Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi buổi đánh giá viên mãn kết thúc, Kim Doyoung gọi Jung Jaehyun vào phòng học bên ngoài, nói có chuyện muốn hỏi hắn.

"Cậu căn bản không phải người mới đi, ít nhất đã học qua một hai năm rồi."

Jung Jaehyun sớm đoán được anh sẽ hỏi vấn đề này, hắn vốn cũng không muốn tiếp tục giấu diếm, vì thế gật gật đầu. Kim Doyoung lập tức nóng nảy, mắt tròn xoe trợn trừng.

"Vậy cậu gạt tôi để làm gì, là người có chuyên môn còn muốn giả làm người mới, tưởng mình tốt đẹp lắm sao?"

Jung Jaehyun ngẩng đầu lên, hai tay đút túi quần. Vóc dáng hắn nhỉnh hơn Kim Doyoung một chút, cho nên khi đối mặt cũng là hắn ở phía trên, làm cho Kim Doyoung cảm thấy được áp bức như đánh thẳng một quyền vào mặt.

"Là vì ... Muốn được học trưởng quan tâm trong chốc lát, không phải cố ý muốn gạt anh."

Lời bày tỏ thật tâm này từ trong miệng Jung Jaehyun nói ra, thực sự là có lực sát thương rất lớn, cơ hồ không ai có thể ngăn cản loại công kích ngọt ngào như vậy. Hai má Kim Doyoung ửng hồng, trong lòng tựa hồ như có chú nai con đang chạy tán loạn. Anh mạnh mẽ ngăn chặn hàng tá ý nghĩ rối rắm trong đầu, cố gắng khôi phục lại vẻ mặt nghiêm túc.

"Về sau không được phép lừa tôi, muốn học hỏi là điều tốt."

"Cho nên coi như tôi đã thông qua vòng đánh giá rồi phải không?"

"... Cứ cho là vậy đi, tôi đi đây."

"Từ từ."

Jung Jaehyun giữ chặt tay áo Kim Doyoung, đem anh trực tiếp túm tới thật sát chính mình.

"Học trưởng không có chán ghét tôi."

Những lời này gần như là thì thầm bên tai, Kim Doyoung nghe xong thiếu chút nữa cả người mềm nhũn. Anh dùng lực vùng khỏi nắm giữ của Jung Jaehyun, không có đáp lại đã vội vàng bỏ chạy trở về phòng học, Jung Jaehyun nhìn theo bóng lưng đối phương khẽ câu lên khóe miệng.

Vào buổi tối, Kim Doyoung không biết xuất phát từ loại tâm tình gì, chính mình ngồi trước đàn dương cầm đánh một bản nhạc, còn dùng di động quay video đăng lên IG, tựa đề là "Tâm trạng thực kì quái", bằng hữu tốt Ten đi ngang qua hăng hái để lại bình luận, mày không phải là tới thời kì hồi xuân rồi đó chứ.

Video đăng lên không bao lâu, Jung Jaehyun tiếp nhận thông tin liền nhắn hỏi Kim Doyoung đang làm gì.

[Luyện đàn một lát, hiện tại quay về phòng ngủ]

[Vừa hay tôi đang tản bộ, đợi ở đó sẽ đến tìm anh]

[Đừng, tôi sắp đi rồi]

[A, tôi chính là rất muốn gặp học trưởng nha ...]

Kim Doyoung không nhịn được mắng khẽ với điện thoại, cậu có thể đừng làm loạn nữa được không. Thân mình lớn lên đẹp trai như vậy, khẳng định chuyện tán tỉnh chỉ là vấn đề cỏn còn đối với hắn, thật sự là xứng với danh hiệu kẻ gây tai hoạ mà.

[Cậu bình thường cùng người khác nói chuyện phiếm đều là như vậy sao]

[À không, tôi chỉ thế này với một mình học trưởng thôi]

Ai da, anh như thế nào lại thích câu này của cậu ta đến vậy.

Kim Doyoung không thèm trả lời. Trở lại phòng ngủ, anh trực tiếp nhào lên giường dúi đầu vào gối, di động tùy ý ném qua một bên.

Mặt khác, Jung Jaehyun sốt ruột đợi không được hồi đáp từ Kim Doyoung, nhưng không thể cáu kỉnh, vì vậy hắn chán nản thả người lên giường, cùng Kim Doyoung bày ra tư thế tương tự.

