Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

28. End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngài Norwell cuối cùng cũng ngã xuống, Ithaqua thuận lợi thừa kế địa vị và mọi thứ của cha mình. Sau khi ngồi xuống vị trí này, gã đã thẳng tay phá hủy tòa án Phù thủy, công khai mọi tội ác và lời nói dối của ngài Norwell dưới biết bao cặp mắt ngỡ ngàng.

Nhưng sau sự ngỡ ngàng thì rất nhiều thế lực lại âm thầm chê cười và mỉa mai hành động của chủ nhân trẻ nhà Norwell. Ai cũng biết rằng nơi này sống và kiếm lợi rất nhiều từ việc săn Phù thủy, gia tộc Norwell làm giàu cũng là từ việc này, phá hủy tòa án và bóc mẽ tội ác chẳng khác gì là đang tự bê đá đập lên chân mình.

Nhưng chưa kịp để họ cười thì Ithaqua đã đích thân đi đến từng gia tộc, lấy ra hàng loạt thứ "tốt đẹp" mà họ gây ra hoặc tham gia vào, mỉm cười đầy thân thiện rồi uy hiếp họ khiến không thể không nhịn nhục và âm thầm tìm cách xử lý gã.

Nathaniel: Ha ha...

Từ sau lần bị cha mình ám sát thất bại, Nathaniel đã được nhìn thấy trọn vẹn quá trình xử lý sát thủ của em mình cùng với hàng nghìn cách lật tẩy, cắn ngược những kẻ phản bội mình, thậm chí, để anh trai mình hiểu mình rõ nhất thì Ithaqua còn để cậu nhìn thấy cảnh mình từ từ lôi kéo từng gia tộc lớn nhỏ về dưới trướng mình, thế lực này Norwell ngày càng bành trướng khiến vùng đất mà họ sống đã trở thành tài sản trong tay của Ithaqua. Khi Nathaniel rốt cục nhịn không được mà hỏi rằng gã học những chiêu này từ đâu thì Ithaqua đã hôn cậu một cái thật sâu, vui vẻ nói.

"Nếu anh muốn biết thì chủ động một lần đi."

Ha ha...

Nathaniel nằm lỳ trên giường, nheo mắt tận hưởng quá trình xoa bóp đầy điêu luyện của quý ngài Norwell rồi khàn giọng chất vấn.

"Em còn giấu anh cái gì nữa, nói!"

Ithaqua xoa tinh dầu lên thắt lưng mềm mại của anh trai mình rồi nghiêng đầu hôn lên má cậu.

"Còn nhiều lắm, nhưng em khẳng định là em không giấu quỹ đen!"

"Vậy em học những trò này từ ai? Đừng bảo là từ cha, cha không mưu mẹo và gian manh giống em."

Nathaniel bây giờ làm gì còn sợ Ithaqua như hồi còn e ấp nữa? Đôi mắt vẫn còn hơi đỏ vì khóc làm cho Ithaqua ho khan mấy cái.

"Khụ... Anh đừng nóng giận, nằm yên để em xoa bóp cho anh đã nhé."

Ithaqua tốt xấu gì cũng từng là Thợ săn trong trang viên Oletus, ở quanh gã cũng có đồng bọn khác, nếu không phải là vua một nước thì cũng là một tên kỵ sĩ có tham vọng làm vua, nếu không học hỏi được gì từ đám đó thì cũng sẽ bị ảnh hưởng chút xíu, ừm, chỉ chút xíu tật xấu mà thôi.

"Em cứ ôm cái chút xíu đó của mình mà gây phiền nhiễu cho người khác đi."

Nathaniel lườm Ithaqua một cái rồi lăn người né bàn tay đang sờ lên eo của mình, Ithaqua rướn người, ôm cậu một cái rồi dỗ dành.

"Nathan, bé cưng của em, em không có ý xấu gì đâu mà."

Thân thể trần trụi của Nathaniel tràn ngập dấu vết tình dục mờ đậm khác biệt nhưng cả hai người đang vờn nhau lại không có gì ngại ngùng, dù gì cũng đã nhìn quen rồi, nếu có phản ứng thì cùng lắm lại lăn lộn vài vòng mà thôi.

Nhưng hôm nay lại không được, Ithaqua và Nathaniel còn phải tổ chức một bữa tiệc để thông báo thân phận mới của Nathaniel nữa. Kể từ lúc cậu chết giả, thân phận con cả nhà Norwell đã hoàn toàn biến mất, nếu như đột ngột xuất hiện lại thì về sau sẽ có rắc rối khó gỡ nên Ithaqua và Nathaniel cũng quyết định đưa ra một phương án giải quyết khác.

"Anh đồng ý làm bạn gái của em?"

Ithaqua mừng rỡ ôm lấy cậu rồi cọ cọ lên khuôn mặt mềm mại của anh mình, Nathaniel nhíu mày đánh lên vai em mình rồi mắng.

"Đừng quậy nữa, nếu không thì em tính dùng thân phận gì lên anh?"

