Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

-14-

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





"Vậy em.. m-muốn anh đẩy nó không?" Jimin hỏi khi nhìn thấy người trẻ hơn đang có một cuộc đấu tranh nội tâm về việc nên làm thế nào. Một cái nhếch mép nhỏ hiện lên trên đôi môi cậu.

"Được anh có thể thử." cậu khúc khích, nhưng Jimin không nghĩ nhiều về nó. Anh do dự với lấy tay cầm và đẩy, nhưng chả có gì thay đổi cả.

Anh nhìn lên Jeongguk người đang cố gắng kiềm nén nụ cười của mình. "A-anh có cần phải bỏ phanh ra h-hay cái gì khác không?" anh hỏi với một sự bối rối lớn, và còn nhiều hơn nữa khi Jeongguk lắc đầu.

"Chỉ đẩy thôi." cậu nói và Jimin vừa làm như thế, nhưng nó không di chuyển. Anh để cánh tay rơi xuống bên cạnh và bĩu môi lần nữa.

"Vì sao em ấy lại không muốn di chuyển chứ?" anh hỏi, sử dụng lại từ mà Jeongguk vừa dùng để nói chiếc xe. Người trẻ hơn nghĩ anh ấy rất đáng yêu, cậu gần như có thể cảm nhận được trái tim mình vỡ ra vì sự dễ thương siêu cấp của anh ấy.

"Em ấy là một bé bự rất nặng." cậu nhún vai và đưa phần còn lại của chiếc sandwich cho Jimin. "Hãy làm nó ngược lại nào. Em đẩy và anh cho em cắn một miếng khi em muốn thêm."

"Như một đứa trẻ nhỏ vậy?" Jimin trêu chọc , một nụ cười ngại ngùng hiện trên đôi môi khi anh chọc người trẻ hơn. Jeongguk huých nhẹ anh và cười khúc khích mở miệng ra để cắn một miếng sandwich. Bất cứ ai nhìn vào họ sẽ nghĩ cả hai là một cặp đôi đáng yêu.

"Sao em biết nhà của Taehyung ở đâu?" Jimin hỏi khi họ rẽ vào một con ngõ nhỏ dẫn tới nhà của bạn thân anh.

"Anh biết đấy, các bữa tiệc, đi chơi với đội và mọi người, em cũng phải đến vài lần vì chiếc môtô của anh ấy. Bọn em là bạn tốt, anh thấy đấy." cậu trả lời và cắn thêm miếng nữa từ chiếc sandwich.

"Sao em lại chưa bao giờ nhìn thấy anh nhỉ? Ở những bữa tiệc tại nhà anh ấy? Em đã phải nhớ anh rồi." người trẻ hơn hỏi nhẹ nhàng.

"A-anh uh.. anh không thích tiệc tùng..." anh đáp lại, đôi mắt rũ xuống dưới một lần nữa. Anh có chút sợ Jeongguk sẽ đánh giá và nghĩ anh là một con người nhàm chán.

"Vậy anh làm gì? Trong những lúc rảnh rỗi, vào buổi chiều tối của anh?" cậu hỏi lần nữa, và Jimin ngần ngại trả lời. Jeongguk là người rất tuyệt, một anh chàng hướng ngoại có rất nhiều bạn bè, còn anh chỉ là, Jimin thôi.

Jeongguk ậm ừ để kéo sự chú ý của người nhỏ hơn về với mình, một nụ cười ấm áp trên môi cậu. Jimin bắt đầu nghịch những ngón tay mập mạp của mình, đôi môi bĩu ra, và Jeongguk chỉ muốn ôm lấy anh ấy và nhấm nháp gò má đáng yêu của anh.

"A..anh đọc rất nhiều.." anh thì thầm, và Jeongguk chỉ ậm ừ. "A-anh thích đọc v-và xem những bộ phim..dạng như hài kịch lãng mạn em biết đấy.." anh đặt ngón trỏ của mình lên nhau trong lo lắng.

Anh thấy cả hai đã tới nhà của Taehyung, và cảm ơn chúa vì đã cắt cuộc nói chuyện của họ ngắn lại. Cả hai đi vào sân và Jeongguk dựng chiếc môtô của mình vào ga-ra của Taehyung.

