Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C6. Tình cờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi xuất viện về nhà. Cuộc sống Ami lại quay trở lại quỹ đạo như trước. Cô đi học vừa đi làm. Buổi sáng cô đi học ở trường, tới tối lại làm gia sư tiếng Anh cho một cậu bé học cấp hai.

Mặc dù, ba Jisung và anh hai có thể chu cấp tiền sinh hoạt và học phí cho Ami nhưng cô muốn tự trang trải cuộc sống cho mình. Đi làm rồi mới biết cuộc sống thật khắc nghiệt cũng như hiểu được nỗi vất vả của ba khi chăm lo cho gia đình.

Cuộc sống cứ thế tiếp diễn. Dạo này, Ami cũng không còn đau lòng hay nghĩ ngợi gì đến Bosuk thêm nữa, anh ta cũng ít tới lui làm phiền cô.

Giờ đã là giữa mùa đông rồi, cũng đã nửa tháng kể từ ngày Ami xuất viện, đã nửa tháng Jeon Jungkook và Park Ami chưa một lần gặp lại, chưa một lần thực sự nhớ nhung về đối phương.

Cái lạnh của Seoul làm Ami phát run lên, cô nằm ì trong phòng, biếng nhác lười ra ngoài. Nhưng Han YooNa lại không để Ami yên mà cứ liên tục lôi kéo cô.

Nào là "Amie ơi, cậu cùng mình làm khăn choàng đi." Lời Han YooNa cứ bám mãi bên tai cô.

Ami giơ tay chịu thua. Han YooNa và Park Ami đều không biết đan khăn. Ami định làm khăn quàng cổ. Cô bèn chọn cuộn len màu đen. Na Na không hiểu cho lắm:"Ami sao cậu lại chọn màu đen?"

"Có lẽ, vì mình thích." Cô cười nhạt đáp.

Màu đen là màu của sự huyền bí.

Còn YooNa nhìn mãi, không biết chọn cái nào bèn mua cả màu đỏ đô và nâu sẫm.

Cả hai người học rồi bắt đầu làm. Park Ami ban đầu tay chân có chút vụng về, luống cuống, lúc thì đan chỗ này chặt quá, chỗ kia thì lỏng quá. Cô rất nản lòng nhưng với sự quyết tâm cuối cùng cũng thành công đan ra một chiếc khăn nhìn tạm được.

Còn Han YooNa thì thảm hơn, đan rối lung tung, tay chân vụng về, không biết để đâu. Thấy thế, Han YooNa bực bội không đan nữa, một mực lôi kéo Ami ra ngoài.

Park Ami có thể lựa chọn từ chối không? Tất nhiên là không rồi.

Ami thở dài, thương lượng:

"Cậu đợi mình một chút. Mình cất khăn đã, rồi đi thay đồ."

"Ủa, cậu không dùng khăn tự đan à? Hay là...tặng cho anh nào đấy?" Na Na cười nham hiểm chọc cô.

"Nào có."

Ami đỏ mặt giải thích, rồi đi nhanh vào phòng.

Đan xấu như thế mà mang ra đường thì người ta cười cho. Không phải là xấu mà do Ami đã tự hạ thấp mình. Nhìn chung không đến nổi tệ, nhưng không thể yêu cầu đẹp như thợ được.

Han YooNa cười cười.

Hai cô gái bước ra cửa. YooNa đội một chiếc mũ len, áo len cao cổ màu trắng, quần jeans đen cùng giày sneaker, cổ quấn khăn len, phủ ngoài là chiếc áo khoác đen trông không giống vẻ ngoài thường ngày YooNa.

Park Ami chỉnh lại quần áo. Vì cái lạnh mà đầu mũi cô đỏ ửng lên. Cô mặc một chiếc áo thun phối quần jeans xanh đậm. Chân mang một đôi boot đen. Khoác chiếc áo măng tô đen, mái tóc đen nhánh xõa nhẹ trên bờ vai nhìn rất ra dáng thiếu nữ.

YooNa dẫn cô lên tàu điện ngầm rồi đến một quán cafe. Ami hơi bất ngờ khi Na Na dẫn cô đến đây.

Hai người đẩy cửa bước vào.

"Cậu chọn chỗ đi?"

"Ừm." Ami khẽ gật đầu. Đánh mắt nhìn xung quanh, rồi cô rảo bước đến một góc.
Đó là một chỗ cạnh cửa sổ, có thể đưa mắt nhìn ra ngoài, khung cảnh con người đi lại giữa cái trời giá rét buốt lạnh này.

Han YooNa và Ami đẩy ghế ngồi xuống.

Nữ phục vụ bước tới kính cẩn nói:

"Quý khách gọi gì?"

Ami đánh mắt sang YooNa:"Na Na, cậu uống gì?"

"Cacao nóng đi." YooNa chăm chú lôi khăn ra làm tiếp.

Ami mỉm cười quay sang nữ phục vụ:"Cho tôi một ly cacao nóng và một tách trà xanh là được."

Nữ phục vụ nở nụ cười nói:"Cho hỏi quý khách lần đầu đến ạ?"

Ami gật đầu.

Phục vụ khẽ nói: "Quán chúng tôi tên 'Cafe Sách' ạ."

