Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần sau, JaeHyun theo lời nhắc tìm đến phòng khám của Ten kiểm tra lại cân nặng. Lịch hẹn là bốn giờ chiều, vậy mà chỉ mới ba giờ rưỡi cậu đã thấy anh lục đục ngoài cửa.

- Anh vào đi.

JaeHyun tươi cười bước vào trong, tay cầm theo hai cốc sữa.

- Cho bác sĩ một cốc này!

Anh cười, cố tình để lộ chiếc lúm đồng tiền đáng yêu.

- Anh có thật sự giữ chế độ ăn uống tôi đưa ra không đấy, loại sữa này rất béo.

Ten nhìn cốc sữa trên tay, khoé miệng hơi giật giật.

- Có mà, chỉ riêng với bác sĩ tôi mới thế này thôi.

Rồi anh lại cười hì hì.

Việc kiểm tra sau đó diễn ra bình thường, không có gì đáng kể ngoại trừ việc JaeHyun giảm được một kí rưỡi.

Anh cười tươi như hoa sáp lại gần Ten, ngỏ lời.

- Tôi có thể cùng bác sĩ ăn một chầu lẩu không?

- Anh cứ như vậy thì sẽ phá hỏng liệu trình đấy.

- Đi mà, một lần thôi, sau đó tôi hứa sẽ làm theo lời bác sĩ một trăm phần trăm luôn.

Ten đảo mắt, cuộc đời này cậu chưa từng gặp phải tên bệnh nhân nào lì lợm như thế này.

- Được rồi.

JaeHyun nhảy cẫng lên, nhận lấy giấy xét nghiệm rồi chạy về.

Về đến nhà anh lập tức tra trên mạng, tìm địa chỉ nơi quán lẩu ngon nhất. Nhưng mà, chỗ nào cũng đắt cả. Suy nghĩ một lúc, anh kiểm tra lại số tiền tiết kiệm của mình, phát hiện ra số tiền mình dành dụm được bấy lâu nay không hề ít, có khi còn có thể dẫn Ten đến Jeju du lịch. Nhưng tiến triển như vậy là quá nhanh, JaeHyun ngậm ngùi dùng số tiền đáng lý ra có thể dùng để đi Jeju mà đãi bác sĩ một chầu lẩu.

Bởi thế người ta nói, yêu một người sâu đậm rồi thì trước mắt đều bị che mờ.

-----

Xin lỗi đã để mọi người chờ lâu vì mình vừa thi xong ;-; phần sau sẽ đăng sớm thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top