"Anh nên nói với em về những cuốn sách và phim mà anh yêu thích vào một ngày nào đó . Em rất sẵn lòng." Jeongguk nói và gửi cho anh nụ cười chân thành nhất mà Jimin từng nhìn thấy, trước khi cậu đi vào trong nhà Taehyung.







"Mình sẽ ngồi cùng Chungha trên sofa lớn." Soojin hét và nhảy lên chiếc sofa lớn bên cạnh cô nàng người nhanh chóng kéo cô ấy gần lại.

Jimin giúp Taehyung đắp cái chăn lên trên sofa, cái chăn bông mềm màu trắng mà anh đang ôm lấy gần như che phủ cả người kể cả khi anh đang đứng.

Jeongguk chưa từng rời mắt khỏi anh ấy, sự nhút nhát của anh, những chuyển động tinh tế, đôi bàn tay nhỏ bé nắm lấy chiếc chăn lớn mà anh đang ôm về phía Taehyung một cách dễ thương. Nó thực sự rất đáng yêu.

"Minnie chắc chắn sẽ ngồi với Tae nên..." Soojin nói với cậu khi cô nàng chỉ về phía chiếc ghế bành ở giữa hai cái sofa.

"Vậy nên em sẽ chiếm cái ghế đơn ấy?" cậu khúc khích và ngồi phịch xuống chiếc ghế bành màu trắng thoải mái. Cậu nhìn sang trái và thấy Jimin ngồi mềm mại lên chiếc chăn mềm mà anh đã đặt gọn gàng trên chiếc sofa lúc trước.

Taehyung lấy điều khiển và ngồi xuống bên cạnh người bạn nhỏ bé của mình và để Jimin che phủ cậu ấy với cái chăn một cách cẩn thận. Cậu ấy vòng tay mình quanh Jimin và anh đặt đầu mình lên vai cậu, và tất cả đều đợi Taehyung để bắt đầu bộ phim.

Jeongguk vẫn đặt mắt mình trên người Jimin. Nó quá đáng yêu với cậu ấy khi nhìn thấy Jimin nhỏ bé đến mức nào. Cậu biết anh ấy có chút nhỏ hơn so với cậu, nhưng nhìn anh ấy bên cạnh Taehyung tạo ra một sự khác biệt tương phản rất lớn.

Taehyung cũng không phải quá cao, nhưng cái cách mà họ đều di chuyển và hành động khiến cả hai nhìn hoàn toàn khác biệt. Taehyung trông khá đáng sợ, trong khi Jimin là một cậu trai nhỏ bé ngại ngùng người không dám làm đau cả một con ruồi.

"Nó có đáng sợ không?" giọng nói nhỏ xíu của Jimin khiến những người bạn quay về phía anh. Đôi mắt anh mở to tròn và gò má có chút hồng do sự chú ý mà anh đang nhận được, nhưng đồng thời cũng bởi sự hiện diện của Jeongguk.

"Nó không bong bóng à.. cậu sẽ thấy, mình chắc là cậu sẽ thích nó thôi!" Chungha nói nhẹ, ít nhất là cố gắng nói khi mà Soojin đang chơi với hai bên má cô nàng.

"Nó có một câu chuyện tình yêu nào không?" anh hỏi lần nữa khi đang im lặng nhìn vào đoạn giới thiệu được chiếu trên tv. Nó có chút yên ắng trong phòng, xem xét liệu tony stark là mẫu người như thế nào trong bộ phim đầu tiên.

"Ý mình là.... v-với bộ đồ của anh ấy mình đoán vậy?" Chungha tiếp tục, cô nàng đang thực sự cố gắng để an ủi Jimin vào việc xem bộ phim chăm chú . Một cái bĩu môi nhỏ xuất hiện trên mặt anh khi nhận được cậu trả lời chưa thoả mãn bản thân ấy.

"Anh sẽ thấy anh ấy rất tuyệt. Em cá là anh sẽ thích anh ấy thôi." Jeongguk nói, nũ cười thường thấy trên đôi môi và đôi mắt lấp lánh bất cứ khi nào Jimin nhìn lại vào nó, anh có thể thấy cậu đang rất hào hứng để được xem bộ phim. Nó thật đáng yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top