Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 26 Đam mê

Hai người kéo rèm trong khi thu dọn đồ đạc.

Bên ngoài ánh nắng chói chang nhưng bên trong ánh sáng lại mờ mịt.

Trong căn phòng tối, trên chiếc bàn chỉ còn một khung ảnh trống với bức ảnh đã được gỡ ra. Đó là thứ mà Lin Dongyu đã quên bỏ vào vali khi thu dọn đồ đạc.

Lin Dongyu vẫn nhớ bức ảnh được đặt trong khung ảnh, đó là một tháng sau khi cô và Harumoto Itsuki gặp nhau. Lần đầu tiên cùng nhau đi công viên giải trí, Harumoto Itsuki đã chụp bức ảnh này lúc cô quay người lại khi nghe cô ấy gọi cô.

Đội chiếc mũ hình chuột Mickey, cô cười rạng rỡ với Harumoto Itsuki.

Tại sao cô lại nghĩ đến chuyện đó vào lúc này?

Khi còn là bạn bè, họ vẫn có thể vô tư đùa giỡn, nhưng sau khi trở thành người yêu, sau sự ngọt ngào, là nỗi sợ hãi và muộn phiền không thể kiềm chế được.

Lin Dongyu đang nằm trên chiếc giường mềm mại và quay mặt nhìn vào mắt Harumoto Itsuki.

Khóe mắt Harumoto Itsuki có chút đỏ bừng, không biết là vì ủy khuất hay vì dục vọng.

"Fuyu..."

Giọng nói của Harumoto Itsuki đã mang theo tiếng nức nở. Cô có chút chán nản lại có chút bất an.

Khi cô hấp tấp đẩy người xuống giường, cô phát hiện Lin Dongyu quay đầu nhìn chiếc bàn cạnh giường, không biết cô ấy đang nghĩ gì, tựa như hoàn toàn không muốn nhìn cô.

Chẳng lẽ thật sự là bởi vì tối hôm qua cô đã nói sai sao?

Cô an ủi Fuyu không đúng cách nên Fuyu không thèm để ý đến cô nữa?

"Fuyu..."

Harumoto Itsuki lắp bắp khi gọi tên người yêu, hoàn toàn quên mất ý định ban đầu đè người  xuống giường.

Lin Dongyu quay lại nhìn người trước mặt, trong lòng chua xót lại bất đắc dĩ, cuối cùng thở dài.

"Cậu đè tớ ở nơi này làm gì?"

"Nếu không nhanh chóng dọn dẹp xong và đi ra ngoài, dì quản lý ký túc xá sẽ lại gõ cửa."

Khi Harumoto Itsuki đột nhiên đẩy cô lên giường, Lin Dongyu thực sự rất hưng phấn.

Suy cho cùng thì nơi này cũng đặc biệt với cả hai.

Đây là chiếc giường cô đã ngủ suốt cả học kỳ.

Lúc này người con gái mà cô thích đang đè cô trên chiếc giường này.

Trong sáu tháng qua, khi ngủ một mình trên chiếc giường này, Lin Dongyu đã vô số lần mơ thấy những giấc mơ gợi tình như vậy.

Nhưng vào lúc này, giấc mơ mà cô hằng mong ước bao lần đã trở thành hiện thực nhưng lại không hề ngọt ngào như cô tưởng tượng.

Ngọt, chua và hơi đắng.

Harumoto Itsuki không chủ động hay hung mãnh như cô tưởng tượng trong giấc mơ, sau khi đẩy cô xuống, chân tay luống cuống, ngơ ngác nhìn cô như sắp khóc.

Rõ ràng người tối qua bị chọc tức đến muốn khóc là cô, được chứ?

Lin Dongyu nhìn người yêu không chịu nói lời nào sau khi đẩy cô xuống, chất lỏng ẩm ướt chảy ra từ khóe mắt cô.

Đây không phải là vì tức giận mà là vì kìm nén.

Lin Dongyu lúc này cảm thấy toàn thân không thoải mái, có một loại khó chịu dồn nén trong lòng không cách nào giải tỏa được.

Harumoto Itsuki dịu dàng, dịu dàng đến mức dù muốn nổi giận với cô ấy cũng không được.

"Fu...Fuyu?"

