Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1. you got me hooked on to something

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"chuyến bay từ hàn quốc sang đây của cậu như thế nào? chắc hẳn cậu đang mệt mỏi lắm, đúng không?"

người phụ nữ trung niên đứng trong phòng bếp nói vọng ra, thả viên đường vào trong tách trà hoa cúc rồi khuấy đều, bày ra khay.

"cũng không quá mệt đâu ạ, chỉ là có chút buồn ngủ thôi." jay mỉm cười đáp lại, đưa hai tay đỡ lấy tách trà mà người phụ nữ mang tới. "cháu cảm ơn."

"tiến sĩ wilson hôm nay phải lên trường, ông ấy có một buổi thuyết trình dành cho tân sinh viên, nên có lẽ sẽ đến trưa mới trở về. trong thời gian đó cậu hãy nghỉ ngơi một lát để lấy lại sức nhé."

hai người nói chuyện xã giao một hồi, đến khi tách trà vừa vơi hết, jay đứng dậy, xách hai chiếc vali lỉnh kỉnh lên lầu, theo lời chỉ dẫn của bà wilson đến một căn phòng gỗ ở cuối hành lang phía bên tay phải. gã mở cửa bước vào, có lẽ căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ để đón chào một vị khách mới tá túc tại đây một thời gian dài.

jay vén màn cửa sổ màu trắng tinh khẽ bay trong làn gió xuân, buộc chúng lại một cách gọn gàng, rồi đưa mắt nhìn ra mảnh vườn rộng phía sau nhà. mảnh vườn rộng được bao quanh bởi hàng rào hoa hồng gai rực rỡ sắc màu, phía trong là thảm cỏ xanh rì cùng một đài phun nước và hai ba cây táo xum xuê trĩu quả.

"đằng kia là..."

jay chú ý đến một cậu bé ngả lưng vào gốc đại thụ trong vườn, mắt nhắm nghiền say giấc nồng. từng tán lá cây đong đưa trong gió cùng tia nắng ấm rọi lên gương mặt non nớt ấy cũng chẳng làm em tỉnh dậy, tay vẫn ôm chặt quyển sách gì đấy mà jay chẳng thể nhìn rõ tên.

em xinh đẹp, tựa như thiên thần.

"à, thằng bé là jungwonie, con trai nuôi của ta, năm nay vừa tròn mười sáu."

jay vẫn mải miết nhìn em, chúa ơi, gã cảm giác như mình vừa lạc vào khu vườn địa đàng của riêng mình mà không có lối ra, cùng với một chàng tiên quá đỗi diễm lệ, vẻ đẹp hòa quyện giữa nét dịu dàng phương đông và sự thơ mộng, tươi mới của người phương tây.

nghe có vẻ thật điên rồ, nhưng gã yêu rồi.

yêu em từ ánh nhìn đầu tiên.

-----

jay chợp mắt một lúc, gã thức dậy khi đồng hồ vừa điểm mười một giờ rưỡi trưa. cánh cửa phòng bật mở, yang jungwon tự tiện đi vào bên trong, em vẫn mặc bộ đồ ngủ lụa màu trắng như hồi nãy, chỉ có điều gấu quần đã bị bẩn, có lẽ là do dính phải đất bụi ngoài vườn.

em nhìn gã một hồi lâu, và gã cũng nhìn sâu vào đôi mắt mèo xinh đẹp của em, tự đắm mình trong màu nâu hổ phách tựa ánh mặt trời của đất nước hà lan.

chết tiệt - jay chửi thầm trong lòng - có lẽ giờ đây trông gã như một tên đần thối với bộ dạng mắt nhắm mắt mở mới vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ khá dài, đến áo quần còn chưa kịp thay, nhưng gã chẳng thể nào rời mắt khỏi người con trai mềm mại như một cây kẹo bông gòn ngọt ngào đứng trước cửa phòng. bỗng nhiên, đôi môi của jay khô khốc, tưởng chừng sắp nứt toác ra đến nơi, gã vươn lưỡi, liếm nhẹ một cái.

ồ, đừng suy nghĩ gì nhiều, chỉ là một thói quen chết dẫm của gã mà thôi.

bấy giờ jungwon mới khúc khích cười, bỏ lại một câu "đã đến giờ ăn trưa rồi" bằng tiếng hà lan và khép cửa, đi xuống lầu.

lúc này jay mới thực sự tỉnh táo, gã vò rối mái tóc đen, thầm rên rỉ một tiếng.

ấn tượng đầu tiên của em về gã đúng là thảm hại thật mà.

mất một lúc để jay lục lọi trong vali của mình ra một bộ đồ vừa thoải mái nhưng cũng không kém phần lịch sự, gã chẳng màng tắm rửa mà thay áo quần rồi đi xuống lầu luôn, thân là khách, không nên để chủ nhà phải đợi.