Rồi lại chỉ về góc đối diện gần quầy, giới thiệu nói:

"Đó là khu đọc sách, quý khách có thể đọc, hoặc mượn về nhà."

Ami bước đến kệ sách, cô chăm chú nhìn một hàng loạt sách, loại gì cũng có.

Đôi tay Ami dừng lại một cuốn sách tựa là 'Tôi quyết định sống cho chính tôi'.

Là sách tiểu luận.

Bản thân cảm thấy có hứng thú với nó bèn cầm lên đọc.

Về đến bàn, lật sách ra đọc vài dòng cũng là thời điểm trà và cacao nóng được đưa lên.

Ami mỉm cười. Han YooNa cười nói với phục vụ:"Tính tiền luôn đi ạ."

Cả YooNa và Ami đều chăm chú làm việc của riêng mình. Ami khẽ khuấy trà, rồi đưa lên miệng nhấm nháp từng vị ngọt thanh, mắt không ngừng dán vào cuốn sách.

Han YooNa uống một hơi cacao nóng rồi lại cần cù đan khăn còn dang dở chưa xong.

Có lẽ thời tiết này đối với hai người họ, niềm vui chính là được làm việc mình thích, ngồi bên góc này ngắm khung cảnh.

"Đến giờ về rồi." Na Na ngáp một cái.

Say sưa với cuốn sách mà Ami quên mất thời gian. Xem đồng hồ, đúng là trễ thật.

Ami đẩy ghế đứng dậy:"Mình đi tới quầy mượn sách đã."

"Mình đi cùng cậu."

Cả hai đi tới quầy.

"Chị ơi, cho em mượn sách này được không?"

"Xin lỗi, nhưng không được."

YooNa khó hiểu tại sao:"Tại sao?"

"Khách đến hơn bảy lần mới được đăng kí mượn, thưa quý khách."

Vẻ mặt Ami tiếc nuối. Bỗng sau lưng Ami vang lên một giọng nam.

"Cho một cappuccino mang đi."

Ami ngay tức khắc quay đầu lại.

Là bác sĩ Jeon.

Ami tròn mắt nhìn Jungkook. Ngay cả, Han YooNa cũng ngẩn người vì độ đẹp trai của anh.

Thật không ngờ cũng có thể tình cờ gặp anh ở đây.

"B...bác sĩ."

Sao anh lại ở đây?

Jeon Jungkook như đọc được suy nghĩ của cô, trả lời:"Mua cafe."

Rồi lại hỏi:"Còn cô?"

"Tôi đang định mượn sách nhưng... tiếc là lại không được." Ami buồn rầu nhìn bác sĩ Jeon.

Không nói không rằng, anh tiếng lên phía trước lấy trong ví da hai thẻ. Anh đưa một thẻ nâu lên trước.

"Tôi đăng kí mượn cuốn sách này."

Ami lắc đầu, từ chối:"Như vậy không được."

Jungkook đưa mắt nghiêm nhìn khiến cô câm nính.

Rồi đưa thẻ còn lại lên trước:"Tính tiền."

Hai nhân viên nhanh chóng làm việc.

"Cầm lấy, cho cô mượn, bữa sau trả."

Không ngờ, một người bận như anh cũng lại thường xuyên đến quán này, lại còn có thẻ hội viên nữa.

"Cảm ơn." Ami nhỏ giọng nói.

Na Na đứng im nãy giờ ghé sát vào tai cô.

Chợt nhận ra còn có YooNa, Ami lật đật giới thiệu với anh:"Đây là bạn tôi."

Rồi quay qua nói với Na Na:"Đây là bác sĩ Jeon, người điều trị cho ba mình."

Na Na gấp gáp chào một tiếng, rồi lẽn vào nhà vệ sinh gấp.

Ami cười ái ngại nhìn anh.

"Anh đang đi đâu à?"

"Hôm nay bệnh viện có chút đông người, tôi phải tới."

"Ừm." Ami gật đầu. "Sách khi nào đọc xong tôi mang trả anh."

Jungkook gật đầu rồi đẩy cửa đi ra ngoài.

Jungkook vừa đi thì Na Na trở lại.

Cô bạn tò mò hỏi:"Ai đấy? Anh nào đấy?"

Cả hai đẩy cửa ra ngoài, bước trên đường tuyết. Thấy Ami không trả lời, Na Na lại càng tò mò:

"Sao cậu không trả lời? Có điều giấu diếm sao?"

Rồi bắt gặp nụ cười quái đãng của Han YooNa, Ami ngán ngẩm:

"Không phải đã nói rồi sao? Anh ta là bác sĩ điều trị ba mình."

"Bác sĩ gì mà đẹp trai thế!"

Ami thắc mắc quay qua nhìn YooNa:

"Na Na này, sao mình thấy cậu càng ngày càng không biết liêm sĩ thế?"

Thấy Ami đang chọc mình, Na Na bèn xẩu hổ đưa tay cù lét cô:"Này, dám chọc mình này."

Ami chạy thật nhanh về trước, cười thật vui.

"Đứng lại, cậu biết tay mình."

Dưới cái lạnh mùa đông, đôi bạn hí hửng vui đùa cùng nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top