Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

un.

Vị hoàng tử vùng rượu táo kiêu hãnh bước xuống chiếc xe ngựa khảm vàng, cẩn thận tìm một mô đất bằng phẳng để đặt chân. Chàng chưa bao giờ là một người cẩn thận nhìn trước ngó sau, nhưng để có thể dìu dắt nàng công chúa xứ Calcifer xuống xe ngựa mà không mắc bất kì trở ngại nào, chàng cần phải thận trọng,

cho hiện tại,
và cả sau này.

Chàng chìa tay, như một lời thỉnh cầu gửi đến nàng công chúa thân yêu, mong nàng hãy tin tưởng trao đôi tay trân quý ấy để chàng có thể hộ tống đến nơi mà sắp tới đây cả hai sẽ gọi là nhà.

Khoảnh khắc khi bao trọn lấy bàn tay gầy gò của Roseanne, dòng thời gian vô hạn tưởng chừng như ngừng trôi. Đôi bàn tay vương giả đã hằn lên vết chai sạn lâu năm, vì chùy kiếm phải cầm nơi xa trường mà chẳng còn mềm mại như thuở bé thơ; đôi bàn tay kiêu hãnh từng ngâm trong suối máu, chưa từng biết run sợ khi cầm vô số thủ cấp*¹ của kẻ thù như một chiến lợi phẩm sau chiến tranh, ấy vậy mà có ai ngờ được rằng, cũng có lúc chúng lại trở nên run rẩy chỉ vì hơi ấm từ nàng công chúa nọ đan xen qua từng mớ thịt da thông qua những cái chạm vô ý.

thủ cấp: đầu của kẻ thù.

Chàng đã cười. Đó là lần đầu tiên, chàng thật sự cười. Một nụ cười tươi rói in hằn trên khuôn miệng bảnh bao, như một đứa trẻ ngây thơ lần đầu tiên bay nhảy trên cánh đồng lộng gió, đón lấy những nụ hôn từ đất mẹ an lành; không tính toán hay mưu mô, mà chỉ đơn thuần là nụ cười dại khờ của kẻ trót sa vào vũng lầy tình ái.

Ngày hôm ấy, người dân xứ Ciderland đã truyền tai nhau rằng, nụ cười của chàng hoàng tử đệ nhất được ví như vì tinh tú có thể chế ngự cả bóng tối vĩnh hằng của rừng hoang Thét Gào- nơi mà ả phù thủy gian xảo lợi dụng ước nguyện của con người để đánh đổi bằng những cái giá đắt đỏ.

Tiếng chuông từ thánh đường Vatican vang động cả một vùng rượu táo, khoảnh khắc khi mái tóc của vị công chúa nước láng giềng dung hoà với ánh hoàng hôn đang nhuộm đỏ một khoảng trời rộng lớn; những kẻ bề tôi có mặt ngày hôm ấy dường như cũng hiểu được lí do vì sao hoàng tử đệ nhất lại rộng lượng trao một khoảng ngân khố khổng lồ cho nước láng giềng, âu chỉ để chiếm trọn nàng công chúa tóc đỏ nọ làm vật riêng.

Bởi nàng công chúa ấy,
như một loài hoa dại thấm đẫm men say,
đẹp ngất ngây lòng người.

"Mừng nàng đã về nhà. Nhà của chúng ta."

Như một chú chim sơn ca được thả tự do sau bao ngày giam cầm trong lồng sắt, Roseanne đã bắt đầu tập nhìn thế giới bằng sự dè chừng; những cái nhìn bủa vây bốn bề, lời bàn tán nhỏ to tuôn ra từ những cái mồm xảo trá khiến nàng càng thêm e dè nép sau lưng Jeffrey. Nàng run rẩy đến lạ, từng chút một bấu víu bàn tay Jeffrey như thể chàng chính là nơi an toàn duy nhất ngay lúc này có thể trấn an bản thân nàng.

Roseanne không chắc nữa. Bản thân vốn đã lệ thuộc quá nhiều dần trở thành thói quen xấu khó bỏ, nàng đã vô thức nghĩ rằng, nếu như Jeffrey bước quá nhanh và vô ý buông tay nàng dù chỉ một giây, có lẽ cả thế giới bên trong nàng sẽ sụp đổ bởi những kẻ đáng sợ ngoài kia.

Rời xa vòng tay của tên lính hầu, đối với nàng đấy chính là cực hình.

Những dòng suy nghĩ lặn ngụp trong đầu vô tình đứt đoạn khi Roseanne nhận ra cơ thể bỗng nhiên nhẹ bẫng và thứ đón tiếp nàng chính là vòm ngực to lớn như có thể chống đỡ cả giang san. Jeffrey đau lòng ngắm nhìn gương mặt trắng bệch vì sợ hãi của nàng, thầm hôn lên mái tóc sớm đã vương mùi nắng cháy sau một chuyến hành trình dài.

"Xin nàng đừng nhìn, cũng đừng tò mò nghe ngóng những thứ đê hèn ngoài kia. Hãy ngước mắt nhìn thẳng vào ta, ghé sát tai vào vòm ngực để cảm nhận nhịp đập nơi trái tim ta. Ta xin lấy mạng sống và lòng kiêu hãnh của Jeffrey đệ nhất để thề độc, ta sẽ chỉ để nàng nhìn thấy những thứ đẹp đẽ và đôi tai nàng sinh ra chỉ tiếp nhận những điều ngọt ngào. Nàng không cần phải sợ hãi những điều ngoài kia, bởi một đời một kiếp, ta sẽ luôn bảo vệ sự đơn thuần của nàng."

Roseanne khép mi, cảm nhận hơi thở ấm nóng của chàng hoàng tử đang phả trên đỉnh đầu. Nàng không nói gì và có lẽ bản thân đã quá đơn điệu để có thể tìm bất cứ ngôn từ thích hợp nào giải bày. Thế nên nàng chỉ biết lặng câm như một khúc củi hao gầy, vội chôn giấu một cõi lòng sớm đã chết dần chết mòn khi phải sống cả đời với một kẻ mà nàng không yêu.

....

roseanne/ rosie của gã lính hầu; và là đoá hoa hồng dại mà kẻ vương giả chẳng tài nào chạm tới.

Nàng là đoá hồng ven bờ suối,
không vương không vấn chút bụi trần.
Thế nhưng tâm hồn như đã chết,
vì người hái chẳng phải kẻ trong lòng.

jung jaehyun/ jeffrey đệ nhất đầy kiêu hãnh; và là những nỗi niềm tội lỗi của nàng công chúa vào những đêm trăng.


Hoàng tử kiêu hãnh vùng rượu táo,
vô tình lạc lối giữa rừng hoa.
Trót lòng mê đắm loài hồng dại,
Như nốc chén rượu say, quên lối về.

...

tiếp nối câu chuyện của "tóc đỏ", nhưng là câu chuyện về những chuỗi ngày mà roseanne sống ở ciderland.

yugyeom (có lẽ) sẽ xuất hiện?

nhân vật phù thủy được đề cập trong fic sẽ có fic riêng là 'đền thờ ước nguyện'. tớ sẽ dần hoàn thành sau khi fic này được hoàn thiện.

Serie 'trăng khuyết' sẽ được tiếp tục, vì đây là thứ tớ ấp ủ ba năm và nếu bỏ qua thì sẽ rất tiếc T.T thật sự cảm ơn các bạn đã đón nhận.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top