Cũng may, Jung Jaehyun không phải người nhỏ mọn, tuyệt đối sẽ không vì mục đích bất thành mà ghi thù trong lòng. Mối quan hệ giữa hai người cũng dần tốt lên nhờ hắn tích cực chủ động, Kim Doyoung ban đầu luôn lảng tránh, về sau bị trêu chọc quá nhiều dần thành quen.

Trải qua một tuần học chính quy tẻ nhạt, Jung Jaehyun lên lầu vừa hay bắt gặp Kim Doyoung cùng Ten ở hướng ngược lại, hình như là mới đi mua nước về. Nguyên bản khuôn mặt không chút biểu tình lại nhiều ra vài phần ý cười.

"A, vừa lúc mua dư, một lon cho cậu."

Kim Doyoung chuyền đồ uống trong tay tới cho Jung Jaehyun, hắn sửng sốt một chút, lập tức chuyển sang biểu tình kinh ngạc.

"Anh như thế nào biết tôi thích uống loại này?"

"Tùy tiện mua thôi."

Jung Jaehyun buồn bực, loại đồ uống này khá lạ miệng, hầu hết mọi người thường không chọn mua.

Sự thật đương nhiên là Kim Doyoung thông qua |Hậu cung của Jaejae| biết được sở thích của hắn, cũng không rõ nữ sinh là nghe từ đâu ra, liền muốn thử xem sự thật có đúng như vậy hay không.

Nhờ vào lon nước giải khát này, tâm tình Jung Jaehyun siêu cấp hưng phấn. Hắn cho rằng Kim Doyoung học trưởng thực thông minh tinh tế, đắc ý không dừng được.

Sinh hoạt cậu lạc bộ kết thúc, Jung Jaehyun vỗ vỗ mông đứng lên muốn đi tìm Kim Doyoung phiếm chuyện. Còn chưa kịp lên tiếng gọi anh, một vị học tỷ xinh đẹp đã nhanh hơn một bước sớm tiến vào phòng sinh hoạt, hướng Kim Doyoung vẫy vẫy tay. Kim Doyoung trông thấy lập tức chạy đến bên cạnh học tỷ kia, thái độ thập phần ân cần.

Biểu tình trên mặt Jung Jaehyun nháy mắt u ám, không khí xung quanh lạnh lẽo tựa như vừa giảm xuống mười độ chỉ trong nháy mắt.

"Chị Yeon Jung, sao lại tới đây thế ạ?"

"Đến xem mọi người luyện tập thôi, thành viên mới qua vài lần sinh hoạt hẳn là quen thuộc với cách thức vận hành rồi đi."

"Chị yên tâm, mọi người tích cực tham gia đầy đủ, đều nhờ vào chỉ đạo của chị trước đó nha."

"Vậy là tốt rồi. Kỳ thật hôm nay chị tìm em ... Là có sự tình muốn nhờ em giúp đỡ."

"A? Tìm em sao?"

"Phải, chúng ta ra ngoài nói chuyện."

Jung Jaehyun cứ như vậy nhìn theo bóng lưng hai người rời khỏi phòng học, hắn gắt gao cuộn lại nắm tay, ánh mắt phẫn nộ giống như sắp phun ra lửa.

Học tỷ đem sự tình nói qua một lần, đơn giản tóm tắt lại, chính là vị bạn trai cũ của cô không đồng ý chia tay vẫn tiếp tục gây phiền toái cho cô, cô muốn tìm Kim Doyoung giả làm bạn trai, triệt để đập tan hy vọng của người nọ.

"Cũng không phải không được ... Nhưng chị vì cái gì không đi tìm bạn học cùng cấp hay học trưởng năm tư đi?"

"Bởi vì so với người khác chị vẫn là quen thuộc với em hơn, cùng diễn sẽ không quá xấu hổ. Thế nào, có định giúp không hả."

"Giúp."

Kim Doyoung cười cười làm cử chỉ OK, anh không biết rằng nam sinh đứng bên trong phòng quan sát hết thảy là Jung Jaehyun đã tức đến muốn bỏ đi rồi.

Jung Jaehyun do dự thật lâu, hắn có nên nhắn tin hỏi Kim Doyoung hay không, nếu thật sự hỏi thì hắn nên đứng ở vai trò nào để làm chuyện này đây. Học đệ? Bạn bè? Tựa hồ cũng không phải chuyện đúng đắn.

