Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: Hòa thuận

"Jungwon, đến nơi rồi dậy đi."

Jay lay người Jungwon, cậu nghe tiếng gọi nên mới chầm chậm mở mắt. Chỉ là lúc ngẩng đầu lên cái cổ đau nhói làm cậu phải ngừng lại, vì giữ một tư thế quá lâu nên cổ cứng ngắc rồi. Jay nhìn cái là biết, anh thở hắt ra một hơi rồi đưa tay ôm lấy người Jungwon để kéo ra khỏi xe.

Jungwon vặn vẹo người giãn mấy cái cơ.

"Mệt quá đi mất, sao anh xây nhà riêng xa quá vậy?"

"Than thở dù em chỉ ngủ suốt từ nãy giờ sao?"

"..."

"Vào nhanh lên, bố anh đang đợi đấy."

Jay nhướn mày khi thấy Jungwon cố tình đánh trống lảng rồi đi vào một mạch. Đột nhiên đang đi liền quay lại bên cạnh Jay, khoác lấy tay của anh kéo vào trong.

"Suýt thì quên mất anh."

Jay có hơi bất ngờ, nhưng rồi lại cười khẽ.

"Tinh tướng."

"Anh đừng có nói như em là trẻ con."

"So với tôi thì em đúng là trẻ con."

"Hơn được bao nhiêu tuổi mà cứ chọc người ta."

"Tôi không nói về tuổi tác."

Jungwon nhíu chặt lông mày, thấy Jay chẳng thèm nhường cậu nửa câu nên đành phải im lặng, chỉ có là tay thì bấu chặt vào cánh tay của Jay chờ anh than đau.

Đang lúc Jungwon tính trong đầu bao nhiêu kế hoạch để chọc tức Jay thì bố Park từ bên trong đi ra, ông đích thân ra đón cả hai.

Thật ra Jungwon biết rất rõ công việc của nhà họ Park, bố Yang đã nói với cậu ngay từ đầu rồi. Nhưng bố Park lại mang đến cảm giác rất thoải mái, xung quanh ông mang cùng một bầu không khí với bố Yang, vừa dịu dàng lại vừa trầm tĩnh, nhìn qua ai cũng sẽ nghĩ ông chỉ là một quý ông trung niên lịch lãm chứ không nhận ra một chút liên quan nào đến thế giới ngầm.

Lần nào Jungwon gặp bố Park cũng thấy ông mỉm cười hiền lành với cậu, bây giờ cũng vậy, ông từ trong nhà ra đón cả hai nhưng một nửa con mắt cũng không thèm liếc sang con trai ruột là Jay Park mà đi thẳng đến Jungwon, khóe mắt lại hiện nếp nhăn vì cười vui vẻ.

"Chà, nay Jungwonie đến thăm ta rồi đó hả?"

Jungwon nghe vậy liền rời khỏi cánh tay của Jay, đứng vào nghiêm chỉnh hơi cúi đầu để chào, sau đó mỉm cười nhẹ đáp lại bố Park:

"Vâng ạ, hôm nay mong bố sẽ giúp đỡ bọn con ạ."

Bố Park bật cười vì cách nói lịch sự của Jungwon, ông xoa đầu cậu, lúc này mới quay sang nhìn Jay.

"Gì đây, lâu rồi mới về thăm nhà mà mặt nhăn nhó vậy?"

"Mặt con lúc nào chả thế." Lông mày của Jay càng nhíu chặt hơn khi nghe bố mỉa mai mình. Thật ra quan hệ của hai bố con lúc nào cũng rất tốt, nhưng mà bố Park thì rất thích chọc đứa con trai duy nhất này của ông, thế nên mới có cái kiểu vừa gặp nhau đã đánh này.

Jay quá quen với điều này rồi, vậy nên anh không phản ứng thêm nữa mà đi thẳng vào nhà, hai người phía sau cũng chỉ nhún vai đi theo.

"Ồ căn biệt thự lớn quá."

Jungwon khẽ cảm thán trong khi nhìn xung quanh, lúc nãy nhìn từ ngoài vào không cảm nhận được nhưng ở bên trong đúng là khác biệt. Được xây theo kiểu kiến trúc cổ điển nên nhìn giống lâu đài hơn, còn nhà mà Jay và Jungwon đang ở là kiểu nhà villa, nhìn sang trọng nhưng không được lộng lẫy như thế này. Có thể do từ nhỏ đã sinh ra trong giới thượng lưu vậy nên Jungwon rất hay để ý, cậu mấy lần bảo với chị gái là nhà Jay nhìn nhỏ quá, rồi chê mắt thẩm mỹ của người kia.

"Lại đây nào, Jungwon."

Thấy Jay đã yên vị chỗ sofa, tay còn vẫy vẫy với mình nên cậu chậm rãi đi lại và ngồi bên cạnh anh. Bỗng Jay lấy một ngón tay đặt lên trán cậu và hơi đẩy ra.

"Nào, tránh xa tôi một chút."

Jungwon ngẩn người một lúc mới nhận ra Jay đang bảo cậu ngồi cách xa, đã thế người kia còn cười nhếch mép, chả biết là đùa hay thật nữa. Cậu nhíu mày hất tay của Jay ra, đôi mắt mèo xinh đẹp hơi híp lại nhìn anh mà nói:

"Anh biết là em học võ đúng không?"

"Thì sao?"

"Thì đừng có chọc điên em chứ sao."

Nụ cười của Jay lại càng sâu hơn, anh đưa tay búng một cái tách vào trán cậu.

"Học võ thì em vẫn bị tôi đánh đấy thôi."