Harumoto Itsuki phát hiện người bên dưới mình đang khóc, trong lòng vô cùng hoảng sợ. Cô cho rằng hành động của mình quá cưỡng ép, khiến Lin Dongyu cảm thấy bị xúc phạm, cô lập tức hoảng sợ muốn đứng dậy:"Fuyu, tớ xin lỗi, tớ... tớ..."

Lin Dongyu quả thực bị người này làm tức chết rồi.

Harumoto Itsuki đang định đứng dậy khỏi Lin Dongyu thì đột nhiên dừng lại giữa không trung.

Lin Dongyu nắm lấy tay của cô, quay đầu sang một bên, cắn môi dưới, mặt đỏ bừng vì kìm nén.

Căn phòng im lặng.

Harumoto Itsuki choáng váng.

Trong căn phòng tối mờ, Harumoto Itsuki ngơ ngác nhìn người yêu đang tức giận đến phát khóc.

Đầu óc choáng váng cả một ngày đêm của cô vì có được Lin Dongyu, dần dần trở lại bình thường.

Cuối cùng cô cũng nhận ra rằng nếu cô không nói gì vì ngại ngùng và rụt rè thì cô sẽ thực sự làm tổn thương Fuyu.

Hai người họ sẽ làm tổn thương nhau.

Sự gần gũi về thể xác không thể bù đắp được sự rạn nứt nội tâm.

"Fu... Fuyu..."

Harumoto Itsuki cúi đầu và nhẹ nhàng liếm khóe mắt Lin Dongyu:"Tớ xin lỗi về chuyện tối qua."

Con ngươi của Lin Dongyu đột nhiên co lại, cô muốn lấy hết can đảm hét lên"Đừng chạm vào tớ", nhưng cơ thể cô không thể từ chối sự đụng chạm của Harumoto Itsuki, thậm chí theo bản năng cô còn muốn dựa vào.

Nhận ra điều này, Lin Dongyu cảm thấy ủy khuất, càng muốn khóc hơn.

"Tớ không muốn nghe lời xin lỗi của cậu!"

Lin Dongyu nghẹn ngào nói:"Cậu luôn như vậy, luôn xin lỗi khi có chuyện xảy ra! Cứ như thể tớ đang vô cớ gây sự vậy!"

A, cô nói ra rồi.

Lin Dongyu thực sự biết rằng lời xin lỗi của Harumoto Itsuki không phải là đạo đức giả, mà là sự tốt bụng và dịu dàng từ trái tim.

Nhưng kiểu dịu dàng vô nguyên tắc này khiến cô mỗi lần cãi nhau với Harumoto Itsuki đều cảm thấy như đấm vào bông, cảm giác vô lực.

Harumoto Itsuki mở miệng, không nói nên lời.

Theo bản năng, cô muốn tiếp tục xin lỗi, nhưng nhìn Lin Dongyu buồn bã bên dưới, cô buộc mình phải nuốt những kính ngữ quen thuộc trong tiểu thuyết, nghiến răng nghiến lợi, thốt ra những lời mà cô chưa từng nói trước đây.

"Vậy Fuyu, nói cho tớ biết, cậu tức giận vì điều gì?"

Harumoto Itsuki cắn răng:"Cậu phải nói rõ ràng thì tớ mới có thể hiểu được mà sửa chữa."

Lin Dongyu hít một hơi, theo bản năng phản bác:"Tớ không tức giận!"

Harumoto Itsuki mở to mắt và im lặng nhìn Lin Dongyu mà không nói.

Một khung cảnh rất kỳ lạ.

Lin Dongyu đột nhiên cảm thấy một chút tức giận từ Harumoto Itsuki.

Cô quá lợi hại, khiến một người hiền lành, lương thiện tức giận?

Họ mới hẹn hò chưa đầy một ngày, liền sắp chính thức cãi nhau?

Lin Dongyu liếc nhìn khung ảnh trên bàn và chợt cảm thấy buồn bã.

Nhưng mà......

Harumoto Itsuki lặng lẽ nhìn cô gái nằm dưới mình, giống như lần đầu tiên cô nhận ra tình cảm của mình dành cho Lin Dongyu, cô xoay người và nằm xuống bên cạnh Lin Dongyu.

Lin Dongyu vẫn giữ chặt cổ tay cô. Harumoto Itsuki không mạnh mẽ thoát ra mà lật lòng bàn tay và trượt xuống nắm lấy tay Lin Dongyu.

