Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cách trả thù có một không hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, tôi lấy máy tính của cô chủ để tra cứu trên mạng. Dĩ nhiên là tôi nhốt con mèo điên kia ở ngoài rồi, ai cho hắn vào phòng vì tôi đang tìm cách trả thù hắn cơ mà.

Nếu tôi và Zhong Chenle cùng ở trong trạng thái người thì tôi sẽ hạ được hắn nên cách tốt nhất là dụ hắn ta biến thành người và tìm cách để hắn không hoá thành mèo được. Con mèo này thần thông quảng đại hơn tôi nhiều, tôi phải mất thời gian để có thể biến về thành chuột trong khi còn mèo này linh động muốn như thế nào cũng được, rõ ràng là coi trời bằng vung kiêu ngạo nhất hành tinh này.

Tôi rất tức giận!

Tôi đập bàn!

Tôi lại cắm đầu vào tra cứu.

Thật khó để tìm được trang web này, nó có ghi rằng sức mạnh của mèo có thể giảm nếu ở trong trạng thái nhạy cảm.

Là sao nhỉ?

Tôi chống cằm suy nghĩ, cũng chẳng biết cái web này chui từng đâu ra, tôi phải coi 100 cái quảng cáo mới được vào đây rốt cuộc lại cho tôi một câu trả lời không thể trớt quớt hơn.

Đến khi máy tính cô chủ hiện cảnh báo vi rút lần thứ N tôi mới chịu buông tha cái máy tính kia.

Vô vọng rồi, cứ thử trước xem sao đã.

Tôi tồng ngồng bước ra khỏi phòng.

Con mèo kia không ngờ đã hoá người, mặc áo choàng tắm của cô chủ ung dung ngồi ăn ngũ cốc trong bếp. Tôi tức giận không nói thành lời, chạy đến giật phăng cái áo kia ra khỏi hắn.

Đúng là một con mèo, hắn lập tức nổi khùng quát tôi nhưng tôi không cho phép kẻ nào mặc đồ của cô chủ mình. Còn hắn ta liên tục giật lại áo từ trong tay tôi, cũng đều là đàn ông tại sao phải ngại ngùng như vậy.

Zhong Chenle đỏ mặt thật là không được bình thường chút nào.

Tôi còn ngửi thấy một mùi quỷ dị từ trên người hắn, làn da trắng nõn kia trở nên đỏ ửng. Tôi nhíu mày, chợt nhận ra có gì đó không đúng mải suy nghĩ rồi để cậu ta giật lại áo choàng mặc vào từ lúc nào không hay.

Tôi hết nói nổi, thở dài mặc cho cậu ta muốn làm gì thì làm.

"Anh đừng có nổi điên nữa được không? Là con người thì nên ăn mặc một chút, anh khoe hàng bị xước cho ai xem!"

Mèo hư, mở miệng ra không có câu nào hay ho cả!

"tôi thì có đồ gì để mặc đây? Còn cái này không phải do cậu cào hay sao, tôi còn chưa bắt cậu chịu trách nhiệm là may rồi."

Zhong Chenle nhìn vào hạ bộ tổn thương của tôi rồi lại phụt cười, mặt hắn hồng hồng trông cũng dễ thương dữ ta. Cái đó là do mặt tiền vốn có của một con mèo rồi, hơn nữa còn là mèo munchkin, tôi thấy có nhiều bé còn dễ thương hơn cậu ta cơ.

Coi cái mặt kìa trời, tự dưng muốn lôi hắn ra đánh mông ghê.

Cái vẻ kiêu căng, hống hách kia mà nằm dưới thân bị tôi ức hiếp thì như thế nào nhỉ?

Ha

Ha ha

Ha ha ha

Có vẻ như ở trạng thái người quá lâu nên đầu óc tôi có vấn đề rồi thì phải.

Không ngờ tôi lại có suy nghĩ muốn thượng thiên địch của mình.

Tôi trốn sau cánh cửa phòng ngủ, hé mắt ra nhìn không gian phòng khách.

Zhong Chenle thong thả vắt chân lên bàn xem ti vi, lâu lâu liếc qua chán ghét nhìn tôi rồi lại tiếp tục xem ti vi.

Chân hắn không dinh cộng lông nào cả, lại còn trắng trẻo chẳng bù cho tôi, cặp mắt to tròn chẳng bù cho tôi. Cặp tai mèo phe phẩy trên đầu, còn tôi thì không có, hắn còn có đuôi ở phía sau nữa nhưng do mặc áo choàng nên tôi chỉ thấy được một phần đuôi lộ ra sau lớp áo...tôi không có đuôi.

Tôi vô thức sờ đầu dày dặn của mình rồi lại sờ cả mông trần trụi của mình, vẫn không có. Quả nhiên, Zhong Chenle là thực thể còn đáng gờm hơn cả tôi nữa, thật ganh tỵ quá đi.

"Đừng có nhìn nữa được không? Tôi sắp bị anh nhìn thủng đây này!" Chenle cáu gắt với cậu, mặt cậu ta đỏ lựng tôi chẳng biết đây là tức giận hay bị sốt nữa.

Mặc ấm như vậy rồi còn có thể bị sốt? Tôi thả rông cả ngày cũng có bị gì đâu nhỉ!

Tôi rón rén lại gần ngồi bên cạnh hắn, tôi sợ nói gì đó khiến hắn không vui rồi lại hoá mèo cào vào cúc cu của tôi, lỡ nó bị liệt không mọc cánh bay được thì tôi phải làm kiếp thái giám cả đời mất.

