Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9. Ai rồi cũng sẽ thay đổi

Vào đến phòng của mình, Thần Lạc nhìn lên đồng hồ treo trong phòng thấy đã năm rưỡi chiều, còn một tiếng rưỡi nữa sẽ đến giờ tập hợp. Cánh đàn ông bọn anh nào giờ chuẩn bị cũng rất nhanh, Thần Lạc chuẩn bị sẵn quần áo, anh nghĩ lần đầu tụ họp nhất định mấy người kia hẳn sẽ ăn diện lắm nên cũng không thể tự làm xấu mặt mình được. Thần Lạc dỡ đồ khỏi vali treo lên móc, tiện thể nhắn tin hỏi chị stylist ở cạnh phòng trợ lý và thợ trang điểm của mình rằng có mang đồ gì đẹp đẹp không.

Ngay sau đó chị ấy gọi đến.

"Sao vậy chị?" Thần Lạc mở loa ngoài để rảnh tay vặn chai nước.

"Chị mang vest cho em nhưng ở khách sạn này không có bàn ủi. Khách đến đây nào giờ cũng đi theo dạng phượt, tuy khách sạn lớn thật nhưng không có sẵn." Chị stylist Tiểu Ngô lo lắng nói.

"Em còn một cái áo len cổ lọ, nhưng em đem toàn là áo phao thôi." Thần Lạc mở tủ quần áo, liếc nhanh rồi đáp.

"Được được, bên chị có mang vài cái áo gió dài màu be rất hợp, em có quần jeans chứ?"

"Quần của em rách gối, tối nay lạnh lắm không mặc thêm quần giữ nhiệt bên trong được." - Thần Lạc cúi đầu nhìn quần của mình.

"Không sao, chị sẽ nói chị Uyển Đình đưa em miếng giữ nhiệt cho lòng bàn chân, dán cái đó sẽ không thấy lạnh chân đâu. Hơn nữa chị ban nãy đi cùng thang máy với Lý tổng, nghe bọn họ bàn sẽ đi ăn đồ nướng." Tiểu Phiên thở phào. "Vậy nhé, sáu giờ rưỡi chị mang lên cho em."

"Vâng ạ." Thần Lạc cúp máy, uống một ngụm nước khoáng, cảm giác dòng nước tinh khiết lạnh buốt đi xuống tận ruột gan của mình khiến đầu óc hoàn toàn thanh tỉnh.

Anh xoa xoa mặt rồi lấy đồ chuẩn bị một chút nữa mặc để lên giường, cầm theo áo choàng tắm vào nhà tắm, quyết định tắm bồn.

Thần Lạc để điện thoại lên kệ khăn, cài đồng hồ sáu giờ mười lăm rồi cởi quần áo, vặn sẵn nước ấm rồi chui vào. Nghe nói một trong những thú giải trí trên vùng núi Thiên Thu này là tắm nước nóng, có lẽ vì vậy mà khách sạn để sẵn các loại xà phòng tắm, thậm chí còn có cả loại bom tắm khá được ưa chuộng gần đây. Thần Lạc ngắm nghía kệ xà phòng một lúc rồi quyết định lấy loại có mùi tinh dầu hoa hồng dại và gỗ thông. Anh trước đây chưa từng tắm bồn với xà phòng tạo bọt như thế này bao giờ, không rõ chúng hoạt động ra sao nên đổ hết cả một lọ 50ml thẳng vào bồn, chỉ một chốc sau bọt nở ra thiếu điều muốn tràn khỏi bồn tắm.

Thần Lạc trong lúc lúng túng không biết nên làm gì để bớt bọt thì đúng lúc đó điện thoại reo lên, anh nghe tiếng chuông của Wechat liền biết Chí Thịnh gọi vì những người khác trong vòng bạn bè Wechat của anh sẽ không bao giờ gọi.

"Chí Thịnh à?" Thần Lạc bỏ qua bồn tắm đầy bọt kia chạy đến bắt máy.

"Ừm, anh có trong phòng không?" Chí Thịnh lười nhác cất giọng, thanh âm trầm đến mức nghe được cả tiếng vang, còn nghe ra một chút khản đặc, nghe như cậu ở ngoài trời lạnh quá lâu hoặc là vừa hút thuốc, mà cũng có khi là cả hai.