".... Thì là vợ chưa cưới của em!"

Ithaqua bị đá ra khỏi phòng không giận, ngược lại vui vẻ đi tìm thợ may để kiểm tra đồ mà họ sẽ mặc cùng nhau đêm nay rồi lại lò mò đi kiếm Nathaniel đang ngủ để ướm thử đồ. Những người hầu đi trên hành lang thấy chủ nhân mới vui vẻ khác hẳn mọi ngày thì đều biết điều im lặng và chăm chỉ làm tốt việc của mình.

Cuối cùng thì Nathaniel vẫn bị Ithaqua dùng danh phận hôn thê để trói lại bên cạnh, dù sau lúc thông báo thì vị hôn thê nhỏ của Ithaqua có tức giận một chút nhưng bên trong cả hai thì đã quá hiểu nhau rồi.

Vừa bước chân vào phòng ngủ Ithaqua đã nhịn không được mà ôm chầm người yêu ăn mặc lộng lẫy của mình, Nathaniel cố gắng đẩy Ithaqua ra một chút lại không kịp ngăn bàn tay hư hỏng đang luồn vào trong váy của mình.

"Bé cưng của em hôm nay thật là đẹp."

Ithaqua có hơi mơ màng vì đã uống kha khá rượu nhưng từ bàn tay đang sờ loạn cho đến cái ôm, mọi thứ đều khiến Nathaniel ngại ngùng và đỏ hết cả mặt. Ithaqua thấy Nathaniel không đáp lại mình thì rầm rì một tiếng rồi rướn người lên để vòi vĩnh.

"Bé cưng, hôn một cái đi."

"Không!"

Nathaniel kiên quyết từ chối đôi môi còn vươn mùi rượu kia, tên nhóc này bình thường đã háo sắc rồi, giờ say rồi không biết là còn giữ nổi tỉnh táo để đừng bày trò không nữa. Ithaqua nghe Nathaniel từ chối thì buồn bực và giận lắm, gã cắn nhẹ lên môi anh mình một cái rồi híp mắt.

"Bé cưng, hôn em một cái đi mà, hôn đi, hôn rồi em cởi đồ cho anh."

Trời đất ơi! Nathaniel cắn môi, cố gắng giãy dụa lại bị ôm chặt hơn. Hết cách, Nathaniel giữ mặt của Ithaqua lại rồi hôn một cái lên môi gã.

Chụt!

Ithaqua giữ đầu của Nathaniel lại, chủ động biến nụ hôn phớt thành một nụ hôn Pháp đầy tiêu chuẩn đầy ướt át và thân mật, cái tay đang luồn vào váy Nathaniel cũng trượt lên cao khiến tầng tầng lớp lớp váy vóc đều trượt lên cao khiến cặp đùi thẳng tắp được bao phủ bởi tất ren màu trắng lộ ra. Ithaqua nhìn xuống đầy tiếc nuối rồi than thở.

"... Em thích bé cưng đeo tất đen hơn."

Nathaniel nghiến răng, kéo váy xuống rồi mắng.

"Nếu em chê thì đừng nhìn."

Đương nhiên là Ithaqua vẫn nhìn, gã đặt Nathaniel ngồi trên giường, cởi giày cao gót của cậu ra rồi trượt tay xoa nắn cặp chân đẹp đẽ của người mình yêu.

"Ithaqua, em cởi tất ra...."

Nathaniel trợn mắt nhìn Ithaqua thẳng thắn kéo khóa quần xuống rồi chết lặng khi thấy cặp mắt sáng như sao của em trai mình.

"Anh ơi, mình thử làm kiểu này được không?"

Ithaqua nhấc bàn chân còn đeo tất ren của Nathaniel lên rồi để nó đặt lên thằng em bán cương dưới quần của mình.

"..."

Bây giờ Nathaniel rút chân về còn kịp không?

Đương nhiên là không.

Nathaniel có thể chắc chắn rằng đây sẽ là khởi đầu cho chuỗi ngày mặc váy lâu dài của cậu.

"Ithaqua, em đừng lật váy lên nữa!"

Nathaniel thở hồng hộc, vất vả nói khi bị Ithaqua đè ngửa ra để làm tình đầy kịch liệt. Tầng tầng lớp lớp váy đã mở ra ra hết nhưng lớp áo lót mỏng sau cùng thì vẫn bị giữ lại và phần tà váy mỏng manh đã trượt thẳng xuống vòng eo đang bị hai bàn tay khác nắm chặt và nâng lên, Ithaqua nhìn Nathaniel cố gắng chống cự lại một cách thích thú trong khi liên tục đâm vào và rút ra, càng làm tình nhiều và càng gần gũi về tâm hồn khiến nơi ẩm ướt này càng lúc càng ngon miệng, Ithaqua muốn được ăn nhiều nhất có thể cơ. Giữa cuộc chơi nhiệt liệt đó, Ithaqua nhìn đăm đăm vào hai hạt đậu trên ngực Nathaniel rồi ngây thơ bảo.