Trên mạng nói sức mạnh sẽ bị giảm nếu mèo trong trạng thái nhạy cảm, nếu tôi khiến hắn nhạy cảm thì hắn sẽ giữ nguyên thể trạng này mà không tự nhiên hoá mèo ư?

"Này..." Tôi nghi lắm rồi, tại mùi rõ nồng như vậy mà.

"Cậu đến kì rồi à?"

Quả nhiên, hắn xù lông.

Cái chân hư hỏng kia lập tức duỗi ra bị tôi tóm được. Tôi thấy hắn sắp dở trò cũ không chần chừ mà nhanh tay kéo hắn ngã ra sô pha.

Con mèo kia giật mình la lên một tiếng.

Tiếng này nghe rất mềm mại, tôi sẽ cộng một điểm cho hắn ta.

"Bởi vậy cậu mới trong thể trạng người để giảm bớt ham muốn đúng chứ?"

"Câm mồm."

"Này, miệng xinh thì không nên thốt ra mấy lời không hay đâu Zhong Chenle."

Tôi chẳng biết mình đang làm cái gì nữa, khả năng cao vốn dĩ tôi là động vật nên hành xử hoàn toàn theo bản năng. Lúc tôi bừng tỉnh thì áo choàng tắm Chenle mặc đã bị vứt một xó ở dưới sàn.

Cơ thể đỏ ửng của hắn cùng với cậu em bán cương rỉ nước. Zhong Chenle mềm nhũn trên sô pha, đôi mắt ngấn nước vẫn hăm he nhìn tôi đầy hung dữ.

Tôi chẳng cần phải sợ nữa vì giờ cậu ta đã nằm trong lòng bàn tay của tôi rồi.

Bộ dạng kia cũng chỉ khiến tôi muốn ức hiếp cậu ta nhiều hơn. Cơ hội trả thù của tôi cuối cùng cũng đến!

"Hai con mèo đực làm chuyện đó với nhau chắc cũng từng gặp rồi nhưng bị một con chuột thượng chắc đây là lần trải nghiệm đầu tiên của cậu đúng không nhỉ?"

Zhong Chenle quay mặt đi nhỏ giọng đáp: "Tôi chỉ mới 18 tuổi thôi, làm gì có ai để giao phối đâu chứ!"

Đùng!

"Mười..mười tám tuổi...?" đột nhiên phần người trong tôi trỗi dậy.

Nói như vậy tôi là trâu già gặm cỏ non à?

Hên là đủ tuổi rồi đó, tôi không quan tâm vấn đề tuổi tác quá đâu.

Đúng vậy, phần con của tôi quá lớn rồi. Giờ trong đầu của tôi chỉ nghĩ đến việc làm sao để hắn khóc bù lu bù loa dưới thân của tôi mà thôi.

Bôi một chút nước bọt lên ngón tay mình, mạnh mẽ tách hai chân nuột nà kia ra đem ngón táy từ từ áp sát vào động huyệt non tơ chưa một ai khai phá kia ra.

"A.."

Tay Chenle nắm chặt lấy sô pha, huyệt động hút chặt lấy ngón tay của tôi như muốn ăn tươi nuốt sống. Nếu cứ như thế này mà cho cúc cu của tôi vào có khi con chim nhỏ của tôi thật sự sẽ đi đời nhà ma mất.

Tôi xoay người, đưa hạ bộ của mình đến bên miệng của Chenle dí vào mặt yêu cầu hắn chăm sóc cho cúc cu của tôi thật tốt. Nhờ phước mèo điên mà chim nhỏ có hẳn một vết rạch chói mắt, tôi muốn hắn tận tình chăm sóc một chút để chim đại ca không còn cảm thấy tổn thương nữa

Zhong Chenle không cam tâm lườm tôi lại bị tôi lấy ngón tay chọt vào huyệt cuối cùng chỉ có thể yếu đuối rên rỉ cầm lấy cúc cu của tôi mà cho vào miệng.

"Ưmm...anh..úa..ậm..út..i"

"Chenle à, đang ăn kem thì không nên nói chuyện đâu."

Chenle vội nhả cúc cu ra, con chim của tôi ướt sũng bất ngờ bị bóp mạnh.

"A! Cậu nổi khùng nữa hả?"

"Anh nói thêm tiếng nào nữa thì tôi cắn đứt nó luôn đấy!"

Tôi có hơi run sợ, rõ ràng tôi đã trên kèo rồi nhưng vẫn bị uy lực loài mèo áp chế. Tôi vội câm miệng, cuối đầu liếm lên miệng huyệt bị tôi hành mềm nhũn, lấy lòng cỡ này ắt hẳn không bị mất chim đâu nhỉ?

Tiếng rên rỉ của Chenle đặt biệt êm tai, vốn dĩ tiếng kêu của loài mèo đã có sẵn mị lực rồi. Tôi trở mình đối mặt với hắn không nhịn được hỏi:

"Sao hả? Cậu liếm đuýt sướng hơn hay tôi liếm sướng hơn?"

Cậu ta trừng mắt nhìn tôi giây sau liền nắm tóc tôi nổi điên giật loạn chửi bới.

"Con chuột khùng điên này, anh nói cái rắm gì thế hả!! Tôi phải cắn chết con chim của anh!!!"

Tôi biết là mình chọc điên Chenle rồi, ơ nhưng mà không phải loài mèo vẫn hay tự liếm đuýt của mình seo? Tôi thắc mắc nên hỏi thôi mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top