"Có... có chứ. Ở phòng số... 1412, cạnh phòng em." trái tim Thần Lạc đang mơ màng, mờ mịt đến mức nói không mạch lạc.

"Ừm, mở cửa." Chí Thịnh nói, cùng lúc gõ cửa phòng.

Cũng may là chưa vào bồn tắm, người còn khô ráo nên Thần Lạc khoác vội áo choàng tắm để ra mở cửa cho Chí Thịnh. Ngay khi vừa hé cửa gió đã lùa vào trong lạnh buốt làm Thần Lạc giật mình nhảy ra sau cửa, Chí Thịnh không mở cửa rộng hơn, cứ chen vào khe cửa đó để vào phòng.

Vừa nhìn thấy anh, Chí Thịnh liền hỏi "Vừa tắm ra à?".

Thần Lạc ngẩn người, đưa tay chạm lên tóc cảm thấy có một lớp hơi ẩm làm tóc ướt.

"Chuẩn bị thôi." Thần Lạc đáp, nhìn chăm chú Chí Thịnh. Lúc này Chí Thịnh cao hơn một mét tám mấy, tuy anh cũng gần một mét tám nhưng Chí Thịnh đô con hơn, đứng ngay chỗ huyền quan chật chội có cảm giác đầy áp bức. Hình như cậu đã thay đồ rồi, mặc áo cổ lọ len đen, quần lại là quần jogging đen, mang bốt đen da, bên ngoài khoác hai lớp áo khoác, lớp trong vải caro đỏ sọc đen, lớp ngoài áo khoác da bóng lộn. Ánh mắt của cậu thoáng vẻ mệt mỏi, trên người phảng phất khí lạnh, thậm chí ở khoảng cách gần thế này Thần Lạc còn mơ hồ ngửi thấy mùi khói thuốc lá.

"Em vừa hút thuốc?" Thần Lạc khẽ hỏi.

"Không thích sao?" Chí Thịnh nhướng mày, một tay chống lên tường phía sau lưng anh, nghiêng người sát lại. "Có nghe thấy mùi rõ lắm không?"

"Không nghe mùi rõ lắm đâu." Thần Lạc cau mày, đưa hai tay ôm lấy gò má của Chí Thịnh. "Nhưng mà không phải mỗi lần hút thuốc em đều ra đứng ngược gió à? Mặt mũi lạnh ngắt thế này."

Sau đó ánh mắt kinh ngạc của Chí Thịnh như kích thích sự liều lĩnh thách thức của anh, khiến Thần Lạc mạnh bạo làm một chuyện mình không hề dám kể từ khi gặp lại cậu. Anh nhón chân, kéo gương mặt cậu lại gần, dịu dàng hôn Chí Thịnh, cắn lên bờ môi mềm mại ấy. Thật ra Chí Thịnh có đôi môi rất đẹp, căng mọng, dày, nhìn giống như một quả đào khiến người ta thèm thuồng.

Một giây trước Thần Lạc còn đang là người chủ động, một giây sau Chí Thịnh điên cuồng mạnh bạo ép anh vào bờ tường, ngấu nghiến lấy đôi môi của anh. Hai tay cậu bóp mạnh eo anh, Chí Thịnh có đôi tay vốn dĩ rất đẹp, lòng bàn tay to lớn, ngón tay thon dài, vừa đẹp vừa to, giờ đây cậu dùng ngược lại những ưu điểm đó để triệt để trượt lên trượt xuống cơ thể anh. Rất nhanh, Chí Thịnh lướt tay xuống mông anh, cách một lớp vải dày vẫn có thể vuốt ve ra lửa, thậm chí còn có xu hướng lướt xuống dưới nữa, luồn tay vào bên trong áo choàng tắm, càn rỡ nhéo đùi trong của anh rồi lên trên, hoàn toàn khiến Thần Lạc mặt đỏ muốn ra máu. Những tiếng rên rỉ nghẹn ngào đều bị Chí Thịnh khoá lại trong vòm miệng của cả hai.

Thần Lạc nghĩ đến chuyện cả hai thực sự sắp phóng túng ngay chỗ huyền quan đầy tình thú chẳng khác nào trong truyện khiến Thần Lạc xấu hổ ngượng ngùng đến tê dại cả da đầu, một phần lý trí quay trở lại ngay lúc này khiến anh đánh mạnh một cái vào lồng ngực Chí Thịnh ra hiệu ngừng lại.

