Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harumoto Itsuki trở lại văn phòng khi những người khác đều đã rời đi, bởi vì sắp tới chỉ có hạng mục của họ tương đối khẩn cấp, thời gian tan làm so với nhóm khác đã muộn hơn rất nhiều, giờ phút này cả văn phòng to như vậy dường như chỉ còn lại có cô cùng Hayashi Fuyu.

"Có chuyện gì vậy? Harumoto-san."

Lo lắng, Hayashi Fuyu chán ghét tránh xa người đột nhiên đến gần mình. Không thể hiểu được, là không rõ thân phận hiện tại của chính mình là cái gì sao? Tại sao trước đây cô không nhận ra rằng Harumoto Itsuki lại không tự giác như vậy? Tất cả là do người này diễn xuất quá tốt, ở bên nhau bốn năm cũng chưa lộ ra sơ hở.

"Fuyu, cậu có chuyện gì sao?"

"Rắc rối? Quả thực là có."

"Ví dụ như Harumoto-san, ngày đầu tiên tôi đã nói rõ ràng với cô rằng giữa chúng ta chỉ có mối quan hệ cấp trên và cấp dưới. Tôi hy vọng cô có thể lịch sự hơn trong việc xưng hô với tôi."

Nói xong câu cuối cùng, Hayashi Fuyu trực tiếp vòng qua người cản đường. Hôm nay mọi việc không suôn sẻ, Tsuki lại bị bỏ lại một mình ở trường. Cô phải chạy đến đón con. Harumoto Itsuki thật biết tìm thời gian để gây rắc rối cho cô.

Chưa bước được hai bước, Hayashi Fuyu đã cảm nhận được một luồng khí quen thuộc đã lâu không gặp bao quanh mình. Tại sao Harumoto Itsuki lại chủ động ôm cô? Cô lại rơi vào giấc mơ nữa à? Nhưng hơi ấm của cái ôm rất chân thực, ấm áp đến nỗi nước mắt gần như không thể kìm được. Đây có phải cũng là thủ đoạn của Harumoto Itsuki? Lần này cô ấy muốn lấy đi thứ gì của mình?

"Fuyu, tớ đã biết, cậu không cần giấu tớ, tớ sẽ tận lực giúp cậu."

Giấu giếm? Đến tột cùng là ai giấu giếm trước?

Harumoto Itsuki không biết bước vào bãi mìn của Hayashi Fuyu lại dễ dàng như vậy, cô vẫn ôm chặt lấy cô ấy, giây tiếp theo cô đã bị dẫm mạnh vào chân.

"Xin hỏi Harumoto-san là lấy thân phận gì ôm tôi, cô sẽ không cảm thấy xúc phạm tôi sao? Hay cô chỉ thích mối quan hệ ba người? Cho dù đó là tìm một người đàn ông xen vào giữa chúng ta hay chủ động can thiệp vào gia đình của người khác?"

Những vết thương không thể xóa nhòa giữa hai người hiện lên trần trụi trong không khí. Kể từ khi gặp lại, Hayashi Fuyu luôn nói những lời khiêu khích, nhưng đây là lần đầu tiên cô tức giận gầm lên thẳng thắn như vậy. Harumoto Itsuki không thể nói ra sự thật mà cô đã che giấu suốt 5 năm giống như một cây kim bạc tẩm nọc độc mắc vào cổ họng. Bất cứ lời nào cô vô tình tiết lộ sẽ giống như phát tán chất độc, nhưng sự im lặng của cô càng khiến Hayashi Fuyu đau đớn hơn.

"Tại sao cô lại trêu chọc tôi nếu cô còn chưa nghĩ ra một lời bào chữa? Tôi ở trong lòng cô rốt cuộc là cái gì? Là cô vẫy tay thì tới, xua tay thì đi cho vui thôi à? Hay cô nghĩ tôi là người không chung thủy về mặt tình cảm như cô? Kẻ phản bội?"