"chào jay! cậu thấy trong người như thế nào? vẫn ổn chứ? hy vọng cậu sẽ không bị mệt mỏi vì lệch múi giờ."

người đàn ông trung niên ngồi trên bàn ăn thân thiện chào hỏi, ông bắt tay jay một cái, niềm nở đón tiếp. jay là một nghiên cứu sinh ở trường đại học nổi tiếng tại seoul, lần này công trình nghiên cứu của gã đã được chuyên gia trong nước đánh giá rất cao, vì vậy nhà trường quyết định để jay sang hà lan du học một thời gian để học hỏi từ tiến sĩ dave wilson - một vị giáo sư nổi tiếng trong ngành.

"vì đã quen với việc ra nước ngoài làm việc nên tôi vẫn ổn, cảm ơn ngài đã hỏi thăm. đây là vinh dự của tôi khi được làm việc cùng một tiến sĩ nổi tiếng như ngài ạ."

ông wilson xua xua tay, mời jay ngồi xuống bàn ăn.

ngay trước mặt yang jungwon.

bữa ăn trôi qua một cách yên bình, chỉ có điều trái tim của jay cứ loạn nhịp khi ngẩng đầu nhìn người ngồi phía đối diện. jungwon thì dường như không để ý đến gã, em chỉ yên lặng ngồi ăn, lâu lâu phản ứng lại với mấy trò đùa "ông chú" của ngài wilson, trong khi jay lại cười đến mức chảy ra nước mắt.

jay cùng tiến sĩ wilson đến trường vào đầu giờ chiều đến tối muộn mới về, cả hai đã dừng lại giữa đường ghé vào một nhà hàng để ăn tối cùng một nhân vật có tiếng tăm khác trong ngành, trò chuyện về những vấn đề còn tồn đọng trong quá trình nghiên cứu công trình.

mười một giờ đêm, thị trấn giethoorn đổ mưa to.

jay tháo chiếc kính cận, nhìn ra ngoài cửa sổ. mưa nặng hạt rơi xuống mái hiên nhà lộp độp từng tiếng rõ to, sấm sét xé bầu trời thành hai mảnh. gió lùa qua khe cửa, rít lên từng tiếng nặng nề.

cạch.

gã giật mình quay đầu nhìn về phía cánh cửa, lại là yang jungwon, nhưng lần này em ôm một chiếc gối trắng tinh, đôi bàn chân trần trắng hồng bé xinh lấp ló sau gấu quần rụt lại vì cái lạnh truyền từ sàn nhà.

"tôi có thể ngủ ở đây không? phòng bị dột rồi, giường cũng ướt."

jay đứng hình. gã mất một lúc mới có thể tiêu hóa được lời jungwon vừa nói.

em muốn ngủ ở đây với gã? trên cùng một chiếc giường?

"nếu jay không thích tôi sẽ-"

"không, em vào đi."

được rồi, jay đã níu giữ jungwon như thế đấy.

yang jungwon ôm gối đi vào, nằm nép vào bên trong, thu người lại thành một cục bé xinh, kéo chăn lên ngực.

"jay chưa ngủ sao?"

jay thề với chúa là gã chết mê chết mệt giọng nói của em, hơi khàn khàn vì vỡ giọng nhưng không trầm, ngược lại cảm giác rất riêng biệt, chỉ một mình yang jungwon mới có, không bị nhầm lẫn với bất kỳ một ai khác.

"à, tôi cũng vừa xong việc."

một câu trả lời dường như chẳng ăn nhập gì mấy với câu hỏi của em, nhưng jungwon khẽ gật đầu, còn jay thì gập chiếc máy tính xách tay lại, kiểm tra cửa sổ phòng để chắc chắn rằng không ai sẽ bị cảm vào ngày hôm sau.

jay chầm chậm bước lên giường, mặc dù biết jungwon vẫn còn thức nhưng gã muốn nhẹ nhàng hết mức có thể, cẩn thận lật một góc chăn rồi kéo lên ngang ngực.

bỗng nhiên jungwon trở người, cả hai nhìn nhau một hồi lâu. jay cảm giác như tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực tới nơi, gã nhìn vào đôi mắt em - thứ mà jay yêu nhất - rồi trượt xuống sống mũi cao cao, gò má đầy cùng đôi môi hồng đã được thoa một lớp son dưỡng, căng mọng và bóng loáng.

trông muốn cắn cho một cái.

jay khó khăn dời tầm mắt mình khỏi đôi môi quyến rũ đó, gã nhìn xuống bên dưới.

và chúa ơi.

xương quai xanh lấp ló sau lớp áo ngủ lụa mềm mại mà hững hờ, làn da trắng hồng không tì vết-

park jongseong, mày mà còn nhìn nữa là đi tù mọt gông đấy.

"chúc ngủ ngon."

yang jungwon nở một nụ cười nhẹ, môi em mấp máy, rồi nhắm mắt.

jay nuốt nước bọt, gật đầu.

"ch-chúc em ngủ ngon."

hôm đó, em thì ngủ ngon thật, còn gã thì trằn trọc suốt cả đêm.

hết chương 1.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top