Harumoto Itsuki nắm tay Lin Dongyu và nằm cạnh cô ấy trên chiếc giường đơn hẹp, ngây thơ như lần đầu họ gặp nhau.

"Fuyu, tớ xin lỗi."

Harumoto Itsuki quay đầu nhìn người yêu bên gối, khóe mắt họ rưng rưng nước mắt.

Họ không bao giờ có thể quay lại thời điểm họ còn là những người bạn ngây thơ.

Mối tình đầu ngây ngô, vụng về và lo lắng được mất.

Nhưng như vậy cũng tốt.

Thật sự tốt.

"Tất cả là lỗi của tớ." Harumoto Itsuki nắm tay Lin Dongyu và đến gần cô ấy, vừa ôm cô ấy vừa cắn vào tai nhỏ của Lin Dongyu:"Vì Fuyu không muốn nói nên để tớ đoán nhé. Nếu tớ đoán đúng, Fuyu liền nói cho tớ, được chứ?"

"Fuyu tức giận vì tối qua tớ đề nghị ngủ riêng phải không?"

Lin Dongyu nhắm mắt lại, thân thể khẽ run lên.

Sau khi vượt qua sự xấu hổ và tự trách, Harumoto Itsuki suy nghĩ nhanh chóng trong đầu, cuối cùng cũng hiểu rõ Lin Dongyu đang tức giận vì điều gì.

"Khi tớ làm điều đó vào đêm hôm kia, Fuyu có chút không vui phải không?"

Harumoto Itsuki nhẹ nhàng liếm tai Lin Dongyu. Sáng hôm đó khi cô thức dậy, cô đã nhìn thấy trong mắt Lin Dongyu có chút u buồn.

Khi đó Harumoto Itsuki cho rằng mình đã đi quá xa khiến Lin Dongyu cảm thấy không thoải mái, trong lòng cảm thấy có lỗi không thôi.

Nhưng bây giờ cô cuối cùng cũng nhận ra rằng đó có thể không phải là vấn đề về thân thể.

Giọng nói nhẹ nhàng thường ngày của Harumoto Itsuki giờ đã trở nên ôn nhu và khàn khàn, vang lên bên tai, đủ để làm tan chảy những khối băng.

Dưới sự dịu dàng và quan tâm này, Lin Dongyu đã từ bỏ áo giáp và bị đánh bại.

Cô bởi vì người này ôn nhu cùng không hiểu phong tình mà kìm nén tức giận, lại bởi vì người này ôn nhu cùng vụng về mà bị đánh bại hoàn toàn.

​Lần nào cũng vậy.

Sự vụng về vừa là khuyết điểm vừa là vũ khí lợi hại của Harumoto Itsuki.

Lin Dongyu cuối cùng cũng mở mắt và nắm lấy cổ áo của Harumoto Itsuki bên cạnh cô:"Cậu rất bao dung và quan tâm đến tớ, làm sao tớ có thể tức giận?"

Đôi mắt to của cô phủ đầy nước mắt:"Nếu không phải tớ chủ động, thì đêm đó, cậu sẽ không ôm tớ phải không?"

"Có phải hay không sau khi có được tớ rồi, cậu liền thỏa mãn?"

"Có thể tùy ý rời xa tớ bất cứ lúc nào..."

"Chỉ có tớ muốn...phải không? Cậu căn bản liền... không nghĩ..."

Lin Dongyu không chút do dự bày tỏ cảm xúc bên trong của mình. Cô bật khóc và áp trán vào trên vai Harumoto Itsuki:"Harumoto Itsuki, những gì cậu nói trước đó chỉ là lừa dối tớ phải không?"

Harumoto Itsuki mở to mắt và cuối cùng nhận ra ngày hôm qua mình đã mắc phải sai lầm ngu ngốc như thế nào.

Quyết định mà cô đưa ra khi kìm nén những ham muốn bên trong đã gây ra hiểu lầm cho Lin Dongyu, người vừa trải qua đêm đầu tiên với cô.

Hóa ra Lin Dongyu cho rằng cô sau khi có được thân thể của cô ấy rồi, không còn trân trọng cô ấy?

Sau khi phát hiện ra sự hiểu lầm, Harumoto Itsuki sững sờ, cảm thấy tội lỗi dâng trào.

