Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C34. Đơn thuần ôm một cái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeon Jungkook đưa cô đến trung tâm rồi sau đó quay trở về nhà, anh gọi điện cho Hoseok:

"Phiền anh trực phụ nốt bữa nay."

Đầu bên kia, giọng Jung Hoseok thống khổ:

"Kiếp tôi có mắc nợ cậu thứ gì à? Để giờ phải chịu cảnh này."

Tâm trạng của Jungkook hôm nay khá tốt, tiếng cười khẽ vang lên:"Thành giao. Bữa nào mời anh ăn cơm."

Jung Hoseok như lấy lại tinh thần sức sống:"Được. Nói lời giữ lời."

Nghe giọng điệu thay đổi trong chốc lát của Hoseok làm anh bật cười, sau đó trực tiếp ngắt máy.

.
.

Khoảng chín giờ kém sau khi kết thúc công việc Ami đi ra về thì đã trông thấy chiếc xe quen thuộc đỗ sừng sững ngay trước trung tâm. Vội đi đến mở cửa xe và ngồi vào trong thắt dây an toàn, Ami mỉn cười nói:"Đi thôi."

Jungkook khởi động xe, xoay vô lăng, xe bắt đầu lăn bánh, mọi cảnh vật xung quanh bỗng chốc thay đổi ngay trước mắt.

Vừa về đến, Ami vừa mới thay dép thì nghe Jungkook nói:"Em rửa tay đi rồi vào ăn cơm."

Cô có hơi bất ngờ nhưng sau đó cũng nhanh chóng nghe theo lời anh đi rửa tay. Kéo ghế ngồi xuống, nhìn bữa ăn không quá thịnh soạn nhưng lại rất ấm cúng Ami có hơi ngạc nhiên, ngước mắt nhìn anh hỏi:"Anh nấu sao?"

Gương mặt Jungkook thoáng xấu hổ, song giọng điệu có chút hờn dỗi:

"Em không tin? Tuy anh không biết nấu nhưng mấy món cơ bản thì không đến nổi tệ."

Ami gật gật đầu. Đúng! Ít nhất mấy món cơ bản cũng không tệ. Chẳng hạn như: Trứng chiên, canh rong biển và một ít kim chi làm sẵn.

Đánh chén xong bữa tối, Ami có nhiệm vụ rửa chén, thật ra anh và cô dằn co mãi một hồ lúc sau cô mới bảo:

"Em ở nhà làm quen rồi. Anh tắm mau đi."

Nói rồi, cô không nói không rằng đẩy Jungkook ra khỏi nhà bếp khiến chỉ anh biết dở khóc dở cười.

Một lúc sau, Jungkook đang ngồi ngắm nhìn cảnh trời đêm ngoài ban công thì lại nghe một tiếng mở cửa "cạch" của phòng tắm. Ami bước ra, vì sợ sấy tóc vẫn chưa khô lắm nên vẫn đang chăm chú kiểm tra, cảm thấy ổn thì mới hài lòng nhìn ngó xung quanh phát hiện nãy giờ anh đang chăm chú nhìn mình làm hai má cô thoáng ửng đỏ lên vì ngại ngùng.

Jungkook cố kiềm chế bản thân không bước lại gần cô. Anh phát hiện da cô rất mềm mại trắng sáng như sữa, mặt mộc nhìn tươi tắn không kém gì trang điểm.

"Em xấu lắm à?" Cô xụ mặt xuống đột nhiên hỏi.

Jungkook muốn dở khóc dở cười, nhéo nhẹ má cô một cái:"Anh đâu phải lần đầu thấy mặt mộc của em."

Cô nhanh chóng đưa tay lên xoa chỗ vừa bị anh nhéo:"Đau."

"Anh không dùng sức." Jungkook bác bỏ.

Nghe anh nói vậy, Ami xấu hổ trực tiếp bỏ qua anh đi tới ghế sô pha ngồi. Jungkook thở dài, cảm giác như ở cùng một đứa trẻ mới lớn vậy, anh đi qua ngồi xuống cạnh, cứng rắn nói, cơ hồ như ra lệnh:"Đi ngủ."

Được rồi!

Ami tiến dậy bước vào phòng ngủ, Jungkook nhanh chóng cũng theo vào sau. Thấy anh vào, cô ngơ ngác hỏi:"Anh ngủ ở đây à?"

"Đây là phòng anh." Jungkook lấy làm lạ, đây là phòng anh thì anh ngủ thôi.

Park Ami:"Anh qua phòng cạnh ngủ mà."

Jeon Jungkook hít thở sâu một cái, đứng dậy định đi ra ngoài thì bị một bàn tay nhỏ túm lại, kéo anh ngồi xuống giường. Jungkook có hơi ngờ ngờ, chẳng lẽ cô đổi ý sao?

Park Ami một mặt nghiêm túc nhìn anh, hắng giọng:"Chị Hani đi bao lâu rồi?"

