chúng ta chia tay đi!'

   Tin nhắn đã gửi thành công.

   Thở dài, Quyền Triết vô lực ngã xuống giường.

   Trong đầu tràn đầy hình ảnh vừa thấy trên đường.

   Hóa ra, gần đây hai người ít gặp, ít liên lạc, là bởi vì anh ta kết hôn sao?

   Tính toán gạt tôi, lại còn mời tôi tham gia lễ cưới nữa?

   Cho nên, Quyền Triết quyết định quyết tâm chấm dứt mối quan hệ để không tổn thương thêm nữa.

   Chính Đình ah~ tại sao anh vẫn không có phản ứng gì?

   Ngay cả đáp lại một câu cũng không muốn sao?

   Buồn bã cầm chiếc di động vẫn không chút động tĩnh lên.

   Trừng mắt với màn hình đang đen ngòm kia một cái quyết định bỏ xuống, trong tay đột nhiên cảm thấy rung nhẹ, mở di động mà tâm tình không yên.

   Một giây sau, cái gì?

   'Em yêu à...'

   Dãy số xa lạ, gửi sai tin rồi nha đồ ngốc! Lại còn em yêu à....

   Tâm tình đang chán nản không có chỗ trút giận.

   'Gửi tin nhắn cho vợ mà cũng nhầm số hả?'

   Một phút đồng hồ sau...

   'Gửi nhầm? A~ xin lỗi. Bạn là ai?'

    Ý muốn hỏi...

   'Vì cái gì tôi phải trả lời?'

   'Gửi nhầm tin nhắn cho bạn, cũng coi như là có duyên đi. Nên muốn hỏi thăm một chút~.'

   'À, được rồi, dù sao cũng buồn phát chán.'

   'Làm sao vậy? Gặp chuyện không vui?'

   'Ừ.'

   Dù sao đối phương cũng không biết mình là ai. Nói cho đã đi, nói hết. Trút giận trút giận.

   Chính Đình đáng ghét còn chưa thèm hồi âm.

   'Vừa mới chia tay...'

   'Vì cái gì? Đáng tiếc quá.'

   'Anh ta muốn kết hôn. Chính mình còn đeo bám làm gì.'

   'Không phải chứ. Anh ta nói với cậu thế nào?'

   'Anh ta thật ra không nói với tôi. Là do tôi tình cờ nhìn thấy'

   'Anh ta không mời cậu đến hôn lễ sao?'

   'Còn chưa cử hành hôn lễ, bằng không tôi nhất định sẽ đi. Tôi nhìn thấy bọn họ đi mua nhẫn.'

   'Ồ, cậu thật dã man~ xem ra rất yêu người ta.'

   'Đương nhiên... cái kia, cậu với vợ thế nào? Hẳn là rất hạnh phúc?'
   'Haha... rất hạnh phúc nha.'
   'Thật tốt quá.'
   'Người đó với tôi mà nói, là định mệnh của tôi. Cho nên, tôi chuẩn bị cầu hôn người ấy. Tôi muốn chúng tôi cả đời bên nhau.'

   A~ lại là kết hôn. Được rồi, là bản thân mình ghen tị. Chu Chính Đình ơi là Chu Chính Đình, tạm biệt.

   Mệt mỏi đáp lại...

   'Chuẩn bị đến đâu rồi?'
   'Vì cho người ấy bất ngờ, chuẩn bị từ rất lâu rồi, cố gắng làm việc kiếm tiền, còn thăm dò ý kiến bạn bè nữa.'
   'Cẩn thận đấy, hóa ra cậu tốt thế?'
   'Ha ha... quá khen. Bất quá, bận rộn, gần đây không thể ở cạnh người ấy, cũng rất sợ người ấy ở một mình nghĩ đông nghĩ tây.'
   'Người ấy chắc chắn bỏ qua cho cậu. Biết được cậu cố gắng nhiều thế người ấy nhất định rất cảm động.'
   'Thật thế chăng? Tôi an tâm rồi, đúng rồi, hai người trong lúc đó có phải hiểu nhầm gì không?'

   Hiểu nhầm? nếu thế hẳn Chính Đình đã phản ứng.

   'Không biết. Hiện giờ một tin nhắn điện thoại anh ta cũng không thèm nhắn.'

   'Có lẽ người đó vội đi? Kia... nếu bây giờ người đó đến tìm cậu, hướng cậu giải thích, cậu có tha thứ không?'


   'Tha thứ? Có lẽ có...'
   'Còn có lẽ à? Nếu đó là hiểu lầm thì vì sao lại còn không tha thứ người ta? Người đó nhất định buồn lắm.'
   'Hừ, nếu người đó trong vòng một giờ đồng hồ nữa xuất hiện trước mặt tôi thì tôi sẽ tha thứ.'
   'Haha, được rồi. Thuyết phục cậu xong, tốt lắm, tôi đi tìm một nửa của tôi đây, lần sau nói tiếp nhé.'

   Đi đi, đi đi, đi mà vui vẻ đi.

  

   Quyền Triết tức giận ném di động đi ,ngay lập tức nghe được tiếng chuông cửa gấp gáp. Mở cửa, dĩ nhiên là người có nụ cười giống y hệt con mèo - Chính Đình, còn đang cầm một bó hoa hồng và một hộp nhỏ rất đẹp.

   "Làm gì vậy?" Quyền Triết có điểm khó hiểu không thể phản ứng.

   "Có người nói cho anh cách làm em tha thứ. Cũng nhờ sự giúp đỡ của người đó, cho nên anh đi tìm một nửa của anh để cầu hôn đây~."

   Ha ha ha...

   Thì ra là thế, Quyền Triết hiểu ra mọi chuyện, trong lòng dở khóc dở cười, bị Chính Đình đánh bại mất rồi. Tuy rằng kích động, nhưng đã qua một phút, Chính Đình lo lắng chờ đợi câu trả lời của Quyền Triết.

   Nhìn thấy người trước mặt nở nụ cười cuốn hút, trong lòng liền nở hoa, nhưng mà...

   "Bang."

   Tiếng đóng cửa mạnh mẽ...

   "Lách cách."

   Tiếp theo là tiếng khóa cửa.

   Nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt, trong lòng đột nhiên trở nên trống rỗng, bắt đầu trở nên luống cuống. Lúc này, đột nhiên di động vang lên. Chính Đình trong lòng đang bị dọa rối bời lấy ra điện thoại còn chưa kịp đổi chuông.

   [From: Quyền Triết của anh.

   Nội dung: Aigo~ Tôi đột nhiên đổi ý rồi. Nếu anh ta trong đêm nay có thể đem tôi đến lễ đường thành hôn thì tôi sẽ tha thứ .]

   Một giờ sau....

   Thảnh thơi đứng ở trên sân thượng Quyền Triết nhìn xuống ngã tư phía dưới nơi Chính Đình đang yêu cầu tìm một lễ đường vẫn còn mở cửa....

__

BROUGHT TO YOU BY IDOL PRODUCER VIETNAMESE FANFIC. PLEASE DO NOT RE-UP. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top