Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trans: Fia

Tác giả: 毛熊团

Dich và đăng tải dưới sự cho phép của tác giả. Vui lòng không mang đi đâu khác

Thiết lập fic: Alpha bác sĩ tư nhân Jack x Omega lính đánh thuê đã xuất ngũ Naib

________________________________

Sau khi nghỉ ngơi hơn một tháng, vết sẹo do vuốt đao sắc nhọn để lại trên eo Naib đã bắt đầu đóng vảy, đồng thời kỳ động dục của cậu cũng đã trở lại –– đương nhiên, cậu vẫn phải dùng thuốc ức chế.

Nhưng vào lúc nhiệt độ cơ thể tăng lên, chẳng hiểu sao cậu lại nhớ đến lần động dục khi bị nhốt dưới tầng hầm, nóng như lửa đốt, dục vọng không được đáp ứng, quằn quại khổ sở vì mất nước... Naib đón nhận cảm giác mãnh liệt dâng lên trong lòng, vội vàng an ủi vật nhỏ đã đứng thẳng vì dục vọng ập đến, cậu kéo áo lên, cắn lấy lớp vải, hơi thở phả ra hòa với giọng mũi rên rỉ trầm trầm.

Ngoại trừ kỳ động dục, Naib đã quen với việc tự kìm nén nhu cầu của bản thân, có thể nói đây là một điều gần như tàn nhẫn và khắc nghiệt với Omega, nhưng cậu không quan tâm, Naib cảm thấy chuyện như vậy không là vấn đề gì cần thiết. Tay Naib lúc này hơi run rẩy, cậu biết rõ miệng huyệt phía dưới đã thấm đầy dâm dịch, chuẩn bị kĩ càng để được lấp đầy, nhưng cậu sẽ không bao giờ chạm vào nó. Tuy vậy, kí ức về đêm đó vẫn nảy lên trong tâm tưởng của cậu, nơi bên dưới bị dương vật của Alpha tàn bạo xỏ xuyên, pheromone mùi máu tươi làm đầu gối cậu phát run, khoái cảm như thủy triều khiến cậu rên rỉ đạt đến cao trào, tuyến thể còn bị cưỡng ép cắn vào đánh dấu... Đó là lần đầu tiên cậu trải qua kỳ động dục không dùng thuốc ức chế mà dựa vào làm tình để giải quyết, nếu so ra giữa chuyện dùng thuốc ức chế và chuyện này...

Naib không dám tự hỏi chính mình, cậu cảm nhận được tuyến thể sau gáy đang sưng tấy lên, giống như dục vọng hừng hực cháy trong cậu, nhưng cậu biết một khi buông xuôi bản thân sẽ không thể quay đầu lại được.

Naib thở hổn hển dừng tay, cực khoái kéo đến khiến dục vọng trong cậu tạm thời chùng xuống, cậu dựa vào đầu giường, cảm thấy bụng dưới vẫn nóng bừng như cũ.

Chết tiệt... Cậu lại nghĩ đến những điều Jack nói...

Cậu chỉ... muốn kiên trì theo đuổi mục tiêu trước mắt mà thôi, lời người khác nói dù là gì đi chăng nữa Naib cũng sẽ không để ý –– nhưng Jack là người đầu tiên đánh giá cậu như vậy, liệu cậu thật sự không thèm quan tâm sao?
Naib cũng không biết nữa.

----------

Ba tháng sau, Naib một lần nữa ngồi trên ghế sofa trong nhà Martha, đã lâu không gặp, cậu cũng cảm thấy có rất nhiều điều khó nói cần giãi bày trong suốt thời gian qua.

"Naib, tôi biết cậu có chuyện muốn giấu tôi, nhưng tôi sẽ không hỏi đến", Martha có chút nhấp nhổm không yên ngồi ở ghế sofa đơn bên cạnh, hai tay đặt ngay ngắn trên đùi, "...Cậu chỉ cần chắc chắn rằng những chuyện đó không gây nguy hại cho bản thân cậu thôi."

Naib im lặng không nói, giữ quan hệ với kẻ đã vung vuốt đao về phía mình... không bất thường sao? Cậu kì thực không chắc, cũng không biết nên xử lí chuyện giữa mình và Jack như thế nào... Nhưng cuối cùng cậu vẫn gật đầu đồng tình.

Cậu thật lòng hi vọng mọi thứ sớm trở về quỹ đạo vốn có, ổn định như vài tháng trước.

"Martha, chị có nghĩ Omega nhất định phải cần Alpha không?"

"Sao thế? Ai theo đuổi cậu hay cậu có người trong lòng à?"

"Không phải! Ý tôi là..."

"Thật ra cũng có thể nói, Naib à, đôi khi thử chấp nhận lại tốt hơn từ chối đấy."

"Hả?"

"Không chỉ Omega, cũng không cần biết là Alpha hay Omega, về chuyện này, có lẽ đây là vấn đề mà ai cũng phải đối mặt, nhưng chỉ có bản thân mới biết nên chấp nhận nó như thế nào."


