Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 17: Lonely lovely

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin chờ đợi và chờ đợi, bản thân anh mong ngóng điều gì chứ ? Một khao khát, lời hồi đáp không thôi. Suy nghĩ miên man khiến đầu óc mệt mỏi, khiến tâm trí rối bời, đôi mắt nặng trĩu như đeo gông, đeo trì. Chỉ là nhắm mắt một chút thôi, để lấy lại tỉnh táo...

Tiếng cửa cót két và đóng vào, bước chân không một tiếng động, hơi thở nặng nhọc văng vẳng bên tai trở nên rõ rệt, tiếng một con thú đang ngấu nghiến hấp hối kế bên. Đồng tử đỏ tươi như tơ huyết sắc, rực rỡ giống ngọn lửa về đêm, cơn khát nơi sâu thẳm nhất kêu gào, thối thúc và cồn cào hương vị tanh nồng.

Nó nhìn thấy người kia, đối phương đặc biệt rõ ràng trong bóng tối, gương mặt nhỏ với vài sợi tóc buông lơi, tuỳ ý rơi trên mặt, tiếng thở nhẹ đều đều say giấc với chiếc áo sơ mi hơi nhăn nhúm. Nó muốn chạm vào, sờ nhẹ một chút thôi, chạm tay tới sự ấm nóng ngọt ngào, làn da mềm mịn ấm áp, để nó có thể cảm nhận vòng tay mình đang ôm người nọ, ôm cả nỗi khát khao vào lòng.

-Kookie....

Nó sững người, lùi lại vài bước, cắn chặt lên môi mỏng một cách giận dữ, con thú bên trong đang muốn phá lồng, lao thẳng đến anh, ngấu nghiến đến tận xương tủy. Yết hầu to giữa cổ lên xuống, tiết ra dịch vị bóng loáng tràn qua từng kẽ răng, tiếng thở phì phò càng lúc càng rõ rệt, như tiếng sấm gầm gừ trước cơn giông.

Jungkook thần trí điên loạn, bước chân như muốn ghim chặt mình xuống đất, mày nhăn nhúm rồi lại thả lỏng ra, biểu cảm khó hiểu đến kì dị, cơ thể từng chút một trở nên lạnh toát, làn da trắng bệch nhợt nhạt, đôi đồng tử màu máu rùng rợn mang theo cả nỗi ám ảnh không dứt. Bản năng thôi thúc kích thích răng nanh dài, trắng dã, sắc lẹm. Bàn tay to lớn bấu chặt vào đùi, nghiền ngẫm chính bản thân.

Jimin trên Sofa dường như trong cơn mê man cảm nhận được điều gì đó, người anh có rúm lại, đầu đuôi vào gối nệm sofa, tìm kiếm hơi ấm và cảm giác thoải mái. Một người không chút phòng bị, trước mặt lại là một tên tôi tớ của bản năng.

Jungkook tâm trí rời rạc, bàn tay vuốt ve nhẹ cánh tay trắng nõn của Jimin, đôi mắt như tia laze quét một đường xuống chiếc eo nhỏ rồi đi lên chiếc cổ trắng ngọt, dấu hôn đỏ tím gợi tình vẫn khiến con thú bên trong như mở cờ trong bụng. Jungkook cúi xuống, khẽ khàng, hít hà hương cơ thể của papa. Nó tham lam hít vào, nuốt trọn vẹn mùi hương tuyệt vời xuống khoang mũi, khóa lại hương thơm, lan xuống tận đầu ngón chân run rẩy.

Chiếc răng nanh dài tất thảy đều bại lộ, đằng sau cánh môi mỏng sứt sát là một con thú đang đợi được xổng ra.

-A..a~~

Jimin nhói đau khẽ kêu rên, cổ co rút lại một chút, vô thức xoay người chỉnh lại tư thế, một bàn tay lạnh buốt lại đặt lên trán....Nhiệt độ thấp khiến gáy trở nên nhức nhói, đầu óc bừng tỉnh, điều đôi đồng tử một mí thấy chính là khuôn mặt phóng đại lấp ló của Jungkook và cảm giác nhói đau ở cổ.

-K-Kookie...? A...!

Jimin lại kêu lên một lần nữa, cảm giác thứ gì đó không rõ đâm sâu vào da thịt, động mạch ẩn hiện một cách rõ rệt trên chiếc cổ mẫn cảm, chuyển đỏ rồi tím, cuối cùng trở thành một đóa hoa gai góc nở rộ. Jimin run rẩy nắm lấy tay của Jungkook, bàn tay đang khiến anh hốt hoảng bởi hàn nhiệt đang đan từng đầu ngón tay, siết chặt lấy Jimin, khiến anh hoảng sợ.

