Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

꧁ hà nội, anh và em ꧂

hà nội đẹp nhất là vào mùa thu, khi lá vàng trải đầy trên hè phố, khi mây mù đang dần dày lên và khi người ta đang chuẩn bị bắt đầu một mối tình thật nhẹ nhàng mà sâu lắng.

***

duẫn tại hách trước khi là một cậu trai mười tám đôi mươi đã luôn ôm trong mình một mộng tưởng về ngày giải phóng đất nước với hàng hà sa số các bức hoạ về cái hà nội mà gã đang sinh sống này. gã yêu mảnh đất thủ đô vô cùng, yêu từ hàng cây bên đường luôn vươn mình đón nắng gió, yêu từ những ngôi nhà mái ngói cũ kĩ, những con phố gập gềnh được tạo thành từ những trận mưa bom bão đạn, và yêu cả những tháng ngày cùng bà con xóm giềng bảo vệ mảnh đất bé nhỏ quá đỗi yên bình và đầy kỉ niệm này.

từ lâu, cuộc sống của gã đã gắn liền với mùi bánh mì nóng giòn mỗi sáng sớm trên phố huế, với những ánh hoàng hôn nơi bờ hồ thơ mộng và với bức hoạ người tình bên gốc cây đổ nát.

bức hoạ người tình, là bức tranh họa em, người tình của gã một cách chân thật và hoàn mĩ nhất.

dưới ánh nắng nhàn nhạt của buổi chiều tà, ngày vừa tròn mười tám xuân xanh, gã đã gặp được em. một cậu trai nhật bản bị người đời xa lánh, hắt hủi... chỉ bởi em là người nhật, là công dân của cái chốn mà cả đất nước việt nam lúc bấy giờ đang căm thù. gã không biết vì lý do gì mà ngay lúc này đây, một kẻ khát khao hai chữ hoà bình lại chầm chậm bước đến bên em, bên gốc cây do bom đạn mà héo úa đến lụi tàn.

càng đến gần em, gã càng thấy rõ thân hình mảnh mai gầy yếu như bị bỏ đói cả chục ngày. cả người em run rẩy khi làn gió nhẹ thổi qua, tựa một chiếc lá thu vàng úa có thể bay đi bất cứ lúc nào. ngay khi em ngước đôi mắt đẫm nước của mình lên nhìn gã, trái tim nồng nàn tình yêu nước ấy bỗng như chứa thêm bóng hình của một người đặc biệt nào đó.

trông thấy vẻ mặt sợ hãi của em khi nhìn mình, trái tim gã thoáng qua chút đau đớn rồi lại vụt bay đi mất. nhưng đọng lại trong tâm trí vẫn là mong muốn được ôm người trước mặt vào lòng. là một cậu trai đang tuổi hừng hực khí thế lại sống trong một xã hội, dù khắc khổ, hiểm nguy thế nào thì lòng người lại chân thực nhất, gã liền tiến tới kéo em vào lòng; một cái ôm thật nhẹ nhàng nhưng ấp ám đến lạ.

cái ôm ấy kéo dài bao lâu cũng chẳng rõ, nhưng gã biết khi ánh nắng ban chiều đã dần nhạt mất thì vai áo mình đã ướt đẫm nước mắt em.

rất lâu sau đó, khi mà bầu không khí chợt trở nên căng thẳng vô cùng thì em cất lên tiếng nói đầu tiên sau lần nức nở ấy. gã bất ngờ lắm, không chỉ vì giọng em trong trẻo, ngọt ngào như rót mật vào tai mà còn vì em cứ bập bẹ vài từ tiếng việt... nhưng khi em thốt ra câu xin lỗi, gã lại cảm thấy thật bàng hoàng.

không biết là em buộc miệng nói ra hay là vì quá sợ hãi, nhưng ngay khi lời ấy vừa được thốt ra từ khuôn miệng nhỏ nhắn đáng thương của em, trái tim gã lại chợt nhói lên, hệt khi nước em rơi trên vai gã. không biết phải làm sao để dỗ dành em, cảm giác sững sờ ấy tựa như đang gánh vác cả tổ quốc thân yêu trên vai, nay lại chỉ có thể lặng im nhìn nó tan nát.

có lẽ là phải rất nhiều năm sau, tại hách mới hiểu, à thì ra, cái mà người ta thường gọi là bất lực ấy lại theo gã tới tận cuối đời.

16.04.2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top