"Tôi thật sự không biết nên hay không..."

"Không thành vấn đề, nếu cậu cảm thấy không ổn, thì...", Martha thủ thế làm động tác bắn súng, Naib bất chợt cảm thấy lạnh sống lưng, "...Chưa bao giờ là quá muộn đâu."

Nếu để đến mức bản thân không còn đường chạy thoát... vẫn chưa muộn sao?

Naib đưa tay sờ lên sau cổ, dấu vết của Alpha trên đó đã hoàn toàn biến mất.

Nhưng làm sao biết với kẻ như Jack thì có nên hay không?

(Trans: Đọc xong đoạn này bạn thấy lú đúng không, yên tâm, người dịch cũng lú, nhưng giải thích đơn giản thì Naib đang suy nghĩ về việc tin tưởng Jack, nếu Naib thấy không ổn thì chị em bạn dì sẽ đứng ra bảo kê)

----------

Sau buổi trà chiều hôm đó và đưa Naib về nhà, Jack chưa một lần liên lạc với cậu, tựa hồ trở về mấy tháng trước, giống như hắn chưa từng chạm mặt với Naib Subedar – lính đánh thuê được trả tiền đến giết hắn, nhưng hắn làm sao có thể để sinh mệnh độc nhất vô nhị ấy biến mất khỏi cuộc sống của mình được?

Naib Subedar, một Omega vừa kiên cường vừa cố chấp, kiêu ngạo không gì sánh kịp, cậu chối bỏ, thậm chí hận hết thảy mọi thứ liên quan đến thân phận Omega của mình – đây dường như là điều cực kì thu hút hắn, giống như pheromone nồng đậm đến mị người của Subedar, một khi đã tiếp xúc sẽ vui vẻ chịu đựng. Jack biết rõ, chuyện này không phải chỉ xuất phát từ bản năng của Alpha bị Omega hấp dẫn, đồng thời hắn cũng biết, mấy phương pháp thông thường để theo đuổi Omega hoàn toàn không phù hợp với Naib, hắn còn phải làm rất nhiều việc để chuẩn bị trước lúc theo đuổi.
.

.

.
Jack mới vừa bước vào cửa hàng của Joker, chưa kịp chào hỏi một tiếng, Joker đã giơ túi giấy trong tay lên trước mặt hắn chặn lời, "Này, Jack, có tin tức mới về lính đánh thuê của ông đấy, cậu ta..."

"Nói thẳng đi."

"Lính đánh thuê của ông dường như đã gặp phải rắc rối nho nhỏ, nhắc nhở có tâm nhé, vụ này có chút liên quan đến ông."

"Cái gì?" Gương mặt Jack hiếm khi biến sắc như vậy, nhưng mặt nạ che giấu nên Joker cũng không nhận ra được, hắn dùng chất giọng chậm rãi tiếp tục cuộc trò chuyện.

"Chuyện ông thả cậu ta đã được lan truyền rồi –– việc thả một người định giết ông, nghĩ xem chuyện này có bình thường không? Jack, lính đánh thuê kia đã bị cho là kẻ có quan hệ sâu sắc với ông nhất đó."

"Muốn lợi dụng cậu ấy để giết tôi?"

"Còn nữa, muốn lợi dụng cậu ta, dẫn dắt ông chủ động xuất hiện."

"..."

Jack trầm lặng, hắn đột nhiên đứng dậy, ném phong bì trong tay xuống rồi vội vã chuẩn bị rời đi, một lời từ biệt như bình thường cũng chưa nói.

"Có vẻ như... tin đồn về chuyện giữa ông và cậu ta là thật nhỉ, Jack?" Joker cũng chưa vội nhìn số thù lao trong phong bì kia, "Tốt nhất ông nên hiểu, dù ông cắn câu như ý những kẻ kia hay không thì những chuyện này vẫn không có lợi cho ông lẫn cậu ta."

"Đương nhiên tôi hiểu."

Nhưng hắn còn có thể làm gì bây giờ nữa? Họa cũng là từ hắn mà ra, hắn nào có thể ngồi yên làm ngơ, hiện tại hắn chỉ biết cầu nguyện, hậu quả sau này đến cũng không muộn.

"Không, ý tôi là, Jack, ông định đi thật sao?"

Joker biết rõ hắn, Jack là loại người không từ bất kì thủ đoạn nào để đảm bảo an nguy cho bản thân, hắn có thể vì sự tồn tại của mình diệt trừ trở ngại đe dọa, hoặc vứt bỏ quân cờ hắn sở hữu –– Naib Subedar không phải trở ngại, cũng chẳng phải "quân cờ" hắn có thể tùy ý vứt bỏ... Tuy rằng lính đánh thuê này từ lúc xuất hiện trực tiếp uy hiếp an nguy của hắn, dù đứng ngồi không yên đến tận lúc này, hắn vẫn có thể tự bảo vệ mình một cách hoàn hảo mà...

