Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1. sao trăng

vì sao nhỏ trên trời cao kia ơi, mình mãi không thể chạm tới cậu, nhưng mình yêu cậu.


zhong chenle này, mình biết giờ cũng đã muộn rồi. cảm ơn vì sự hiện diện của cậu. ngày đầu gặp gỡ dưới mưa sao băng hiếm hoi ấy, mình sẽ không bao giờ quên. mải chụp những ngôi sao trôi qua ngang trời như làn sóng lăn tăn gợn, chúng mình lỡ va vào nhau từ đằng sau. ấn tượng đầu tiên sau này nói lại buồn cười kinh khủng. với tớ thì đầu cậu vừa cứng vừa to, với cậu thì mắt tớ nhỏ tí hi. ngộ nghĩnh thật ha?

cậu thực sự là người xinh đẹp nhất tớ từng biết. làn da trắng bóc, mái tóc mềm mại rũ xuống, chạm tới hàng mi cong dày. đôi mắt to tròn như viên kẹo siro, mỗi lần ngước lên lại long lanh những đốm sáng như sao trời. đôi môi chúm chím xinh xắn, mỗi lần cười là bừng sáng một khoảng không gian, lộ lúm má ấn độ đáng yêu như chiếc ria mèo. hiện ra trước mắt tớ lúc ấy, cậu chính là một tiểu khả ái. tớ thề đã nhiều lần thấy các vì tinh tú bay xung quanh người cậu, chẳng biết là ảo giác hay gì nữa.

rồi sau đó tự dưng tớ với cậu thân nhau hơn. mần quen, xin số điện thoại, tương tác ngày càng nhiều. ra ngoài vi vu hóng gió, hay sang nhà cày những bộ phim, game mới, cả ngồi thủ thỉ tâm sự từng vụn vặt trong ngày, tụi mình đều làm cùng nhau. càng ngày càng bị ghiền nói chuyện với cậu, rồi ghiền luôn cậu lúc nào không hay.

tớ để ý thói quen của cậu nhiều hơn, săn sóc cậu nhiều hơn. mỗi khi rảnh rỗi, cậu sẽ lên tầng thượng ngắm sao trời. những lần vui vẻ hay kích động, chất giọng the thé như cá heo của cậu sẽ ngân cao vút lên. hay mỗi lần bị tớ chọc tức, cậu sẽ vừa rượt theo vừa kêu lớn "park jisung là đồ to con tay thúi!!". dễ thương vô cùng ấy, cậu biết không? ngày nào tớ cũng đứng trước cổng trường đợi cậu, đói thì đưa cậu đi ăn, vui buồn gì cũng cùng cậu chia sẻ, thi thoảng nói vu vơ vào những câu thả thính học lỏm trên mạng, làm cậu cười khúc khích. ở bên cậu lúc thoải mái bất cần, lúc lại hồi hộp, làm tim tớ đập thình thịch những nhịp tim bấn loạn. lúc đó tớ biết, tớ sẽ không thể buông tay cậu được nữa. cậu tiến vào tự nhiên như vậy đó, trở thành một phần thiết yếu trong cuộc sống của tớ. quãng thời gian đó quả là một thước phim đẹp đẽ.

rồi sao nữa nhỉ, cậu rời xa tớ. zhong chenle ngây thơ, zhong chenle ngốc nghếch. hôm đấy cậu vẫn giữ nguyên nụ cười rạng rỡ trên môi, thẳng thắn nói với tớ. rằng cậu sắp được trở về trung quốc, tham gia một dự án lớn. đôi mắt cậu sáng bừng, cứ huyên thuyên không thôi về việc cậu sẽ làm. cậu về là về hẳn, rồi sau đó sẽ tham gia công cuộc xây dựng dự án thật chăm chỉ, cuối cùng tích góp số tiền kiếm được làm một chuyến nghỉ dưỡng dài hạn bên bờ biển. còn bảo sẽ nhớ tớ lắm, tần suất sang đây thăm hỏi nhau sẽ giảm còn rất ít. tớ lúc đấy thực lòng muốn giữ cậu lại, nhưng đó là ước mơ của cậu. bèn gặng hỏi vậy còn ai sẽ bên cậu trên quãng đường đời này, cậu liền trả lời là không có. một mực không quan tâm tới những thứ tình cảm khác, sẽ chỉ sống một đời cho bản thân mà thôi.

rồi cậu đi theo giấc mơ, tớ vùi đầu vào lập nghiệp. thiếu vắng cậu, cảm tưởng như trong lòng tớ bị đục mất một khoảng lớn. một quãng thời gian thật cô đơn, nghĩ về cậu tim lại đau nhói. gọi điện không nhấc máy, nhắn tin không trả lời, tất cả đều là tin nhắn thoại. có lẽ nào cậu đã quên tớ chăng, quên sạch những ngày thanh xuân ấm áp cùng tớ ngắm hoa đào rơi? Nỗi niềm trong lòng tớ bực tức muốn vỡ ra, nhưng vì tia hy vọng mà ngày ngày mong ngóng một tin từ cậu, tớ lại kìm hãm nó. Những ngày đông lạnh, tớ mơ về cậu. lồng ngực thắt chặt không ngủ được. dù đau, nhưng nỗi niềm ấy không bao giờ nguội ngắt.

zhong chenle, tớ yêu cậu, yêu vô cùng. từ đó đến giờ, chưa bao giờ tớ ngừng yêu cậu. kể cả có phải giấu nhẹm nó đi, tớ biết tình cảm này vẫn luôn tí tách mồi lửa. cậu như một cuốn sách hay, còn tớ như chiếc kệ tủ. mặc dù có bị xếp vùi trong những cuốn sách khác, chiếc tủ vẫn luôn luôn chứa cuốn sách ấy. có thể vứt nó vào một xó kệ, cũng có thể lôi ra đọc đi đọc lại bao nhiêu tùy ý. có đôi lúc tớ nghĩ về thời gian, nghĩ về việc tia sáng trong mình đã tàn phai thế nào. nhưng không, luồng ánh sáng đó vẫn sáng, chiếu le lói những tia bé xíu hay chiếu rộng một vùng trời, dù thế nào cũng không vụt tắt. cậu hoàn toàn đã tước đi một nửa trái tim tớ, biệt tăm. tất cả đều chỉ là vấn đề, xoay quanh trọng tâm là cậu. ôn lại những kí ức cùng cậu, trái tim tớ vẫn bồi hồi như thuở ban đầu, vẫn đập mạnh mẽ và dồn dập. tớ không sao tả nổi nữa. chỉ là thực sự, thực sự ấy, tớ yêu cậu nhiều lắm.



đúng vậy người thương ạ, tớ yêu cậu. kể cả cậu không thấy, tớ vẫn sẽ mãi yêu cậu. mà có lẽ cậu sẽ không bao giờ biết đâu. vì thiên thần zhong chenle của tớ đã bay lên đoàn tụ với vì sao nhỏ trên cao kia rồi, nhỉ?







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top