Jungwon đảo mắt, đường đường là một đứa con trai vậy mà để người kia trêu chọc như trêu mấy cô nữ chính yếu đuối trong tiểu thuyết ấy. Chả biết là do đọc quá nhiều truyện sinh ra suy nghĩ nhiều hay Jay đúng là đang làm trò nữa, dù như thế nào Jungwon vẫn không ngấm nổi.

Bố Park từ lúc nào đã ngồi đối diện, không ngừng cười vui vẻ mặc dù cho hai đứa con của ông có vẻ đang cãi nhau. Có người giúp việc đi lại và đặt ấm trà mới pha xong xuống, ông hơi phẩy tay bảo người đó đi ra, sau đó ông tự tay rót ra ba tách trà.

"Thế nào Jungwon, con ở với nó đã quen hơn chưa?"

Jungwon nghe bố Park hỏi đến mình nên ngồi thẳng lưng trở lại, lúc này mới để ý đến tách trà ở trước mặt mình. Tách vẫn còn nóng, là kiểu không có quai cầm, nhưng Jungwon lại không để ý nhiều mà cầm thẳng lên, miệng nhấp một ngụm rồi mới trả lời:

"Phải quen chứ ạ, nếu không anh ấy đuổi con ở phòng riêng mất."

Dù nghe như thế nào cũng thấy rõ ràng là Jungwon đang kể tội Jay. Thật ra Jay để ý chuyện này lâu rồi, nhưng tính cách Jungwon rất khó đoán. Cậu học võ và có tư tưởng cứng rắn giống với đàn ông, nhưng lại rất nhiều lần có những cử chỉ tao nhã như phụ nữ. Là kiểu người rõ ràng là ăn ngay nói thẳng, không e ngại bất cứ ai, nhìn thì giống với người hướng ngoại. Nhưng thỉnh thoảng như lúc này, Jay bỗng cảm nhận được bầu không khí trầm tĩnh bao quanh người kia, vừa cao ngạo lại vừa cuốn hút. Jay không bận tâm đến lời mỉa mai của Jungwon, anh lấy tách trà từ tay cậu, nhiệt độ từ cái tách nóng đến mức bỏng rát khiến Jay giật mình. Jay nhíu mày rồi đặt tách trà xuống bàn, nhưng cũng không nói gì cả.

Bố Park nhìn một màn vừa rồi chỉ cười cười rồi nói:

"Hai đứa có vẻ hợp nhau đấy chứ."

Cái nhíu mày của Jay lại càng sâu hơn, Jungwon lúc này mới cười khúc khích vô cùng rõ ràng, cậu vỗ nhè nhẹ hai cái lên đùi người kia.

Bố Park có vẻ như tâm trạng đã vui hơn rất nhiều, ông đưa mắt nhìn cái đồng hồ được đeo trên tay mình, nói:

"Cũng sắp đến giờ ăn tối rồi, chắc mấy đứa kia cũng sắp đến."

Jungwon vừa rót thêm trà cho bố Park, vừa hỏi lại:

"Con ai nữa ạ?"

"Ta còn hai đứa em trai, hôm nay gia đình hai đứa chúng nó đến."

Jungwon gật gù, bỗng nhớ ra cậu từng gặp một người cũng là em trai của bố Park, chính là người đàn ông tên Wook. Nghĩ đến đây lại không khỏi cảm thấy khó chịu, mặc dù cậu không muốn làm lớn chuyện chỉ vì mấy cái suy đoán không chính xác, nhưng sự thật là Jungwon có chút cảm giác không tốt về người đó.

"Anh, em đến rồi đây."

Quả nhiên là vận xúi quẩy, mới nghĩ đến thôi đã xuất hiện rồi. Jungwon đưa mắt nhìn, Park Wook đang từ bên ngoài đi vào. Đôi mắt cáo của hắn cong lên đầy giảo hoạt, nhưng đáng ghét là dù nhìn thế nào vẫn cuốn hút, gen nhà này thật sự không đùa được đâu.

Bỗng lúc này từ phía sau lưng của Wook xuất hiện một người phụ nữ. Jungwon đoán đó chính là vị phu nhân mà hôm trước bạn của Jay có hỏi, nhưng cậu có hơi thắc mắc. Mặc dù Wook vẫn còn trông khá trẻ, nhưng tuổi dù sao cũng đáng để cậu gọi một tiếng chú, nếu đây đúng là vợ của hắn thì cậu có hơi nghi ngờ đi. Người phụ nữ đó có vẻ ngoài như chỉ đáng tuổi của chị gái cậu, là người có vẻ ngoài trong sáng, thanh tao, từng cử chỉ đều vô cùng thanh lịch.

Bố Park gật gù lên tiếng:

"Ta tưởng hôm nay Ga Eun không đến được. Tốt lắm, đến để còn làm quen với Jungwon."

Đột nhiên, người phụ nữ tên Ga Eun đó quay sang phía cậu, nhưng kì lạ là không nhìn Jungwon mà ánh mắt chỉ hướng thẳng vào Jay, một vài giây sau đó thu lại ánh mắt.

Cậu đột ngột nhìn vào tách trà trên bàn, chắc bây giờ nó đã hết nóng rồi nên cậu sẽ không thể giả vờ bị bỏng để rời đi nữa.

Jungwon ghét ánh mắt của người phụ nữ đó.

03/03/2022

Comeback bằng cái chap hơi nhảm, đợi jungwon qua 18 tuổi để viết cái love story này. Sẽ cố ra chương mới đều hơn nha mọi người. Sắp tới sẽ drama lắm cho coi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top