Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn, kẻ đã né khói bóng đen lớn đó, tay lại vung một cái, con dao ngắn liền lia qua da thịt con quái vật, cắt thành một vết thương không nhỏ.

Máu bắn tung ra, dính lên bộ đồ đã quá bẩn của hắn, cùng với một ít lên mặt và cánh tay vung dao.

Hắn theo đà lộn về sau, tay đưa con dao chùi qua áo một lần, tư thế nửa ngồi nửa quỳ quan sát bóng đen vừa ngã lại xuống mặt nước.

Ánh mắt hắn như ánh lên sắc đỏ của máu, lạnh lùng nhìn thứ vừa tấn công mình, hừ một cái khinh thường rồi đứng lên.

Quả thật, với cái loại tấn công này chẳng thể nào tạo cho hắn nỗi một vết thương, chưa kể tốc độ và sự chính xác còn thiếu kém nhiều, và cả tiếng động trước đó mà con vật tạo ra trước khi lao lên nữa. Cái kiểu mà thứ này muốn giết hắn khiến cho hắn vô cùng bực tức. Như thể nó vừa đụng chạm đến lòng tự trọng của một sát thủ như hắn ấy.

Tuy rằng hắn tự nhận lúc nãy bản thân mình hành động và phản xạ có bị chậm một chút, lực vung tay yếu đi một chút, nhưng hắn vẫn sẽ thừa sức xử lí một sinh vật nho nhỏ.

Mà, hắn cũng không chắc cái con dưới nước là một sinh vật nho nhỏ đâu.

Mặt nước lao đao rung động, bóng đen dần trồi lên qua mặt nước. Và cái hắn thấy, là một cái đầu cá lớn với đôi mắt đỏ trừng trừng nhìn hắn.

Con cá mở ra hàm răng sắt nhọn rộng đến mang tai. Trong tiếng hằm hè bực tức vì bị thương, nước suối trên đầu con cá chảy xuống miệng nó, hòa cùng nước dãi loan ra mặt nước giờ đã nhuộm một màu máu.

Hắn cảm tưởng mùi hôi thối từ miệng nó đã lan đến mũi của bản thân, khiến cho hắn muốn nôn.

Nhổ bãi nước miếng trong miệng qua một bên, hắn bước từng bước đến gần con cá, trong ánh mắt dè chừng của nó. Hắn nâng khóe mắt, biểu thị sự khinh miệt trước loài vật thấp hèn.

Sau vài ba bước chân ngắn, hắn đã ở trước mặt con vật, tay phải vung lên rồi đâm xuống, đích đến là giữa trán nó.

Nhưng nó cũng sẽ không ở yên đó để người ta đâm chém tùy ý. Con cá lách mình một cá, nhảy lên phía trên, thành công tránh thoát đòn tấn công của hắn.

Cái nhảy tránh né của con cá cũng làm lộ ra thân hình khổng lồ của nó. Những lớp vảy màu xám bạc bóng bẩy bao quanh thân người dài chừng hơn một mét. Ở lưng, bụng, hai bên bụng và ở đuôi con cá là những chiếc vay lớn mang hình lưỡi kiếm sắt bén.

Đôi mắt đỏ của nó như rực cháy lên giữa thân hình to lớn, tạo nên một cảm giác áp bức lên người đối diện. Nó hằm hè thở những tiếng thở phì phò thổi lên mặt hắn khiến tóc mái của hắn bay bay.

Rồi con cá uốn mình một cái, nó chĩa hàm răng về phía hắn, tấn công.

Nhưng khi nó sắp cắn được đến đầu của hắn thì nó đã dừng lại. Nó trợn đôi mắt đỏ lòm của mình lên rồi ngã xuống nước. Vùng nước xung quanh cũng nhanh chóng nhuốm một màu đỏ.

Màu đỏ vừa nổi lên, đã theo dòng nước trôi đi.

"Thối quá!"

Nhìn cái xác đang dần trồi lên, nổi lềnh bềnh trên dòng suối, hắn thấp giọng bình luận. 

Quả thật, hắn còn trong mong gì ở một con quái vật ngoài tự nhiên như thế? Chẳng lẽ muốn nó sáng ra ngồi trước gương đánh răng hay sao?

Thở dài một cái, hắn vươn tay rút con dao lúc nãy con cá nhảy lên hắn đã đâm vào bụng nó. Nhưng rồi nghĩ lại, hắn nắm lấy con dao, mượn điểm tựa để kéo lê cái xác lên bờ. Về phần máu của nó ở dưới nước, sẽ trôi sạch thôi.

Bỏ vấn đề sợ lũ cá ăn thịt giống con này sẽ lại đây do mùi máu đi, hắn đang rất chật vật đây. Không hiểu sao con cá này nặng thế.

Vất vả lắm mới lôi được cái xác lên, hắn nằm dài trên mặt đất, hổn hển thở. Có lẽ cũng phải suy nghĩ thật kĩ mấy vấn đề quan trọng từ khi hắn thức dậy rồi.

Đầu tiên, hắn cho rằng bản thân mình đã chết. Không! Hắn thật sự đã chết! Chẳng ai có thể sống sót sau khi bị chặt hai tay, cơ thể xé đôi và chịu một lỗ đạn trên đầu cả.

Thứ hai, nếu hắn đã chết, thì tại sao bây giờ hắn vẫn sống?

Thứ ba, hắn nhận ra cơ thể này không phải là của hắn. Ý hắn là, từ nhỏ, hắn đã trải qua vài ba cuộc huấn luyện theo chu kì rồi. Nên cho dù đây có là cơ thể lúc nhỏ của hắn, thì nó cũng không phải một cơ thể lành lặn giống vậy,

Thứ tư, có vẻ nơi hắn đang ở không phải cục đất màu xanh kia. Vì hắn chưa từng thấy hay nghe nói đến một hệ sinh thái như thế này. Từ loại thực vật cứng đến nỗi có thể đâm xuyên qua cổ con người cho đến loài cá bự bằng một người trưởng thành sống ở một con suối trong rừng. Quá hiển nhiên khi nói những thứ này không thể ở Trái Đất rồi.

Vậy thì, hắn đang ở đâu?

Và nếu trả lời những vấn đề đó thì, hắn có thể nghĩ đến một giả thiết như sau: Hắn đã chết và đang sống trong mọt cơ thể của cậu nhóc nào đó, ở một nơi nào đó không phải Trái Đất.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top