Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Mệt quá Jen à, mày làm vậy là tốt rồi "

Nàng - Jennie Kim. Tổng giám đốc công ty JK nổi tiếng trên thương trường Hàn Quốc. Là nguồn lợi cho tất cả công ty khác nếu như hợp tác chung. Công ty chưa bao giờ đi xuống và ngày càng phát triển lên tầm cao mới. Nàng bây giờ mang một vẻ đẹp tà mị, lạnh lùng nhưng lại ấm áp. Với tính cách luôn vui vẻ trong công việc làm cho nàng được nhân viên càng tôn trọng. Xinh đẹp, tài giỏi, khuôn mặt sắc sảo đốn ngã bao nhiêu là người. Nhưng ngoài mặt vui vẻ, hạnh phúc là vậy, làm sao ai biết được trái tim kia từ lâu đã vỡ nứt. Phải gọi là mất hết cảm xúc rồi chứ nhỉ!? Sau lần đó thôi tim nàng chẳng chấp nhận được một tình yêu nào mới cả. Đặc biệt là đàn ông. Giờ nàng chẳng thể quên được người con gái đó. Người đã làm cho nàng luôn hạnh phúc nhưng nàng lại chẳng biết. Đã vậy nàng còn đánh người ta chỉ vì một thằng con trai đê hèn. Mệt mỏi quá rồi. Nàng chỉ muốn thấy con người đó dù chỉ một lần, dù là người đó không còn yêu nàng, chỉ nhìn thôi nàng cũn đã mãn nguyện lắm rồi.

Flash Back

Lúc JiSoo bỏ đi, nàng đã định chạy theo để xin lỗi vì quá lời mà đánh JiSoo. Nhưng nghĩ lại thì JiSoo giận đến vậy chắc không chịu nói chuyện với mình nữa đâu. Vả lại em ấy cần thời gian để suy nghĩ lại. Bỏ lên phòng, không chắc chắn hành động của mình là đúng hay sai, nàng cũng đi ngủ khi đôi mày thanh tú co lại và giọt nước mắt không hiểu vì sao lại rơi.

Sáng dậy, thay đồ đi học. Ra khỏi nhà đã thấy Jin Young ở ngoài đứng chờ, đi đến, cô cười nói : " Đi thôi ".

- Hôm qua anh có đi đâu không?

- À ờm...anh đi ăn tối với appa cùng đối tác công ty. Em hỏi làm gì vậy? - Jin Young ấp úng trả lời, cứ như bị bắn trúng tim đen ấy.

- Không có gì chỉ là hỏi vậy thôi.

Nàng đã hỏi Jin Young. Nếu đã hỏi thì nàng đã nghi ngờ. Mà nếu nghi ngờ thì có lẽ nàng vẫn còn tin tưởng JiSoo một chút. Nhưng giờ thì không rồi, để em ấy biết mình tự sai là tốt nhất.

Đến trường, nàng đi đến phòng học của JiSoo nhìn một chút, để xem JiSoo có đi học hay không. Kết quả là không - " Chắc là đi học muộn ". Giờ ra về cũng chả thấy JiSoo đâu - " Vậy em ấy không đi học sao? ". Cứ  như thế đã gần một tuần rồi mà JiSoo không hề đi học buổi nào. Nàng đã cố gọi lại cho cô nhưng đáp lại là tiếng "tút" kéo dài - " Bị gì vậy chứ? Sao lại không trả lời? ". Nàng bèn nghĩ một ngày ở trường để đến nhà appa JiSoo tìm cô. Mở cửa, một người phụ nữ trạc 60 tuổi hỏi nàng.

- Tôi có thể giúp gì cho vị tiểu thư đây?

- Con là bạn JiSoo, em ấy có ở nhà không bác?

-  À, cô chủ đã đi du học rồi. Cô chủ không nói gì cho tiểu thư biết sao?

" Gì chứ? Đi du học sao? Không thèm nói với mình một lời. Giận đến vậy luôn sao? Em ấy thực là... "

- Cảm ơn bác, cháu xin phép về ạ.

Lái xe về nhà, nàng không tập trung lái, chỉ toàn nghĩ về JiSoo. Cô đi sao không nói cho nàng biết? Cô yêu nàng, nàng biết. Nói yêu nàng sao lại rời xa nàng dễ dàng vậy chứ? Hay cô chỉ đang đùa giỡn? Không thể nào !! - " Đêm nay khó ngủ rồi ".

Ngày hôm sau, giờ ra về, nàng vẫn hay đi ngang nhìn lớp JiSoo - " Hay nhỉ? Mới đây có 3 ngày mà đã đi rồi. Chẳng phải là sau ngày nói chuyện với mình sao? Thật là...!! ". Có một cậu con trai đi tới gần chỗ nàng. Cậu ta nói là có chuyện muốn nói với nàng, chuyện liên quan tới tới nàng và JiSoo, nhưng ở đây thì không tiện nên cả hai đã xuống vườn cây ở sau trường.

- Cậu muốn nói gì? Nói đi

- Thực ra, em thích JiSoo.