"Nếu là lúc trước em đã dừng lại rồi..." Chí Thịnh buông cánh môi ướt át của anh ra, giọng khàn đến mức khiến Thần Lạc có cảm giác như bụng dưới mình đang co giật. "Nhưng anh đã nói..."

Cậu cúi đầu kề sát vào tai anh, hơi thở nóng rực.

"Ai rồi cũng sẽ thay đổi."

Thần Lạc kinh ngạc, ngay sau đó Phác Chí Thịnh chỉ bằng một tay tóm cả hai cổ tay của anh khoá lên trên đầu, tiếp tục ép chặt cả người anh vào tường, tay còn lại kéo hẳn góc áo của Thần Lạc ra, vừa xoa vừa bóp cánh mông của anh.

"Khoan đã, không được Chí Thịnh!" Thần Lạc đè thấp giọng kêu lên, nhận ra chính giọng mình cũng khàn đi.

"Anh không phải là người duy nhất thay đổi, Chung Thần Lạc." Chí Thịnh thì thầm, bên dưới dùng tay đánh mông anh một cái kêu thật to, vang vọng cả căn phòng.

Thần Lạc vừa hổ thẹn vừa kinh sợ trước dáng vẻ áp bức bộc phát này, ngay cả khoé mắt cũng rơm rớm nước mắt, cắn chặt môi quật cường không ho he tiếng nào nữa.

Chí Thịnh nhìn thấy Thần Lạc nghiêng đầu tránh né thì cuối cùng cũng dừng lại, thở hồng hộc buông anh ra, Thần Lạc cảm thấy tay chân bủn rủn, đứng cũng không nổi, trượt lưng trên tường ngồi bệt xuống sàn nhà lạnh như băng.

"Sàn nhà lạnh." Cậu thấp giọng nói, tự cảm thấy Thần Lạc sợ đến mất hồn thì thở dài cúi người ôm anh lên, đi một mạch đến giường rồi mới thả xuống.

Thần Lạc vẫn còn hoảng sợ, căn bản là chưa bao giờ thấy bộ dáng điên cuồng này của Chí Thịnh, trong lòng tim còn đập thình thịch, hai tay cũng run run. Sau khi cơn nóng bừng qua đi, để lại trong lòng một khoảng trống và cảm giác rét run người.

Hai người rơi vào khoảng lặng trầm mặc.

Đến khi Thần Lạc thực sự sắp không thể nào chịu nổi được nữa thì cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa.

Anh giật bắn mình, vội nắm tay Chí Thịnh kéo vào trong nhà tắm trước con mắt ngạc nhiên của cậu, sau đó nhanh chóng đóng cửa nhà tắm lại rồi mới mở cửa cho chị stylist.

"Ủa em đang tắm hả?" Chị ấy tròn mắt, đưa áo khoác cho Thần Lạc.

"Ừm, em thử tắm bồn."

"Sao khoé mắt đỏ như khóc thế kia?"

"Xà phòng dính vào mắt thôi."

"Mặt em đỏ quá, hay là sốt rồi thế?"

"Tại trong nhà tắm nóng thôi."

"Môi em..."

"Thôi em lạnh quá, có gì chút nữa nói chuyện nha." Dứt câu Thần Lạc đành một lần thất thố sập cửa vào mặt chị stylist.

Nghe tiếng văng vẳng giày cao gót nện xuống mặt sàn gỗ của Tiểu Phiên xa dần anh mới thở phào, đi vào nhà tắm kiểm tra.

"Em làm gì vậy?" Thần Lạc rụt rè hỏi, nhìn thấy Chí Thịnh cởi áo khoác treo lên giá, xắn tay áo khom người thò tay vào trong bồn tắm. Mà lúc này bọt cũng đã sắp tan đi gần hết rồi.

"Có mệt không? Em mát xa chân cho anh, vào đi." Chí Thịnh nghiêng mặt nói, ngoại trừ môi vẫn còn hơi sưng ra thì cái gì cũng không khác bình thường, tuyệt đối bình tĩnh, làm như cái gì cũng không có.