Những giọt nước mắt cuối cùng rơi xuống như những viên ngọc vỡ. Hai người cúi đầu nhìn nhau, nỗi đau khổ khó giải thích của Harumoto Itsuki bị những giọt nước mắt vỡ vụn của Hayashi Fuyu xuyên thủng, cơ hồ ngay tại một giây này, bí mật nhiều năm đau khổ giữ kín liền phải bị cô nói ra toàn bộ. Nhưng hai người giống như trước dường như bị số phận bỏ lỡ chưa bao giờ nhớ đến. Nhạc chuông điện thoại di động của Hayashi Fuyu đột nhiên cắt đứt mọi khả năng.

"Như cô thấy đấy, Harumoto-san, bây giờ tôi đã có gia đình và con gái của chính mình. Tôi sắp đón con gái về nhà. Cha con bé đang chuẩn bị bữa tối ở nhà. Tôi không có hứng thú với mối quan hệ ba người của cô, hơn nữa căm thù đến tận xương tuỷ, xin cô hãy tránh đường ngay lập tức, cô đang cản đường tôi về nhà đấy."

Harumoto Itsuki không có động tĩnh gì, cô vẫn còn có vấn đề cần phải làm rõ, trước đó cô không thể để Hayashi Fuyu rời đi như thế này.

"Đêm qua cậu đã biến thành một con mèo con phải không?"

"Cậu không cần nghĩ cớ đối phó tớ, tớ có chứng cớ."

Hayashi Fuyu có chút khó tin, Harumoto Itsuki không có lý do gì để phát hiện ra chuyện này, ngày hôm qua khi rời đi cô tin tưởng không để lại dấu vết gì, mà người này cũng xác thật uống quá nhiều, trước khi rời đi còn có thể nghe thấy đang nói mớ, cũng không biết kêu tên ai, quá sốt ruột rời khỏi nên cô không nghe rõ. Nhưng bên trong hoảng sợ là một chuyện, trên khuôn mặt không thể tỏ ra lo lắng. Hayashi Fuyu không biểu hiện ra kỹ năng diễn xuất quá cường điệu mà bày ra một biểu tình hoàn toàn bất lực trước chứng rối loạn tâm thần.

"Biến thành mèo? Harumoto-san làm việc ở công ty game nhiều năm đến mức không phân biệt được giữa ảo và thực sao?"

"Nếu cái gọi là bằng chứng mà cô nói là sự thật, xin Harumoto-san lấy nó ra xem. Tôi không muốn vướng vào một cuộc tranh cãi vô nghĩa với một bệnh nhân tâm thần."

Harumoto Itsuki không có ý phản bác, cô trực tiếp kéo cổ áo xuống, chỉ vào vết thương để lại tối qua và nói:

"Đây là vết cậu cào vào người tớ đêm qua khi biến thành mèo con. Tớ không biết vì sao cậu lại trở nên như vậy, tớ cũng không có suy nghĩ dư thừa nào khác. Tớ chỉ muốn nói với cậu rằng nếu cậu có có rắc rối gì, tớ sẽ cố gắng hết sức để giúp cậu, tin tớ đi, Fuyu."

Hóa ra đó chỉ là một vết thương. May mắn thay, Harumoto Itsuki không lắp camera giám sát ở nhà. Hayashi Fuyu nới lỏng nắm tay đang siết chặt vì lo lắng, cười giận dữ cởi đôi bông tai ra khỏi tai rồi ném chúng xuống sàn. Có lẽ tiếng giày cao gót nghiền nát đồ trang sức quá chói tai. Harumoto Itsuki tỏ ra không thể tin được, ngay cả Hayashi Fuyu cũng không khỏi cau mày.

"Tại sao... tại sao cậu lại làm điều này?"

"Bởi vì cô đã chà đạp lên trái tim tôi."

"Harumoto-san đã chiếm dụng thời gian riêng tư quý giá của tôi và nói những điều nực cười cũng liền thôi, cư nhiên cô lại có ý đồ đổ cho tôi liên quan tới dấu vết cô đi cùng người khác? Cô nghĩ tôi không nhớ gì vì hôm qua tôi uống quá nhiều à? Làm ơn nói dối cũng nghĩ cái lý do tốt hơn đi.  Xin đừng cố lừa dối tôi bằng những lời mà ngay cả học sinh tiểu học cũng không tin đâu. Tôi không có ngu ngốc như Harumoto-san nghĩ đâu."