Chỉ có tiếng thở mạnh và cảm giác bị trêu đùa đeo bám, quấn lấy lý trí, khiến linh hồn bị trói chặt, không thể nhận thức tình hình. Nắm đấm nhỏ siết chặt không ngừng run rẩy, mồ hôi lạnh tuôn rơi trên làn da trắng nhợt, ướt át thấm đẫm vào từng lỗ chân lông đang có lại bởi sợ hãi.

Một nụ hôn và những cái chạm, từ đầu đến chân, tất cả đều rõ ràng, từ chuyển động của đôi tay to lớn, vết chai sạn và cảm giác hơi ướt, như dòng máu đỏ tươi hay vết thương hở nào đó, trào ra dòng suối nhớp nháp với mùi tanh nồng xộc vào mũi. Jimin mong đó chỉ là một giấc mơ, một cơn ác mộng mà anh muốn thoát khỏi nhưng rồi tiếng thút thít đâu đó bên tai, cảm giác hai má ướt lạnh và một bàn tay bị siết chặt.... Đứa trẻ đáng thương, đứa trẻ Jimin hết mực yêu thương, anh chỉ nghe được tiếng khóc của nó, tiếng lòng không cách nào trỗi dậy.

Và rồi Jimin lại mong đây không phải mơ, mong đây là phần yếu đuối mà anh vẫn luôn tìm kiếm. Để yêu thương...

-J-Jungkook...?

Jimin dùng hết sức bình sinh nâng tay lên, xoa nhẹ gương mặt khó coi của con trai, vuốt nhẹ chóp mũi nhỏ và đôi môi mỏng cùng chiếc răng nanh sắc lẹm. Đôi đồng tử màu máu trợn tròn, nét mặt vẫn vô cùng sắc bén, hoang dại nhưng Jimin lại chỉ thấy được sự mềm yếu đang dày vò bản năng của con thú nhỏ.

-Con...ổn không ??

Jimin hỏi nhỏ, gương mặt vốn đã tái xanh lại trở nên vô cùng nhu mì, ánh mắt dịu dàng vẫn có chút run rẩy, lăn tăn những gợn sóng nhỏ. Giọng nói êm dịu yếu ớt cùng đôi tay gầy trơ xương.

- Kookie của papa....h-hẳn là... đau đớn lắm ?

Một khoảng lặng vượt qua, tiếng gầm thét trong cổ họng với hai hàm răng nghiến chặt vào nhau, đôi mắt như ánh đuốc bập bùng, cháy rực. Bàn tay trên người Jimin trở nên vô cùng mạnh mẽ, chúng siết chặt lấy anh và khiến hai bên hông in năm ngón tay rõ rệt. Jimin chỉ khẽ nhăn mày, mơ mơ màng màng buông thõng tay, cơ thể lột trần như chơi vơi, cơ thể bị xâm phạm một cách thô bạo...

Jimin không nhớ mình đã thiếp đi bao lâu, ngoài trời vẫn tối đen, cơ thể anh cũng vô cùng uể oải. Bên dưới có thể cảm nhận rõ cơn đau nhức, một, hai cây gậy đang đâm mạnh vào huyệt thịt, mông thì vô cùng rát. Jimin tựa vào lòng của con trai- con thú hoang không biết kiểm soát đang ôm chặt lấy anh, đang tựa vào thành giường. Tiếng gầm gừ vẫn vô cùng rõ ràng, tiếng thút thiết bên tai vẫn văng vẳng, anh cũng không biết đây là tiếng khóc thương tâm hay là tiếng gầm đầy hoang dại nữa.

Ánh mắt lờ đờ thấy qua vài vết đỏ trên chân và đùi, vài mảng xanh tím trên ngực và cánh tay, đầu vú nho nhỏ màu hoa anh đào cũng có chút nhức, đôi môi hồng hào lại hơi sưng. Jimin cảm thán trong đầu nhưng sức lực anh cũng không cho phép, đây hẳn là cuộc làm tình điên rồ nhất anh trải qua.

Bàn tay nhỏ bấu chặt lấy tấm lưng rộng, cả người co quắp lại đón nhận chất lỏng đặc sệt nóng ẩm rót vào bên trong, cậu em phía trước cũng đồng thời phóng đãng bắn ra rất nhiều. Jimin gục vào vai con trai, hít sâu một hơi, khoái cảm khiến anh mệt mỏi, nhấn chìm một lần nữa ngất lịm.

Bàn tay bé nhỏ vô thức thức siết lấy tấm lưng lạnh lẽo, một dòng nước ấm nhẹ nhàng lướt qua da, lưu lại chút ấm nóng trên từng đầu ngón tay.

...