Hắn nghĩ tới một phương pháp đơn giản hơn, hỏi Ten.

[A, chị Yeon Jung, đội trưởng tiền nhiệm của câu lạc bộ, sinh viên năm ba bên khoa luật]

[Chị ấy cùng Doyoung học trưởng rất quen thuộc sao?]

[Ban đầu ngại ngùng vô cùng, Doyoung hoàn toàn là bị chị Yeon Jung một tay tóm tới câu lạc bộ, về sau quan hệ hai người siêu cấp tốt]

Xì, biết thế đã không hỏi, càng hỏi càng khiến chính mình ngột ngạt.

Jung Jaehyun nheo mắt, bỗng nhiên cảm thấy được ông trời quả là công bằng. Chính mình mặc dù có nhiều fangirl yêu thích theo đuổi, đổi lại bản thân theo đuổi người khác nhiều lần vấp phải trắc trở, chưa từng nhận được một câu trả lời thuyết phục.

Kim Doyoung không có chú ý đến Jung Jaehyun tâm tình biến hóa, anh vội vàng sắm vai bạn trai học tỷ, hai ba ngày nay đều đi thật gần cạnh bên. Cứ như vậy, người kia có muốn quấy rầy cũng thực khó.

Buổi tối hôm đó, Kim Doyoung cùng học tỷ đến một quán ăn bên ngoài trường học dùng cơm, ngồi cùng bàn còn có bạn trai cũ của học tỷ, nhìn đến Kim Doyoung thì cả mặt đều tái đi.

Lại trùng hợp bạn cùng phòng với Jung Jaehyun cũng ngồi bên bàn kia ăn cơm, tiện tay chụp hai bức ảnh rồi gửi lên nhóm chat, bảo rằng có một học tỷ hảo xinh đẹp đang ở đây. Jung Jaehyun ban đầu không cảm thấy điểm kì quái, phóng lớn bức ảnh lên mới phát hiện nam sinh ngồi bên cạnh chính là Kim Doyoung, cùng học tỷ thân mật đan mười ngón tay.

Phẫn nộ, ghen tị, phiền toái, các loại cảm xúc tiêu cực đan xen vào nhau khiến Jung Jaehyun khó có thể tự kềm chế. Hắn mắng câu thô tục, chính mình mặc thêm áo khoác bước ra khỏi cửa.

Mà Kim Doyoung bên đây kế hoạch đại thành công vừa chấm dứt, học tỷ vỗ vỗ vai anh tỏ vẻ cảm tạ.

"Cũng trễ rồi, để em đưa chị ... A từ từ, em có điện thoại."

Màn hình hiện tên Jung Jaehyun, Kim Doyoung không biết hắn lúc này gọi điện tới là có chuyện gì.

"Ừ?"

"..."

"Jung Jaehyun? Gọi lộn số sao?"

"Tôi thực khổ sở ..."

"Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?"

"Tôi thực khổ sở ... Anh tới đón tôi được không?"

"... Cậu hiện tại ở đâu?"

Nói thêm vài câu rồi mới cúp máy, anh khẩn trương hướng học tỷ thương lượng.

"Thực xin lỗi, đột nhiên có chút việc không thể đưa chị về ký túc xá."

"Không việc gì, vốn cũng không muốn phiền đến em, chị đi trước đây."

Kim Doyoung nói tạm biệt học tỷ, sau đó lập tức chạy tới quán bar gần đó. Jung Jaehyun cũng thật là, sinh viên xuất chúng ở trường đại học buổi tối lại chạy đến đây uống rượu, còn muốn chính anh phải đi đón hắn.

Còn chưa tới quán bar, Kim Doyoung đã trông thấy Jung Jaehyun ngồi xổm bên ngoài cửa, đại khái là vừa mới uống quá độ đi, cả người thoạt nhìn thập phần uể oải.

"Ôi, cậu rốt cuộc là làm sao vậy?" Kim Doyoung chạy tới đem Jung Jaehyun nâng dậy, "Còn đi được không, không được thì tôi cõng cậu."

Jung Jaehyun ánh mắt hồng hồng, liền như vậy thẳng thắn nhìn chằm chằm Kim Doyoung, làm cho Kim Doyoung trong lòng sợ hãi.