Lời nói có vẻ hơi gay gắt nhưng đó chính là điều mà Harumoto Itsuki đáng phải nhận. Chính cô ấy đã làm tổn thương cô, phản bội cô và bỏ rơi cô trước. Hayashi Fuyu nhặt đôi bông tai đã nát trên mặt đất và nhét nó vào tay người có vẻ ngoài buồn bã. Cô vốn nghĩ rằng vào lúc này, Harumoto Itsuki nên để cô đi, nhưng bàn tay bị siết chặt trong giây tiếp theo đã khiến Hayashi Fuyu như nghe thấy tiếng chuông báo động vang hơn. Harumoto Itsuki có bằng chứng gì không?

"Tớ biết, nhưng tớ vẫn muốn chắc chắn."

Tại sao người này lại cố chấp đến vậy? Rốt cuộc trước đây chính mình như thế nào cùng cô ấy yêu đương? Vừa mới chửi bới nhiều như vậy mà như gió thoảng bên tai, vào tai trái ra tai phải. Hayashi Fuyu thậm chí còn phải tự hỏi liệu Harumoto Itsuki có phải M hay không.

"...Làm thế nào để chắc chắn?"

Tình huống ngày hôm qua xảy ra sau một nụ hôn. Harumoto Itsuki tin rằng chỉ cần cô tái hiện lại cảnh tượng lúc đó, Hayashi Fuyu sẽ biến thành bộ dạng của ngày hôm qua. Nhưng khi lời nói đến môi, có chút khó khăn để nói ra. Cô vẫn đang cầm đôi bông tai bị nghiền nát trên tay. Cô rõ ràng rất buồn, nhưng không hiểu sao mặt cô lại đỏ bừng.

Vẻ mặt đỏ bừng kỳ lạ khiến Hayashi Fuyu cảm thấy có gì đó không ổn. Harumoto Itsuki giống như đã thật sự đoán được điều kiện kích hoạt, người này như thế nào tại phương diện này luôn là có năng lực kinh người như vậy. Mặc dù trong đầu cô đang nhanh chóng nghĩ ra biện pháp đối phó nhưng ngoài miệng vẫn phải nói điều gì đó mỉa mai.

"Khả năng kể chuyện của Harumoto-san ngày càng kém, nhưng tôi thực sự không muốn lãng phí thời gian với cô nữa. Dù mục đích của cô là gì, sau khi cô làm xong việc này hãy để tôi rời đi, được không?"

"Ừm"

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, Hayashi Fuyu đứng đó và nhắm mắt lại.

Nụ hôn đến nhanh chóng, khi môi họ nhẹ nhàng tách ra, Hayashi Fuyu chợt nhớ ra, nếu không phải chỉ mình cô có thể biến thành động vật thì sao? Tuy rằng là Harumoto Itsuki chủ động hôn cô, vi phạm điều kiện khiến cô biến thành mèo, nhưng nếu sau này Harumoto Itsuki biến thành chó hoặc ngựa gì đó, chẳng phải cô cũng sẽ bị lộ sao? Điều đó còn rắc rối hơn nữa.

Hayashi Fuyu trong cái khó ló cái khôn, nhanh chóng kiễng chân lên hôn người sắp rời đi và cắn thật mạnh vào môi cô ấy.

"Tôi không phải là người mà cô có thể hôn bất cứ lúc nào cô muốn. Cô không thể bào chữa với tôi bằng những lý do lố bịch như vậy. Vết cắn này coi như là một hình phạt nhỏ, lần sau tôi nhất định sẽ kiện cô về tội quấy rối tình dục."

Nói xong, Hayashi Fuyu đẩy người đang choáng váng ra, nhanh chóng rời khỏi hiện trường gây án.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top