"Tôi có nói chuyện giữa tôi và cậu ấy là giả khi nào à?"

Hắn cần được thấy Naib Subedar càng sớm càng tốt.

----------

Naib chưa từng nghĩ tới, sống ở nơi cống rãnh như địa ngục suốt hai năm, thứ phiền phức đầu đường xó chợ này cũng sẽ rơi vào đầu cậu, dù vậy cậu cảm thấy không ngạc nhiên cho lắm.

"Xin hỏi, có vấn đề gì vậy?"

Ngón tay Naib lặng lẽ ấn lên chuôi đao, cậu biết ở chỗ này xảy ra chuyện gì cũng không có ai đứng ra quản thúc, dù có lộn xộn ra sao chỉ còn nước tự lo cho thân mình.

"Chủ nhân của chúng ta muốn mời ngươi đến gặp, có một vài điều muốn hỏi ngươi."

"Mời tôi? Đây là cách các người mời khách sao?" Naib buông lời chế giễu mấy kẻ trước mắt, xương cốt nghỉ ngơi mấy tháng chưa hoạt động gì nhiều, huyết chiến cháy trong thân thể bị kìm hãm đã lâu, những người trước mặt có ý tốt hay không chẳng phải chuyện cậu lo nghĩ, Naib đã chuẩn bị thật tốt để giao chiến, "Cầu xin tôi đàng hoàng có phải hơn không?"

"Nghĩ cho kĩ xem ngươi đang nói chuyện với ai đi, Naib Subedar, con chuột nhắt thì không có quyền từ chối."

"Nói được những điều như vậy, ngoài những kẻ tự xưng là cao quý thì còn có thể là ai nhỉ?"  Có lẽ do đã phục vụ đám người thượng đẳng lâu rồi, bọn tay chân của chúng cũng bị nhiễm cái danh xưng "quý tộc", thật đáng ghê tởm.

"Vậy thì thứ lỗi cho chúng ta vô lễ, ở nơi như thế này thiếu đi một tên lính đánh thuê cũng chẳng ai để ý đâu."

"Sao cũng được, thật sự từ nãy đến giờ tôi vẫn chưa thấy chút 'có lễ' nào cả."
Naib cười nhạo một tiếng, cậu chẳng bao giờ nghĩ mình phí lời với loại người như thế.

Ha, so sánh ra đều là những kẻ thượng lưu đạo mạo, hà cớ gì lại cảm thấy kém xa nhau như vậy?

Naib rút đao ra, một lần nữa nắm chặt cảm giác nghênh đón chiến đấu quen thuộc trong tay, khiến cho tâm trạng mù mịt mấy tháng qua lập tức bừng lên vui sướng.

Jack ư, ít nhất cũng không hẳn là tốt đẹp, nhưng vẫn là tốt hơn.

----------

Lúc chạng vạng, Martha vô cùng lo lắng đẩy cửa bước vào tiệm hoa của Emma, thợ vườn đang bài trí những chậu hoa bất chợt quay đầu nhìn đến, ngạc nhiên đôi chút, tiếp theo ngay lập tức đã phát hiện ra tính nghiêm trọng của vấn đề, Emma liền đứng dậy, bước đến lật tấm bảng treo trên cửa, hướng mặt "Tạm đóng" ra ngoài.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

"Là Naib", Martha thấp giọng nói, "không tìm thấy cậu ta."

"Không tìm được? Naib mất tích sao?"

"Không đơn giản như vậy."

Sắc mặt Martha càng thêm trầm xuống, ngồi bên bàn tròn nhỏ, một bàn tay nắm lấy bên còn lại, ngón tay bất an cọ xát vào nhau, "Chị đã đến nhà cậu ta, hoàn toàn không phải là thu dọn đồ đạc rồi rời đi."

"Vậy nên chị nghĩ rằng... anh ấy không phải tự nguyện 'biến mất'?" Emma cầm giấy bút, thuần thục liệt kê những tin tức đã biết, "Lần cuối em thấy anh ấy ít nhất cũng là một tuần trước, còn chị?"

"Ba ngày trước."

"Chắc chắn không phải do nhiệm vụ đúng không?"

"Không có, sau khi cậu ta trở về từ lần trước, còn chưa nhận ủy thác mới."

"Vậy thì... còn ai đã gặp anh ấy trước đó không?"

"Emma, suốt ba tháng này, ngoài chị, em, Emily, còn có ai từng tiếp xúc và có liên hệ lâu dài với Naib nữa?"

Vẻ mặt của Emma bỗng thay đổi, em mím môi, bút viết trong tay hơi lay động, viết ra một cái tên trên mặt giấy, Martha càng căng thẳng hơn nữa, "Tại sao lại..."

"Martha?"

"...Hắn là mục tiêu nhiệm vụ cuối cùng cho đến giờ của Naib –– Emma, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top