"Học trưởng ... Có bạn gái, vì cái gì một chút cũng không nói cho tôi."

"Bạn gái ...? Cậu nói nhảm gì vậy."

Jung Jaehyun ngấm hơi men, cảm xúc càng đặc biệt không dễ khống chế, nhìn đến Kim Doyoung lại không thể tức giận được, giống như thú nhỏ bất lực khóc đến thương tâm.

"ÔI chao, cậu đừng khóc ... Tôi không hiểu cậu đang nói cái gì, tôi căn bản không có bạn gái."

"Anh cùng học tỷ nắm tay ... Không phải bạn gái thì còn là gì ..."

Kim Doyoung lúc này mới biết được Jung Jaehyun là hiểu lầm anh rồi. Anh vội vàng đem ngọn nguồn sự tình hướng Jung Jaehyun giải thích qua một lần, không ngừng cường điệu tất cả chỉ là diễn, anh cùng Yeon Jung học tỷ thật sự một chút quan hệ cũng không có.

"Thật sự? Anh không gạt tôi?" Jung Jaehyun dụi dụi nước mắt.

"Thật sự, tôi cam đoan."

Không khí đột nhiên trở nên trầm mặc, hai người nhất thời chẳng biết nói gì vào lúc này. Qua vài phút, Jung Jaehyun đứng dậy, trực tiếp nhảy lên lưng Kim Doyoung, thiếu chút nữa đem thắt lưng Kim Doyoung bẻ gẫy.

"Học trưởng cõng tôi."

Kim Doyoung không có biện pháp từ chối, chỉ có thể khẽ cắn môi cõng hắn từng bước trở về trường học.

"Nếu như bị người bên câu lạc bộ thấy tôi cõng cậu, tôi khẳng định sẽ bị bọn họ lên án công khai."

Kim Doyoung nói đùa một câu. Jung Jaehyun an ổn tựa đầu lên vai Kim Doyoung, hai tay gắt gao vòng quanh cổ anh.

"Tôi thực chán ghét loại cảm giác này, mỗi ngày đều bị một đám người vây quanh ... Một chút tự do cũng không có."

"Ai bảo cậu đẹp trai thế làm gì."

"... Học trưởng cũng cảm thấy như vậy?"

"Ừ."

"... Học trưởng thích tôi sao?"

Từ từ, hình như quá trực tiếp rồi thì phải. Hắn vừa mới nói "Thích"?

Kim Doyoung bắt đầu hoảng loạn, cước bộ cũng dần chậm lại. Jung Jaehyun cố tình không an phận, ở trên lưng người kia quấy phá, ép Kim Doyoung phải cho hắn đáp án.

"Ừm ... Thích a, cậu là thành viên cậu lạc bộ tôi đương nhiên thích."

"Anh biết ý tôi không phải thế."

Dưới tình huống này, Kim Doyoung thật sự không nghĩ bản thân sẽ lại cùng Jung Jaehyun dây dưa. Dù sao Jung Jaehyun hiện tại đã chẳng còn tỉnh táo, phỏng chừng ngay sáng mai liền đem toàn bộ mấy lời lảm nhảm hôm nay khẳng định rằng tôi đây một chút cũng không nhớ.

"Thích cậu, đúng vậy."

"Thật vậy?!"

Kim Doyoung ngẩng đầu nhìn trời đêm, thở dài.

"Thật sự vậy."

Tựa như vui đùa, cũng vừa mang theo vài phần thật tâm trả lời.

Kim Doyoung cõng Jung Jaehyun một đoạn đường dài, lúc trở về phòng mệt mỏi vô cùng, trực tiếp ngã người lên giường nhắm mắt. Ấy thế mà lại đánh một giấc đến tận giữa trưa hôm sau, cuối cùng vẫn là Ten đem anh lay tỉnh.

"Mày tối hôm qua ra ngoài làm gì, vẻ mặt thúi hoắc như vậy."

"Đừng nói nữa, thắt lưng đau muốn chết ..."

"Ối ối ối ối ối?" Hai mắt Ten phát ra tia bát quái, "Là ai, mãnh liệt như vậy."

"Jung ... Oái mày đang nghĩ bậy cái gì, mau cút!"

