Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#7

Buổi sáng hôm sau, khi tất cả thành viên đã dậy hết, cả nhóm ngồi lại bên bàn ăn sáng như thường lệ. Mọi thứ có vẻ bình yên, nhưng bầu không khí giữa Jimin và Jungkook lại khiến mọi người trong nhà không thể không để ý. Jimin ngồi cuối bàn, im lặng ăn bữa sáng của mình, hoàn toàn tránh ánh mắt của Jungkook, người đang ngồi ở đầu bàn.

Jungkook từ tối hôm qua đến giờ không thể nào chợp mắt ngon lành. Cậu không ngừng suy nghĩ về những gì đã xảy ra, về sự lạnh lùng của Jimin dành cho mình. Từ sau hôm đó, Jimin không chỉ trở nên xa cách, mà dường như còn cố tình lảng tránh cậu. Thật ra anh không muốn lạnh nhạt với Jungkook đâu ,nhưng tổn thương về chuyện những cuộc gọi lạ hôm bữa đã khiến anh liên tưởng đến việc cậu không tin tưởng anh. Điều này ,Jimin thật sự không thích.

Bầu không khí trở nên ngột ngạt khi không ai nói gì, và sự căng thẳng rõ ràng hiện lên trên khuôn mặt của mọi người. Hoseok, người vốn luôn là trung tâm của sự vui vẻ trong nhóm, hôm nay cũng không thể không cảm nhận được sự bất thường.

Taehyung là người đầu tiên phá vỡ im lặng:
- "Jimin, cậu có sao không? Tớ thấy dạo này cậu lạ lắm."

Jimin vẫn tiếp tục ăn, không thèm ngước lên:
- "tớ ổn, không có gì cả."

Taehyung nhíu mày, không chấp nhận câu trả lời đơn giản như vậy:
- "Đừng nói với tớ là cậu không có gì. Cả tuần nay cậu đều cư xử khác lạ. Có chuyện gì với cậu và Jungkook đúng không?"

Lúc này, mọi ánh mắt đổ dồn về phía Jimin, nhưng anh vẫn điềm nhiên như không. Tuy nhiên, đôi đũa của anh dừng lại, và giọng nói lạnh lùng vang lên:
- "tớ đã nói không có gì rồi mà"

Cảm thấy không thể chịu được nữa, Yoongi đặt đũa xuống bàn, đôi mắt nghiêm nghị nhìn thẳng vào Jimin:
- "Jimin, đừng để mọi chuyện đi quá xa. Nếu em và Jungkook có hiểu lầm gì thì nên nói chuyện rõ ràng. Anh không muốn thấy sự căng thẳng này trong nhóm."

Jungkook, người đã im lặng từ đầu bữa ăn, cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói nhỏ nhưng rõ ràng:
- "Hyung... nếu anh có vấn đề gì với em, anh có thể nói thẳng với em được không?"

Jimin không trả lời ngay. Ánh mắt anh lạnh lùng nhìn thẳng vào Jungkook, khiến mọi người trong bàn không khỏi lo lắng. Sự im lặng giữa hai người kéo dài như vô tận, rồi cuối cùng, Jimin đứng dậy khỏi bàn:
- "Em không có gì để nói. Mọi người tự nghĩ nhiều thôi."

Không ai kịp phản ứng, Jimin đã bỏ đi khỏi bàn ăn, bước thẳng vào phòng của mình. Cửa phòng đóng sập lại, để lại một không gian trống rỗng và im lặng.

Jungkook cảm thấy lòng mình nặng trĩu. Những lời Jimin nói, sự lạnh nhạt trong ánh mắt, tất cả như một lưỡi dao cứa sâu vào tim cậu. Cậu cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng không thể ngăn được cảm giác buồn bã và thất vọng đang dâng trào.

J-hope thở dài, nhìn cả nhóm rồi nói:
- "Chúng ta phải tìm cách giải quyết chuyện này. Mối quan hệ giữa Jimin và Jungkook không thể tiếp tục như vậy mãi."

Yoongi, vốn ít nói, nhưng cũng không thể im lặng thêm:
- "Có thể Jimin đang có chuyện gì đó mà không muốn nói ra. Nhưng dù sao đi nữa, Jungkook, em cần phải tìm cách nói chuyện với em ấy."

Jungkook cúi đầu, giọng nói đầy nặng nề:
- "Em không biết phải làm sao nữa. Mỗi lần em cố gắng gần gũi anh ấy, anh ấy lại tránh xa em. Em đã cố gắng, nhưng mọi thứ ngày càng trở nên tồi tệ hơn."

Jin vỗ vai Jungkook, cố gắng an ủi:
- "Anh tin Jimin không thực sự ghét em đâu. Có lẽ em ấy chỉ đang gặp vấn đề cá nhân gì đó thôi."

Taehyung đứng dậy, vẻ mặt nghiêm túc hơn bao giờ hết:
- "Jimin có thể không nói với em, nhưng chắc chắn chuyện này không thể kéo dài mãi được. Em sẽ nói chuyện với cậu ấy sau."

Mọi người đều đồng ý rằng phải tìm ra nguyên nhân khiến Jimin cư xử như vậy. Nhưng trong lòng Jungkook, cậu chỉ cảm thấy bất lực. Mỗi lần nhìn thấy Jimin, cậu đều muốn đến gần và nói chuyện với anh, nhưng bức tường vô hình giữa hai người lại càng trở nên cao hơn sau mỗi lần tiếp xúc.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top