Thần Lạc sững người nhìn cậu một lúc, cực kỳ bối rối đối với việc Phác Chí Thịnh này vừa phát điên với mình, giờ lại dịu dàng như thế. Tuy biết ngày xưa cậu thi thoảng cũng nắng mưa thất thường, nhưng nhất định không phải là cái kiểu nửa phút trước còn bày ra bộ dáng quỷ thần nhập nửa phút sau liền như thiên thần nhỏ này.

Tuy nhiên, Chung Thần Lạc lúc này vẫn còn bóng đen tâm lý đối với việc suýt tí bị Phác Chí Thịnh cưỡng ép làm thịt nên ngoan ngoãn bỏ áo choàng tắm, bước vào bồn tắm trước mặt cậu. Thật ra anh cũng không phải chưa từng tắm trước mặt Chí Thịnh bao giờ, nhưng đã rất lâu rồi không làm vậy, mà mối quan hệ của hai người lúc này đang vô cùng lúng túng nên anh có hơi ngượng, hai gò má vừa tản hơi nóng đi liền đỏ lại một chút.

Anh ngước mắt nhìn xem Chí Thịnh có bị kích động lần nữa không nhưng cậu hoàn toàn bình thường, ngay cả ánh mắt cũng không có lấy một chút gợn sóng nào, giống như người đứng trước mặt cậu chỉ là một người xa lạ vậy. Ây, nhưng mà dẫu có xa lạ đi chăng nữa... Thần Lạc cảm thấy mình đúng là không sợ chết, mới vừa nãy bị vuốt ve đến phát sợ mà giờ đã rơi vào suy nghĩ đầy bực bội, chẳng lẽ mình không có chút nào hấp dẫn hay sao?

Phải nói là Thần Lạc rất chăm tập thể dục nên thể hình cực kỳ khỏe khoắn, tay chân thon thả, tuy không đến mức có cơ bắp nhưng nhìn qua liền biết sức khỏe dẻo dai. Hơn nữa, Thần Lạc trời sinh đã trắng như sữa, kể cả có đi biển liền cả tháng thì vẫn không bị đen đi. Bẩm sinh da dẻ tốt như vậy, hiện tại anh lại làm thần tượng nên công ty cực kỳ chú ý ngoại hình, chăm da tốt đến mức có thể so sánh với em bé.

"Anh đừng nhìn em như vậy, em sẽ mất bình tĩnh đấy." Chí Thịnh đứng dậy nhìn anh. Bồn tắm tan gần hết bọt nhưng vẫn còn có thể che được người anh, nếu cậu đứng dậy thì từ góc độ đó có thể thấy xuyên cả mặt nước đã pha sữa tắm, Thần Lạc liền thấy xấu hổ vội đưa tay che người lại.

Đúng là yêu đương làm con người ta đầy mâu thuẫn.

"Đưa chân đây." Chí Thịnh lại khom xuống, quỳ bên bồn tắm, đưa tay với lấy cổ chân anh.

Người chân thon thì cổ chân cũng đẹp và nhỏ, vì vậy Chí Thịnh chỉ bằng nửa bàn tay đã có thể nắm trọn cổ chân của Thần Lạc. Cái cảm giác Chí Thịnh dùng ngón tay cái dịu dàng xoa xoa mắt cá chân của Thần Lạc chẳng hiểu sao làm anh ngượng chín người, cảm giác vuốt ve ngọt ngào này làm ngay cả da đầu anh cũng tê dại, Thần Lạc thấy Chí Thịnh vẫn còn muốn xoa xoa thêm thì túng quẫn đằng hắng một tiếng.

Chí Thịnh nhìn anh một cái, khóe môi khẽ cong lên. Thần Lạc nhìn cậu mà sững người, đột dưng lại cười rồi? Xoa xoa mấy cái, tâm trạng liền tốt lên? Dễ dỗ như vậy ư? Bao nhiêu năm như thế mà vẫn còn dễ dụ quá đi mất.