Ten bày ra vẻ mặt "Mày không cần nói tao cũng biết", chỉ chỉ vào di động đặt trên bàn của Kim Doyoung.

"Rung cả buổi sáng, ồn ào."

Một loại dự cảm không tốt nảy lên trong lòng, Kim Doyoung ấn mở màn hình, quả nhiên, tất cả đều là tin nhắn và cuộc gọi nhỡ từ Jung Jaehyun.

[Sớm an]

[Cùng ăn điểm tâm nhé]

[Học trưởng vì cái gì không nghe điện thoại!]

[Anh không phải là quên mất đêm qua anh đã nói cái gì rồi chứ!]

[Em ở dưới ký túc xá chờ anh!]

Tên nhóc dính người ... Kim Doyoung đau đầu không nổi, tùy tiện mặc bừa áo khoác rồi đi xuống lầu.

Jung Jaehyun đứng ở mặt sau tòa ký túc xá, một thân đồ thể thao xanh dương tỏa ra khí chất thiếu niên. Thấy Kim Doyoung từ trên cầu thang đi xuống, hắn lập tức cười tươi đến lộ ra hai hàm răng trắng đều thẳng tắp, bộ dáng thực vui vẻ.

"Tìm tôi có chuyện gì."

"Em tới tìm bạn trai không phải thực bình thường sao."

"Cậu ... A! Ai chấp nhận cậu!"

"Đêm qua, chính anh nói thích em."

"Ai thèm nói? Tôi sao? Không không không cậu nhất định là nghe lầm, cậu uống rượu đi không nổi, tôi chỉ là đem cậu cõng về về ký túc xá."

"Ôi?"

Jung Jaehyun mở ra ứng dụng ghi âm rồi bấm vào một tệp âm thanh, di động liền phát ra tiếng nói.

[... Thích a, cậu là thành viên câu lạc bộ tôi đương nhiên thích ... Thích cậu, đúng vậy ... Thật sự vậy]

"Jung Jaehyun cậu muốn chết! Như thế nào lại đi thu âm lời tôi! Cậu hẳn là ngay từ đầu đã có mưu đi!"

"Đúng vậy." Jung Jaehyun hướng phía trước từng bước tới gần, cơ hồ cùng Kim Doyoung chóp mũi cọ xát, "Nếu anh không đáp ứng em, em liền đem ghi âm truyền đi, hai người chúng ta cùng nhau xuống địa ngục."

Sống trên đời hai mươi năm, Kim Doyoung lần đầu tiên trông thấy có người theo đuổi đối tượng vô lý như vậy. Tuy lời chấp thuận nói ra cũng chỉ trong nháy mắt, nhưng anh tuyệt đối không cho phép bản thân bị khí thế thượng phong nơi Jung Jaehyun áp đảo.

"Trước tiên cứ thử xem."

"A?" Jung Jaehyun không hiểu.

"Chúng ta còn không quá am hiểu đối phương, trước thử quen một tháng. Trong một tháng này nếu cậu dám công khai quan hệ của chúng ta, tôi tuyệt đối tránh cậu thật xa, không bao giờ ... cùng cậu nói chuyện nữa."

Jung Jaehyun cẩn thận suy ngẫm, chính mình quả thực quá mức tấn công lại không có được mấy lần nghĩ đến cảm nhận của Kim Doyoung, cho nên Kim Doyoung đưa ra loại yêu cầu này, cũng là gần chạm đến giới hạn chấp nhận của anh rồi.

"Được, em đáp ứng học trưởng, nhưng là, trao đổi này nọ, em nhất định phải có."

Không đợi Kim Doyoung kịp phản ứng, một cái hôn nhẹ nhàng hạ trên trán anh.

"Ôi, đồ lưu manh này, bên cạnh chính là ký túc xá đó!"

"Không được sao, dù sao nơi này cũng không có ai." Nói xong, lại thả nụ hôn thứ hai trên mặt Kim Doyoung.

Jung Jaehyun đem Kim Doyoung ôm thật chặt trong lòng, Kim Doyoung không có chống cự, ở phía sau lưng Jung Jaehyun dùng nắm đấm mềm mại tỏ vẻ kháng nghị, kết quả bị Jung Jaehyun ôm siết lấy.

Cách đó không xa, ở một góc không mấy ai để ý đến, có người đang nắm di động, chụp rõ nét một màn trước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top