- Vậy thì sao? Đâu liên quan gì đến tôi? - Nàng nói gần như mắng vào mặt cậu ấy. Thích JiSoo thì đi nói với JiSoo ấy. Nói với nàng làm gì cơ chứ?. Chỉ chọc cho nàng bực à.

- Em có cái này. Noona xem đi.

Nói xong cậu ta mở một cái video nào đó rồi đưa máy điện thoại của mình cho nàng xem. Tim nàng bỗng nhói lên. Người con trai trong hình này chẳng phải là Jin Young sao? Phải là hắn ta. Nhưng hắn lại âu yếm với một đứa con gái khác mà không phải nàng. Từng lời nói của họ nàng nghe rõ từng chữ. " Anh chỉ xem cô ta là gái qua đường thôi ". Đúng! Chính câu này nàng đã đánh JiSoo và khiến JiSoo bỏ đi.

- Hôm ấy, em đi dạo một mình, thì thấy JiSoo, định đi lại nói chuyện thì bạn ấy đang nhìn gì đó, em nhìn theo thì thấy cảnh này. Em cũng biết chị đang hẹn hò với anh Jin Young. Thuận tay em mới quay lại. Chẳng hiểu vì lý do gì nhưng em cũng làm dù biết là mất lịch sự. Nhưng sau đêm đó thì em đã không thấy JiSoo đi học mấy ngày liền nên rất lo. Biết chị và JiSoo rất thân nên em mới đưa cho chị xem. Em xin lỗi vì đã làm phiền noona.

Tim nàng nhói lên lần nữa. Nàng kêu cậu ta gửi qua máy điện thoại của nàng. Chào hỏi tạm biệt rồi nàng đi về. Lúc này trời đã ngã tối người nàng nóng ran. - " Nếu có ChiChoo ở đây thì tốt biết mấy " Rời bỏ cái giường đứng lên nàng mang áo khoác đi ra tiệm thuốc đầu đường. Mới bước vào tiệm cũng là lúc trời đổ mưa. Giờ thì tâm trạng nàng cũng giống như mưa vậy. Sao nàng không khóc hay buồn nhỉ? Thấy người yêu thân mật với đứa con gái khác trong clip. Chỉ là chưa tới lúc. Chưa có gì để khích lệ nàng khóc cả.

Chợt nghe giọng nói to xen lẫn tiếng mưa trong đó, nghe rất quen. Nhướng mày nàng ngó qua mới thấy được nơi phát ra giọng nói đó. Vâng, chính là hắn ta - Park Jin Young.  Hắn ta còn đang ôm ấp tình tứ thân mật với một người con gái cơ đấy. À thì ra là đứa con gái nàng thấy hồi chiều trong clip đây mà. Đi đến hai kẻ kia, nàng nở một nụ cười méo xệch.

- Cũng hạnh phúc quá nhỉ? Đẹp đôi đấy.

- Jennie...sao...sao...em lại ở đây? - Jin Young vừa bàng hoàng vừa rung sợ vì bị bắt quả tang.

- Cô bị anh Jin Young bỏ rồi ! Anh ấy yêu tôi hơn - Đứa con gái kia nở một nụ cười khinh đáp trả nàng.

- Đúng! Anh ta yêu cô hơn. Anh ta là hẹn hạ-cô là tiểu nhân. Chẳng phải quá hợp sao? Tôi sao phù hợp để anh ta yêu? Và anh ta cũng chả xứng đáng để tôi yêu.

Nàng nở một nụ cười khinh bỉ. Xoay lưng cất bước rời đi cũng là lúc tâm can nàng bị xé nát. Khóa chặt cửa phòng, nàng khóc như trời mưa Seoul hôm nay vậy. Nàng đau, đau không phải vì bị tình yêu phản bội, đau không phải vì tính yêu đầu tan nát. Mà đau chỉ vì nàng không tin tưởng người yêu thương nàng bao lâu nay. Chỉ vì thứ dơ bẩn, đê tiện đó mà nàng lại nỡ đánh người yêu thương mình. Nếu lúc đó nàng tin JiSoo, dù chỉ một chút. Nếu lúc đó, nàng không vì tình cảm JiSoo đối với mình mà nói ra. Cuối cùng đó chỉ là nếu, là giả thiết. Tất cả những điều đó đã làm nàng mất đi người luôn yêu mình. Người luôn mang đến cảm giác ấm áp cho nàng, cũng do chính tay nàng đánh mất.

" Sự rời đi của người, mới biết được em yêu người đến nhường nào "

Nàng thừa nhận nàng yêu cô. Yêu đến cuồng nhiệt. Chỉ là nàng sợ, rõ ràng là nàng sợ, sợ mọi thứ. Đến cuối cùng, lí do nàng cho là đúng để đáp trả tình yêu của cô là: "Người là nữ nhân"

Qua mấy năm nay, nỗi nhung nhớ khát khao được gặp cô của nàng đã ngày một lớn dần. Tình yêu trong nàng, giờ nàng không chối bỏ nó mà cứ nâng niu theo từng ngày

End Flash Back

" Nếu đã nói yêu thì chắc chắn sẽ có duyên "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top