Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#1

Sân khấu lung linh với những ánh đèn rực rỡ, hàng ngàn fan hâm mộ đang cổ vũ cuồng nhiệt, nhưng giữa bầu không khí đó, Park Jimin lại chỉ nhìn thấy một người duy nhất. Jungkook. Cậu ấy đứng ở phía bên kia sân khấu, mái tóc đen óng ả, đôi mắt sáng lấp lánh như chứa đựng cả vũ trụ. Mỗi khi Jungkook cười, không gian như bừng sáng, và tim Jimin không khỏi đập nhanh hơn.

"Cậu cứ nhìn em ấy mãi thế, không chán sao?" Taehyung, đứng bên cạnh Jimin, bất chợt hỏi. Câu hỏi tuy đơn giản nhưng khiến Jimin bối rối, đôi má ửng đỏ.

"Tớ đâu có nhìn cậu ấy suốt..." Jimin lúng túng phủ nhận, nhưng đôi mắt anh lại lạc về phía Jungkook thêm lần nữa, như thể đó là một điều tự nhiên mà không thể kiểm soát.

Sân khấu dần tắt đèn, buổi diễn kết thúc. Cả nhóm BTS cùng nhau trở về phòng nghỉ ngơi. Jimin thở phào nhẹ nhõm khi thấy Jungkook vẫn luôn năng động, nói chuyện vui vẻ với mọi người. Nhưng bên trong Jimin vẫn tồn tại một cảm giác lạ lẫm, cảm giác chỉ xuất hiện khi cậu ở gần Jungkook.

Trong phòng thay đồ, khi mọi người bắt đầu chuẩn bị rời đi, Jungkook đột nhiên bước đến gần Jimin. "Hyung, anh ổn không? Hôm nay anh hát rất tuyệt."

Jimin quay lại, đối mặt với ánh mắt chân thành của Jungkook. Một cái nhìn thôi cũng khiến trái tim anh loạn nhịp. "Cảm ơn, Kookie. Em cũng vậy, rất xuất sắc."

Jungkook cười nhẹ, đôi môi cong lên làm Jimin muốn đắm chìm mãi. "Lúc nãy, anh có vẻ hơi lo lắng, em thấy anh cứ nhìn em suốt."

Jimin ngỡ ngàng. "Thật sao? Không... không có gì đâu." Anh lúng túng, cố gắng giấu đi sự bối rối trong lòng.

Nhưng Jungkook chỉ mỉm cười, một nụ cười khiến Jimin không thể không cảm thấy xao xuyến. "Anh biết không, khi anh cười, mọi thứ xung quanh trở nên dễ chịu hơn rất nhiều. Em thích nhìn anh cười."

Jimin đứng lặng, đôi mắt khẽ dao động. Jungkook vừa nói gì? Anh không dám tin vào tai mình. Nhưng trong đôi mắt của Jungkook, có một điều gì đó không thể diễn tả bằng lời, như thể giữa họ đang có một sợi dây vô hình ràng buộc. Không phải đơn thuần là sự quan tâm giữa hai người bạn, mà là thứ gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn.

Đêm nay, khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ, Jimin vẫn không tài nào ngủ được. Trong tâm trí anh chỉ toàn là hình ảnh của Jungkook. Từ giọng nói trầm ấm đến ánh mắt chứa đựng sự chân thành, tất cả đều khiến Jimin bối rối. Anh khẽ thở dài, cảm giác lạ lẫm ấy một lần nữa ùa về, một thứ tình cảm mà anh không dám thừa nhận.

Nhưng trái tim luôn biết rõ hơn lý trí, và Jimin cảm nhận rõ ràng rằng tình cảm anh dành cho Jungkook không chỉ dừng lại ở mức bạn bè.

___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top