"Anh ơi, vú của anh cứng rồi, để em hút cho nhé?"

Nathaniel hú hồn đến mức co rút vách thịt làm Ithaqua rên trầm một tiếng.

"Không, không được!"

Đầu vú của Nathaniel rất mẫn cảm và dễ bị kích thích, nếu bị chạm vào thì phía dưới có thể bắn ra ngay lập tức, không chỉ vừa dâm đãng mà còn ngây ngô và hợp khẩu vị tà ác của Ithaqua đến mức gã ta gần như phát nghiện. Gã hưng phấn lật Nathaniel nằm sấp lại, xé rách lớp đồ mỏng manh cuối cùng khiến thân thể còn bị lấp đẩy bởi dấu vết tình dục lẫn đẫm mồ hôi của Nathaniel lộ ra. Gã nằm trên lưng cậu, lười biếng thò tay xoa bóp núm vú căng cứng rồi rướn người lên để hôn Nathaniel đang khóc nấc lên vì sướng.

"Chừng nào kết hôn rồi em sẽ đưa anh ra biển chơi, lúc đó sẽ không cho anh mặc đồ."

Đối mặt với Ithaqua điên rồ nhiều năm cũng đủ làm thần kinh của Nathaniel tê liệt, cậu chỉ giương mắt nhìn Ithaqua đầy giận dỗi một cái rồi vùi đầu vào chăn gối, Ithaqua cười khúc khích, hôn nhẹ lên gáy của anh mình rồi tiếp tục chuyện tình còn đang làm dang dở.

Đợi đến khi kết thúc thì cũng đã khuya. Ithaqua ôm Nathaniel đã kiệt sức vào lòng rồi đưa tay ra để mở hộc tủ cất đồ trong đó.

Lôi ra ngoài một chiếc hộp nhung màu đỏ, đôi mắt vốn dĩ còn mơ màng của Ithaqua lấy lại tỉnh táo và trở nên vô cùng dịu dàng.

Lạc đường lâu như vậy cuối cùng cũng trở về nhà và ôm vào lòng người mà mình yêu thương, điều này đúng là một ân huệ dành cho con quái vật như gã mà. Lại hôn nhẹ lên trán của Nathaniel, Ithaqua đặt hộp nhung lên bàn rồi ngả người nằm xuống giường, Nathaniel thoáng cựa quậy một chút rồi rúc mình vào vòng tay của Ithaqua, khuôn mặt đẹp đẽ ngập tràn sự bình yên và ấm áp.

Đám cưới của Ithaqua và Nathaniel diễn ra vô cùng thuận lợi, lễ cưới rất lớn và được rất nhiều người tham dự để chúc mừng. Ithaqua lơ đãng nhìn Phù Dung cùng em trai của y, đứng bên cạnh họ còn có một người mặc áo choàng trắng thì nhắm mắt, gã nắm tay Nathaniel, người bạn đời duy nhất của mình rồi giơ lên, một cặp nhẫn đeo ở ngón áp út lộ rõ dưới ánh nắng ấm áp khiến Phù Dung cười khanh khách, y hích hích tay người mặc áo choàng trắng.

"Vậy là yên lòng với vui vẻ rồi nhé, Glory."

Glory, người mặc áo choàng trắng hơi nhếch môi rồi gật đầu với Phù Dung.

"Cảm ơn em vì đã giúp đỡ bọn trẻ."

Phù Dung lắc lắc đầu rồi nhìn về phía lễ cưới, theo phong tục ở đây thì cô dâu sẽ trao bó hoa lại cho người mà cô ấy nghĩ là sẽ kết hôn tiếp theo. Hì hì, để xem Nathaniel sẽ gửi gắm bó hoa cho ai nào.

Glory bị Phù Dung kéo đi cũng không tiện phản ứng lắm, nhưng đến khi bó hoa cưới của Nathaniel được đặt vào tay y thì y mới ngạc nhiên và ngơ ngác.

"Em nghe nói anh là Glory, người đã luôn chăm sóc và yêu thương em ở nơi đó nhỉ?"

Nathaniel mỉm cười rạng rỡ, Ithaqua đang nắm tay bên cạnh cũng nhìn cậu và mỉm cười, yêu thương đong đầy trong mắt.

"Cảm ơn anh vì đã luôn bảo vệ em."

Nathaniel cúi người để cảm ơn rồi dịu dàng nói.

"Anh là người rất dịu dàng và tốt bụng, mong rằng bạn đời của anh sẽ luôn trân trọng và yêu thương anh."

Nói rồi, cậu và Ithaqua xoay người rời đi, dưới ánh nắng chan hòa cùng bao nhiêu lời chúc phúc, đôi bàn tay đều đeo nhẫn cưới của họ đan chặt vào nhau. Không thể tách rời và không thể chia xa nữa.

Vĩnh biệt nhé, những sai lầm và nuối tiếc của ngày xa xưa.

~End~

End rồi end rồi >< còn về phần Extra có ra hay không thì hên xui nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top