Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

03

Đã một tuần trôi qua kể từ khi anh xuyên không, một tuần này Kim Đạo Anh hết leo cây nghịch tổ chim lại nằm trên đất đào lỗ chó, khiến cho đám hạ nhân lẫn hộ vệ ở vương phủ này hoảng sợ một phen.

Bọn họ về cơ bản là chia thành hai kiểu hoảng sợ, kiểu thứ nhất là lo lắng cho Kim Đạo Anh, dù sao thì anh là nam nhân không sợ trời không sợ đất thì vẫn là Vương phi, vạn nhất anh bị thương ở đâu thì bọn họ biết ăn nói thế nào với Vương gia kia chứ? Kiểu thứ hai là sợ hãi vì nghe nói vị đây là tướng quân sau khi bị giáng chức đầu óc liền không được tỉnh táo cho lắm, vạn nhất một ngày nào đó anh không đi phá tổ chim nữa mà lại phá bọn họ thì làm sao đây?

Kim Đạo Anh cầm quả trứng chim trong tay, nhìn đám người mấy ngày trước còn cùng mình cười cười nói nói hôm nay đã bày ra bộ mặt sợ hãi rời xa mình, trong lòng liền cảm thấy có chút uỷ khuất. Anh quả thực cảm thấy vô cùng nhàm chán mà, trong phủ không có ai chơi với anh hết, vốn tưởng rằng có thể trở thành hảo huynh đệ với Trịnh Tại Hiền, nhưng Trịnh Tại Hiền hắn bảy ngày một tuần lúc nào cũng bận rộn việc triều chính như thể, anh chỉ có thể ở đây đơn côi một mình.

Vậy nên có thể tình yêu cũng sẽ biến mất chăng?

"Đạo Anh à...Quần áo của ngươi.....?"

"Tẩu tẩu, sao quần áo của huynh lại bẩn hết thế này, huynh vừa mới rơi xuống hố phân hay sao?"

Kim Đạo Anh nghe thấy thanh âm từ sau lưng liền lập tức quay người lại, liền thấy Trịnh Tại Hiền hạ triều trở về, còn có.....Lý Đế Nỗ?

Anh quả thực muốn bật khóc tại chỗ tới nơi, tạ ơn ông trời, chí ít thì đứa em trai yêu mến của anh cũng ở đây "Đế Nỗ ơi, huhuhu....."

Kim Đạo Anh hô to chạy tới ôm chặt lấy Lý Đế Nỗ, còn không quên dụi dụi đầu vào lồng ngực đối phương, em trai anh tại sao ở thời cổ trang trông cũng ngầu vô cùng vậy nè? Kim Đạo Anh đang vô cùng xúc động nên hoàn toàn không có để ý tới cánh tay của Trịnh Tại Hiền đang duỗi ra muốn ôm lấy eo anh cũng như ánh mắt đầy tò mò của hắn.

Trịnh Tại Hiền mắt nhìn chằm chằm cánh tay Lý Đế Nỗ đang từ từ giơ lên vỗ vỗ lưng Kim Đạo Anh, tay còn lại khua mù với hắn ý muốn nói là "Không phải là đệ muốn ôm huynh ấy đâu, là huynh ấy một mực ôm lấy đệ, đệ vô tội." Trịnh Tại Hiền có chút bất đắc dĩ, vươn tay kéo Kim Đạo Anh đang líu ra líu rít bên người Lý Đế Nỗ về lại phía hắn, giữ chặt lấy tay anh.

Nhìn thấy đối phương lại có ý định muốn nhào lên, Trịnh Tại Hiền đành phải cúi xuống ghé sát vào tai Kim Đạo Anh nghiến răng nghiến lợi thì thầm một câu "Phu quân của ngươi đang ở đây, ngươi còn muốn chạy đi đâu hả?"

Kim Đạo Anh náo loạn một hồi đột nhiên đỏ bừng mặt, ai mà không đỏ mặt được cơ chứ, người trùng tên trùng họ với anh em tốt của mình đang đứng đây nói lời ái muội, mà mấu chốt là còn có những người khác ở đây nữa, sao hắn dám.....

"Được rồi, hai ngày nữa trong cung sẽ có yến tiệc, Đạo Anh à, ngươi có thể tham dự cùng với ta." Trịnh Tại Hiền nói ra lời này cảm thấy có chút không tự tin, dù sao thì Kim Đạo Anh cũng đường đường là một đại tướng quân chỉ vừa mới bị giáng chức, hơn nữa lòng tự trọng của anh cao thì thôi rồi, sợ rằng anh sẽ không đồng ý với hắn mất.

"Được thôi. Khi nào đi á?" Trái với những gì Trịnh Tại Hiền nghĩ, Kim Đạo Anh thập phần vui vẻ mà đồng ý, anh sẽ là người hiện đại đầu tiên được tham dự yến tiệc ở hoàng cung ư? Tía má ơi, chờ tới lúc anh quay về được, nhất định sẽ viết thành sách luôn.

"Ngươi đồng ý ư?"

"Why not?" Nhìn vẻ mặt đầy nghi hoặc của Trịnh Tại Hiền, Kim Đạo Anh lúc này mới chợt nhận ra là hắn nghe tiếng Anh không hiểu, liền lập tức phiên dịch lại với bộ dạng vô cùng tri kỉ đáng yêu.

"Tại sao lại không chứ, bảo bối~~~~~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top