Cậu đưa tay lướt xuống gan bàn chân của anh, bắt đầu xoa bóp và ấn huyệt. Vốn dĩ mát xa chân hiệu quả thì người ta thường ấn huyệt rất mạnh, mấy lần Thần Lạc được mát xa đều đau đến chảy nước mắt, Chí Thịnh thì lại xót anh nên mát xa rất nhẹ tay. Ban đầu cực kỳ thoải mái, sau đó Thần Lạc hơi thấy nhột. Cơ địa của anh dễ nhột, khều nhẹ một cái cũng có thể nhảy dựng, bây giờ Chí Thịnh xoa bóp lòng bàn chân dễ kích thích theo cái kiểu nhẹ như vuốt bằng lông tơ như vậy khiến Thần Lạc nhộn nhạo cả người, cứ muốn rụt chân lại theo bản năng. Sau một lúc nhịn thì Thần Lạc chịu hết nổi, phá ra cười khanh khách.

"Này này được rồi đừng mát xa nữa nhột quá đi mất." Thần Lạc cười đến chảy nước mắt, vội rụt chân lại nhưng bị Chí Thịnh giữ chặt lấy cổ chân, suýt thì trượt ra sau. Thần Lạc bất đắc dĩ vùng vẫy tránh khỏi Chí Thịnh, vô tình hất nước bắn lên mặt cậu, anh sợ cậu sẽ lại nổi giận liền tái mặt ngồi im, rụt rè đưa tay lên quẹt nước khỏi mặt cậu.

"Anh xin lỗi, không cố ý." Thần Lạc thì thầm, nói chuyện cũng hơi run, lo lắng liếc nhìn biểu cảm của cậu, đưa bàn tay trắng trẻo mềm mại lên vuốt nước còn đọng trên cằm cậu đi.

"Thần Lạc." Chí Thịnh hạ giọng, hơi cau mày, một tay tóm lấy cổ tay mảnh khảnh của anh.

Thần Lạc liền sợ hãi, hơi cúi đầu tránh đi ánh mắt của cậu. Tuy không rõ Chí Thịnh định làm gì nhưng Thần Lạc giống như con thú nhỏ một lần bị rắn cắn mười năm vẫn còn sợ dây thừng, ai ngờ Chí Thịnh đưa tay còn lại nâng cằm anh lên, nghiêng người ôn nhu hôn lên môi anh.

Anh ngây người, nhưng chỉ cần Chí Thịnh không giận là tốt rồi, anh cũng thả lỏng người để cho cậu dẫn dắt mình vào nụ hôn ngọt ngào đó, thêm một giây được cảm nhận sự âu yếm nâng niu từ đôi môi của Chí Thịnh là thêm một giây Thần Lạc cảm thấy mình nhẹ bổng tựa như cất cánh chao lượn trên bầu trời cao vời vợi kia. Thần Lạc còn có cảm giác rằng nếu trần gian có sập xuống mà giây phút này ở đây được Chí Thịnh hôn, anh sẽ không cảm thấy hoảng sợ, chỉ cần có sự ôn nhu vỗ về của cậu, anh luôn luôn yên tâm.

Đúng lúc nụ hôn đang tiến triển xa hơn, Chí Thịnh dùng lưỡi tách cánh môi của anh ra, khác với sự mạnh mẽ bá đạo ban nãy, cực kỳ nhẹ nhàng lướt qua bờ môi, chạm đến lưỡi Thần Lạc, khuấy đảo cả đất trời thì chuông báo thức anh cài ban nãy réo rắt vang lên, làm cả hai giật bắn người buông nhau ra.

"..." Chí Thịnh không một lời đứng dậy bước đến tắt chuông báo thức, sau đó để lại trên kệ.

"Em về phòng đây. Một chút nhớ xuống đúng giờ." Chí Thịnh bước lại, cúi xuống hôn phớt lên cánh môi anh rồi lưu luyến rời đi, cậu đi rất nhanh, đến khi tiếng cửa bên ngoài sập lại anh mới hoàn hồn.

Người đâu mà đến nhanh, đi cũng nhanh. Thần Lạc khịt mũi, lúc này hơi lạnh từ bên ngoài tràn vào làm anh run lập cập leo ra, vội vàng với lấy khăn tắm lau khô người, tự hỏi nãy giờ là sao, Chí Thịnh phát điên cái gì thế...

Đến tận khi Thần Lạc cầm điện thoại đi ra ngoài mới sực nhớ, sao ban nãy chị Tiểu Ngô lên sớm thế nhỉ? Hẹn sáu rưỡi cơ mà? Anh nhíu mày, thoáng thấy bất an.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top