Jungkook cắn mạnh lên cổ papa , cắn đến mức chảy máu. Nó lại vội vàng liếm láp, nuốt vào dòng máu nóng hổi, mọi thứ của papa đều ngọt ngào đến mức không muốn bỏ phí. Jimin xoa nhẹ mái tóc rối của con trai, cả người đu bám lên con trai níu kéo. Jungkook được sự chấp thuận càng hung hăng tiến tốc, một lúc liền cho cả hai cây côn thịt to lớn đang rục rịch vào động nhỏ, một chút thớ thịt và máu tươi theo đó cũng bị kéo ra, màu đỏ tươi gai mắt,bộc trần bản năng trần tục nhất của một nhân thú : giao phối.

-A~Jungkook....con vẫn...ưm...

Jungkook chỉ phát ra tiếng rít qua đầu lưỡi, giống như lời muốn nói đều trở thành loại ngôn ngữ kì cục khó hiểu. Jimin bị nhồi nhét quá mức, tiếng cũng chẳng còn trong như lúc đầu. Anh gục ngã nằm xuống, những ngón tay siết chặt xoắn xuýt vào nhau, cảm nhận cơ thể như đang xé làm hai, cảm nhận độ sâu chưa từng đạt đến.

-Kookie...

Thân thể thiếu niên to lớn vốn đang luận động điên cuồng chợt khựng lại, con thú nhỏ siết chặt lấy đa thịt, bấu chặt lấy thân hình gầy guộc trong lòng. Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại luồn vào mái tóc đen, những cái vuốt ve và đầu ngón tay không dám dùng lực. Jimin hổn hển, yếu ớt cười, một nụ cười khiến Jungkook ám ảnh.

-C-con...ưm...đã ổn chưa ?

Đôi mắt đỏ ngâu chợt ánh lên tia bi thương, đem bao nhiêu phần đau đớn cố giấu đều thể hiện toàn bộ. Jimin gần như đã mất thần trí nhưng trên gương mặt nóng hổi, anh vẫn có thể cảm nhận sự ướt át như những làn mưa rơi xuống má. Lệ nhoè chảy xuống thành vệt đen, rơi xuống da trắng. Là nước mắt hay là thứ gì khác...?

-Pa....P-Pa....

Cả người anh được nâng lên, tựa có một vị thiên sứ nào đó đang cố gắng mang Jimin đi. Nhưng thực tế đó chỉ là con trai của Jimin, là đứa con nuôi Jimin cảm thấy tội lỗi nhất...là một trân bảo mà anh chưa từng thừa nhận, dù là thể xác hay linh hồn...tất cả đều vậy.

Con thú nhỏ siết chặt tấm thân mỏng manh trong lòng, siết chặt để không biến mất, để không lần nữa vuột khỏi, để nhắc nhở cơ thể và cái bản năng chết tiệt này nhìn xem người trong lòng là ai. Ánh sáng xuất hiện chiếu rọi xuống nửa mặt đã bất tỉnh, những gì còn tồn đọng là cơ thể mất đi sức chống cự và hơi thở yếu ớt.

-C-con xin lỗi....con xin lỗi...!

Jungkook khôi phục thần trí, ôm cơ thể trần trụi đã lịm đi trong tay. Ý thức quay về để rồi thực tại lại cho nó một cú giáng mạnh vào trí óc. Papa của nó....vì nó....sự tồn tại đáng nguyền rủa của nó...

Tại sao mọi chuyện cứ phải đẩy lên tới đỉnh điểm...?

Những gì papa chấp thuận, những gì Jimin chấp thuận, cả về thể xác và tinh thần..mọi thứ anh đều đem trao hết...đem trao đi toàn bộ, cả trái tim đang đập và máu thịt nóng hổi, rằng chỉ cần là Jungkook muốn, Jimin nguyện trao đi.

Tiếng rống thét đầy dằn vặt lại như tiếng tru đau đớn của con thú hoang, bên ngoài trời ẩm ướt buốt giá đã bắt đầu ngả màu. Chẳng có ánh nắng bình minh, chỉ có màn đêm đen tuyền u tối không tên.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hế lô nè =))). Còn bạn nào nhớ mình là ai không nè =))). Như các bạn biết đấy thì có những chuyện tốt đến với BTS và cũng có những chuyện không mấy tốt đẹp. Mình đã off toàn bộ mxh và sẽ dùng watt thường xuyên hơn trong thời gian tới. Mình sẽ tiếp tục truyện và cố gắng ra chap mới đều đặn hơn. Mình rất mong các bạn sẽ ủng hộ mình và sắp tới có thể là vào đầu tháng 1, mình sẽ có một bất ngờ dành cho các bạn nên hãy chờ đợi nha !

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ và yêu thích những câu chuyện của mình !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top