"Không! Không! Không! Fuyu, cậu hiểu lầm rồi!"

Harumoto Itsuki lúng túng đưa tay ôm lấy Lin Dongyu bên cạnh, nhưng Lin Dongyu giãy dụa dữ dội:"Tớ không cần sự thương hại của cậu!"

"Nếu cậu không thích nữa, thì đừng chạm...chạm vào..."

Cổ họng Lin Dongyu nghẹn ngào vì nức nở, nhưng cô không thể nói ra từ đó.

"Tớ thích!"

Harumoto Itsuki cắn môi dưới đến suýt chảy máu, lần đầu tiên cô cưỡng bức ý chí của Lin Dongyu. Cô dùng sức mạnh lớn nhất của mình để bỏ bàn tay của Lin Dongyu ra và giam giữ cô ấy dưới thân mình.

Cô vùi đầu vào chiếc cổ trắng nõn mềm mại của Lin Dongyu, nơi tỏa ra mùi thơm ngọt ngào, bất chấp sự phản kháng của Lin Dongyu, vừa hôn vừa liếm, tham lam hít hơi thở của cô gái, vừa lẩm bẩm vừa hôn:"Tối qua, tớ vẫn luôn muốn làm điều này." 

"Ngay cả khi Dongyu ngủ quay lưng về phía tớ, tớ vẫn muốn đè cậu xuống dưới thân và tiến vào từ phía sau..."

Lin Dongyu mở to mắt, sợ hãi trước lời nói đột ngột và táo bạo của Harumoto Itsuki.

Tai của Harumoto Itsuki đỏ rực, cô hoàn toàn bỏ cuộc.

Cô luồn một tay vào dưới áo phông của Lin Dongyu, tìm đến nơi mềm mại mà cô đã nán lại vào đêm hôm trước một cách dễ dàng. Cô không khách khí véo núm vú thanh tú và nói:"Fuyu xinh đẹp, gợi cảm và quyến rũ, kỳ thật tớ nhẫn nại đến sắp phát điên..."

"Cậu, cậu nói dối..."

Lin Dongyu bị sờ đến thở hổn hển, không còn nói được lời nào trọn vẹn, nên buộc mình phải đáp trả:"Đêm qua, rõ ràng cậu bình tĩnh như vậy..."

"Đó là tớ đang giả vờ." Harumoto Itsuki gần như rên rỉ, thì thầm vào tai Lin Dongyu, trượt tay xuống cái bụng phẳng lì và săn chắc."Fuyu, tớ vẫn luôn không nói cho cậu biết. Lần đầu tiên tắm ở đây và vô tình đè cậu dưới thân, tớ đã muốn làm điều này với cậu..."

Muốn điên rồi.......

Về mọi mặt.

Tại sao Harumoto Itsuki đột nhiên giống như bật công tắc lên thế?

Lin Dongyu vẫn muốn phản bác, nhưng khi mở miệng, cô lại phát ra một tiếng rên rỉ:"Itsuki?!"

Ngón tay của Harumoto Itsuki đã chạm đến nơi bí mật nhất của cô, nấn ná ở bên ngoài, Lin Dongyu muốn đẩy cô ấy ra, nhưng cuối cùng cô lại ôm eo người yêu của mình.

"Bên trong Fuyu, thật nóng, thật chật, thật thoải mái..."

Harumoto Itsuki đã hoàn toàn vứt bỏ sự xấu hổ và thì thầm vào tai Lin Dongyu:"Một khi đã đi vào, sẽ không bao giờ muốn ra nữa....."

Ôi trời ơi...

Lin Dongyu cắn môi dưới, bị lời nói của Harumoto Itsuki kích thích, một dòng nước ấm trào ra từ phần thân dưới của cô. Cô muốn người này ngừng nói, nhưng cô không thể phát ra âm thanh nào, chỉ kịp dùng một tay che miệng đối phương lại.

Bởi vì Harumoto Itsuki đã nắm bắt được cơ hội để tiến vào.

Cảm giác được lấp đầy ngay lập tức sau khi bị xâm nhập, cảm giác đau nhức và mềm mại do va chạm và ma sát lên bức tường mềm mại bên trong, cảm giác chênh lệch sau khi bị kích thích bởi lời nói trong trạng thái tức giận ... Sự pha trộn của nhiều cảm giác mãnh liệt khác nhau khiến Lin Dongyu cảm thấy một loại khoái cảm xuất thần, khiến bên trong cơ thể co thắt không thể kiểm soát.