Nghe cô hỏi, anh cau mày, khi không tự nhiên nhắc đến người kia làm gì? Hiểu được ý anh, cô trấn an:"Anh cứ trả lời."

"Khoảng hai ba ngày."

Cô đoán chắc hẳn anh chưa thay đệm rồi. Không! Nhất quyết không cho anh nằm lên đệm lưu giữ mùi hương người con gái khác được. Nhưng Jeon Jungkook là ai chứ? Không phải dạng vừa, qua vài câu nói cùng biểu hiện trên mặt cô anh cũng đủ đoán ra cô nghĩ gì bèn thấp giọng:

"Em sợ anh nằm lên giường người khác đã nằm?"

Cô bị nói trúng tim đen, đỏ mặt quay sang hướng khác ngập ngừng nói:"Không..có."

"Thật sự?" Anh hỏi lại một lần nữa.

Lúc này, cô mới có chút giận ngược lại làu bàu:"Chẳng lẽ anh muốn nằm? Thích thì đi, em không cản."

Nói xong còn ngoảnh mặt sang hướng khác, không thèm nhìn anh. Đúng thật là cô vợ bé bỏng của anh đang ghen. Đáng yêu chết mất!

"Em ôm người đàn ông khác?" Jungkook lúc này mới thốt lên câu hỏi mình thắc mắc luôn giấu sâu trong lòng. Hôm đó anh đã chứng kiến cảnh Taehyung tận tình đưa cô về nhà, trước khi vào nhà hai người nói chuyện một lúc, hơn nữa cả là còn ôm nhau nữa. Lúc thấy việc đó Jungkook có chút tức giận nắm chặt tay lại thành nắm đấm, kiềm lòng lại, hận không thể nhảy đến đó hỏi rõ sự tình. Rất may, cô gái này vẫn ở đây bên anh nhưng anh vẫn thắc mắc người đó là ai.

"Ý anh là anh Taehyung?" Amie hỏi.

Jungkook đột nhiên nhướng người tới, khóa môi cô lại. Ami theo phản xa lùi người về sau nhưng vẫn bị anh một tay giữ chặt gáy mà hôn ngấu nghiến, một lúc sau mới thả ra. Anh không nói không rằng tự nhiên hôn làm cô thoáng giật mình, ánh mắt tỏ vẻ không hiểu nhìn anh chằm chằm.

Jungkook lại cư nhiên bình thản:"Em nói tiếp đi."

Vài giây sau, Ami mới định thần lại, suy ngẫm đôi chút rồi mới mở miệng:"Tính ra cũng không có gì."

Nghe câu trả lời vô nghĩa của cô, anh vô thức cau mày, lạnh lùng nói:"Nói rõ."

"Thật sự là không có. Chỉ đơn thuần ôm một cái thôi." Dứt lời Ami liền phóng đôi mắt long lanh về phía anh.

Đơn thuần ôm một cái là ý gì? Jungkook căn bản không tin lời cô nhưng cũng lười hỏi. Miễn sao người vẫn còn bên anhaf được nhưng rõ là trong lòng vẫn có chút giận.

Ami lén đưa mắt nhìn Jungkook một cái. Làm sao cô dám nói Taehyung có ý với mình được chứ.

"Sao thế anh ghen à?" Ánh mắt Ami đầy ý cười nhìn Jeon Jungkook.

"..." Jungkook đương nhiên là không trả lời câu hỏi này của cô rồi. Lúc đó trong lòng có chút ghen tức nhưng chiếm nhiều hơn chính là sự lo lắng, sợ cô không còn yêu anh nữa.

Jungkook với tay tắt đèn lạnh giọng nói:"Đi ngủ."

Dứt lời anh kéo cô cùng nằm xuống theo mình. Ami thoáng giật mình khi đột nhiên bị kéo nằm xuống, song cô xoay người đối diện với anh, bảo:

"Anh ngủ ở ngoài đi."

Mặc cho cô có nói gì Jungkook vẫn cư nhiên nhắm chặt mắt an tĩnh. Thấy anh không động đậy, Ami đánh nhẹ vào cánh tay Jungkook, làu bàu:"Này, anh đừng có giả vờ."

Jeon Jungkook đột nhiên mới mở mắt xoay người giữ chặt lấy thắt lưng Ami, nghiêm túc nói:

"Ngủ ngoài thì em không chịu giờ lại một mực đuổi anh đi. Làm người phải có uy tín chứ. Đã vậy thời gian mình bên nhau cũng rất ít. Vậy nói xem, em có là có ý gì?"

Uy tín?

Bị anh nói như thế, Ami hết đường cãi đành nhích người xa thật xa anh ra rồi cho Jungkook ngủ cùng.

Thế mà sáng thức dậy lại phát hiện bản thân đang ôm chặt lấy người ta không rời nữa chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top