Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kím chuyện chi mà qua sớm dị ba"

"Ủa có chuyện mới được kím hay gì cha " Bạn dà lâu năm gặp lại mà phũ phàng quá

"Thôi nói lẹ đi ba"

"Cha má bắt tau đi Mỹ. Nhưng mà tau chưa " choáy "xong với đam mê. Còn đang làm doctor chưa chán mà."

"Trước sau gì cũng phải đi thôi. Giờ mày đi sớm thì đẹp trời."

"Không đi đâu! Bạn già, cho tui mượn cái nhà xa tít ngoài tỉnh lộ chôn thân một thời gian. Ok hông."

"Đượccccc, mà mày thừa khả năng mua một căn mà."

"Mua rồi phải làm giấy tờ đất đứng tên tau, nhà đứng tên tau, ổng bả trên phường ngó xuống là bể kế hoạch hếc."

"Được gòi ba, chìa khóa nè cút lẹ lẹ con còn đi lo cho ghệ đẹp."

"Đuuu, ghê chài"

"Thôi đi đi ba"

"Chào Chếch tui đi à"

"Khoang! Có thuốc nào bôi tiêu sưng giảm đau mà không rát hông"

"Ừ, nè. Chạy ra tiệm hỏi là có, cái này cũng ok."

"Cản ơn à"

"Đi đây~"

Jay đi ra khỏi cửa, Jake cũng nối gót theo. Tên thật của Jay là Phác Tống Tinh. Định cư bên Mỹ, năm chín tuổi thì về bên đây. Vô tình hai thằng nhà giàu nói Tiếng anh gặp nhau, thế là thành bạn thân.

***
Sau khi Tại Luân đi được mua tuýp thuốc về tới phòng thì thấy một cục chăn ngồi thù lù trên giường.

"Ấy, sao không nằm nghĩ mà lại ngồi lên rồi!" Tại Luân tức tốc bước lại gần.

Thành Huấn nghe thấy người nói thì ngước mặt lên nhìn. Gương mặt trắng nhỏ ửng hồng, đuôi mắt đỏ hoe, mi mắt còn ướt ướt. Mũi thì hít xè xè.

"Ủa..hức...tui tưởng...ức...cậu đi luôn...ức chứ." Vừa nói vừa nấc trong thấy mà thương.

"Ai nha, em nín cái đi đã. Tui có đi đâu đâu" Thiệt là hết cách, mớ đi mua chai thuốc cái đã khóc bù lu bù loa thế rồi.

"Hôm qua...ức..cứ coi như là....ức không có gì...cậu đừng bỏ tui....hức ...là được ..ức". Em biết chỉ có vợ chồng mới làm vậy với nhau thôi. Cha má dặn là một đêm cũng là vợ chồng.... Em là nam nhi phải chịu trách nhiệm.

"Tui không bỏ em. Đêm qua như vậy em kêu tui quên nhẹ hìu ha. Chắc là....chưa đủ "mạnh" nên em mới không nhớ đa"

"Không....ức...không có mà!"

"Được rồi đừng khóc tutu thế nữa, tui dí em đi xuống ăn cháo gà dới nội ok hong?"

"Ô kê là...hức...là gì cậu". Tiếng Tây tiếng Ta em hông biết.

"Ok là đồng ý á"

"Ô kê". Đi ăn cháo thôi chứ mới ngủ dậy đã tutu khóc, đói chớt bé gòi.

***
"Ai nha, xuống rồi đó hả. Mau, qua đây ngồi dới bà nghe". Bà nội không hiểu sao lại thích cháu dâu vô cùng, thương yêu hết mực.

"Con ngoan, thằng đó nó làm gì con nhớ nói dới bà. Bà xử đẹp."

"Ủa nội, con làm gì?"(っಠ‿ಠ)っ

"Dạ hông, Tại Luân hông có làm chi hết á bà"

"Thôi ăn đi, này là bà căn dặn sấp nhỏ làm. Ăn cho rả người mau khỏe."

"Dạ"

"Mà nè. Ta tính cho hai đứa cùng cả nhà này đi đảo chơi một chuyến. Hai đứa thu xếp đi"

"Chời, hai đứa con có gì đâu mà thu xếp. Chỉ cần xách giỏ lên là đi thôi"

"Ừ. Đi chơi đợt này xong là mi soạn đồ xuống tỉnh nữa tháng làm việc với bà. Ở đó mà rảnh"

"Ủa, con mới cưới vợ luôn đa, chưa gì đã bắt đi rồi" Đi quài bỏ vợ đẹp mình ên, lỡ thằng nào nó đi ngang bế mất thì phải làm sao?

"Đi có hai tuần mà làm quá. Nếu thấy bên nhà kia không thoải mái thì dọn qua đây. Con quỷ nhỏ kia nó táy máy, nó chọc ghẹo thằng nhỏ là tau bộp đầu nó liền"

"Để con xem đã"

"Nè, em ăn nhiều dô nghe" Tại Luân dùng đũa gắp cho Thành Huấn miếng thịt gà bự ơi là bự.

"Dạ" Thành Huấn mình hạc xương mai từ nhỏ, ăn uống cũng ít. Nói ra là kén ăn, nhưng mà mấy món này nay lại vừa miệng lắm.

"Nội yêu ớiiiii" Chưa thấy người đã nghe tiếng. Cô ba Hiền nay cũng chạy qua thăm bà nội đa.

"Con gái con đứa, nhẹ nhàng xíu thì mất của hả con?" Bà nội buông đũa xuống nói.

"No no, không bà yêu ơi. Con là náo nức muốn gặp bà mà."

"Rồi qua chi, ăn uống gì chưa. Ngồi xuống ăn chung"

"Dạ. Con nghe là bà nói cho nhà mình đi chơiiii"

"Tin tức lẹ làng dữ"

"Dới lại con còn chuyện dui bẩm báo". Cô hai kéo ghế từ tốn ngồi xuống kế bên Thành Huấn.

"Ai nha, nhà mình vừa cưới được anh dâu, mà nay má con lại có thêm tiểu bào thai trong bụng. Thật là song hỉ song hỉ"

"Lại có bào thai à? Kêu cổ kì này ở nhà đi, bà không muốn lại sảy ra những chuyện như trước đó". Bà thương cháu là thật nhưng mà mẹ cô ta thì không.

"Dạ con biết rồi"

"Nhớ rõ, Thành Huấn là anh dâu con. Cư sử phải phép"

"Ok bà yêu"

Nhà Tại Luân có một phong tục. Mỗi năm sẽ chọn một địa điểm chụp hình gia đình một lần. Nhưng mà chỉ có người trong gia đình bao gồm chánh thất, còn vợ bé hay thiếp thất thì không.

Nên người ngồi chễm chệ trên đó chỉ có bà cả chứ không có bóng dáng bà hai, bà ba.

Nhưng mà bà ba chẳng lúc nào yên phận cứ léo nhéo đi theo đòi ông cho chụp chung. Cứ bị bà nội bỏ ở nhà hoài mà chẳng tởn. Năm nay lại còn mang thêm bào thai. Nên là cứ ở nhà tốt hơn.

________

Chào mí pà tui chở lại gòi đây, tay cũng ổn gòi nè.(・∀・)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top