Nếu lần trước gặp phải tình huống này, Harumoto Itsuki nhất định sẽ bỏ cuộc. Nhưng lần này, Harumoto Itsuki không những không dừng lại mà còn tiếp tục tăng tốc, tần suất nhanh hơn, ngày càng sâu và mạnh.

"Itsuki..."

Dưới sự kích thích của ngón tay của Harumoto Itsuki, bức tường mềm mại bên trong không ngừng tắc nghẽn và sưng tấy. Những thay đổi mạnh mẽ trong cơ thể khiến Lin Dongyu hoảng sợ, cô đưa tay ra nắm lấy cánh tay rắn chắc của Harumoto Itsuki."Đợi....Đợi một chút......"

"Làm sao vậy?"

Harumoto Itsuki nhẹ nhàng nói, nhưng động tác tay không hề dừng lại, khuôn mặt cô rất gần cô ấy, ở khoảng cách gần như này khuôn mặt cô ấy đẹp đến nghẹt thở, trong mắt cô tràn đầy thương tiếc:"Có đau không?"

Lin Dongyu người đầy mồ hôi, lắc đầu với đôi mắt ngấn nước, cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra với cơ thể mình. Tiếng nước và tiếng mút đầy dục vọng vang vọng trong ký túc xá sinh viên, kích thích mọi giác quan trong cơ thể Lin Dongyu. Cô xấu hổ đến mức muốn từ chối, nhưng phần thân dưới lại tự động di chuyển, phục vụ cho chuyển động của Harumoto Itsuki.

Trong mắt Harumoto Itsuki hiện lên vẻ vừa kinh ngạc vừa vui mừng, toàn thân cô như lên cơn sốt, đôi mắt cô sáng lên một cách đáng kinh ngạc khi nhìn người bên dưới. Cô cúi xuống hôn, cơ thể với những đường cong tuyệt đẹp trên lưng căng lên, cô không khỏi tăng thêm sức mạnh.

Lin Dongyu không kiềm chế được mà hét lên không ngừng, cô hơi mở mắt ra, đúng lúc nhìn thấy Harumoto Itsuki đang đắm chìm trong cơ thể mình. Những giọt mồ hôi lấp lánh trượt xuống quai hàm xinh đẹp của Harumoto Itsuki và chảy xuống ngực cô. Cảnh tượng này khiến Lin Dongyu hoàn toàn lạc lối. Cô đưa tay nắm lấy đôi vai rắn chắc của Harumoto Itsuki, cố gắng để mình không bị khoái cảm lấn át. 

Đó là một tác động khiến mọi giác quan trong cơ thể không thể chịu nổi. Lin Dongyu đã hoàn toàn mất đi khả năng điều khiển cơ thể, cô chỉ có thể ôm lấy vai người yêu mà thở hổn hển, vòng eo mềm mại gần như bị lật ngửa.

Harumoto Itsuki nhìn một màn này, bụng dưới co giật, cơ bụng không khỏi co rút lại. Cô vô thức dùng chân ấn vào chân Lin Dongyu, hôn lên xương quai xanh của đối phương rồi trượt môi xuống hôn khắp nơi trên ngực và bụng dưới.

Lin Dongyu không cam lòng yếu thế, cả hai bắt đầu hôn nhau một cách ngẫu nhiên, tựa như trẻ con, gặm liếm thân thể nhau.

Lin Dongyu trong lòng tức giận, nên dùng lực cắn vào vai Harumoto Itsuki, để lại một vết răng đỏ trên cơ đàn hồi của Harumoto Itsuki.

"Fuyu..."

Harumoto Itsuki khẽ hừ nhẹ một tiếng. Âm thanh này lọt vào tai Lin Dongyu cực kỳ gợi cảm.

"Fuyu..."

Harumoto Itsuki di chuyển ngón tay trong khi rên rỉ khe khẽ, khiến Lin Dongyu cảm thấy một sự dừng lại bất ngờ.

Cô muốn bảo Harumoto Itsuki nhanh hơn, nhưng bên kia đột nhiên dừng lại.

-----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top