Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 63: Cháy!!!

~~~ Chiều hôm ấy ~~~

Jiyeon cùng Soyeon đi đến quán xem lại lần nữa rồi mới đi thay cửa. Khi vừa đến thì Soyeon và Jiyeon đều bất ngờ rồi nhìn nhau. Chiếc cửa đã được thay mới, những tấm kính vụn dưới đất cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ.

Soyeon đưa đôi mắt khó hiểu nhìn Jiyeon:

- Sao...sao trở lại bình thường rồi?

*Ting*

Jiyeon vừa nghe thấy tiếng tin nhắn từ điện thoại thì lập tức lấy ra xem.

"Bác John"

- Jiyeon ah! Con đừng bất ngờ. Là bác thay lại cửa mới cho con rồi. Không cần lo nữa, quán của mấy đứa đã như cũ rồi! Bác sẽ về quê mấy ngày, nên là con hãy giải quyết hết mọi chuyện nhé! Bác biết thực lực của con mà!

Đọc xong tin nhắn, khóe môi Jiyeon khẽ cong lên. Nó lập tức nhắn lại cho bác John "Con cảm ơn bác! Bác cứ về quê đi ạ! Không cần lo cho con đâu! Con sẽ làm tốt mà!"

Sau đó nó cất điện thoại vào túi, mỉm cười với Soyeon:

- Là Bác John! Bác ấy thay cửa mới cho chúng ta!

- Là bác John sao?__ Mắt sáng rực: Phải cảm ơn bác ấy mới được!

- Em đã cảm ơn rồi! Với lại bác ấy nói sẽ về quê vài ngày nên chắc bác ấy cũng đã đi rồi!

Soyeon gật gật:

- Ừm, cứ để cho bác ấy về quê vài hôm. Chắc bác ấy nhớ quê rồi!

Jiyeon cũng gật đầu:

- Dae!

Soyeon thở mạnh một hơi đầy sảng khoái rồi khoác vai Jiyeon:

- Được rồi, chúng ta về thôi! Về báo cho mọi người biết!

Sau đó Soyeon cùng Jiyeon về nhà.

~~~ Nhà MinYeon~~~

Cả hai vừa bước vào thì Jiyeon có dấu hiệu đứng lại, không bước tiếp nữa. Nó đưa mắt nhìn xung quanh nhà rồi kéo Soyeon vào nói nhỏ:

- Soyeon unnie! Unnie có nghe mùi gì không?

Soyeon hồn nhiên trả lời:

- Mùi thì làm sao mà nghe được? Phải ngửi mới biết được!

Jiyeon nhíu mày đánh vào vai Soyeon:

- Unnie ngửi thử xem!

Rồi Soyeon cũng đưa mũi ngửi thử, là mùi đồ ăn đang nồng nặc bay khắp nhà. Soyeon quay sang nói với nó:

- Là mùi đồ ăn thôi mà. Chắc em đói bụng rồi, mau vào ăn đi!

Soyeon vừa định đi thì bị nó kéo lại:

- Yah! Unnie phải nói rõ là ai nấu chứ?

- Chắc là Yeobo của unnie nấu đó!

Sau đó thì Soyeon bỏ đi vào trong, nó đứng đơ ra đó mà lầm bầm:

- Rõ ràng là mùi thức ăn của Minnie nấu, mà unnie ấy lại bảo là của Qri unnie. Unnie ấy có bao giờ nấu ăn đâu chứ!

Nó phồng má rồi thì cũng đi vào trong bếp xem thử.

Rõ ràng là Minnie của nó đang ở đó nấu ăn. Tóc cô buộc lên thật gọn gàng, cô mặc một chiếc áo thun và một chiếc quần Jeans ngắn, phía ngoài cái áo là chiếc tạp dề nấu ăn. Nó từ phía ngoài bếp nhìn vào thì liền nghĩ "Tại sao mình lại có phước đến thế! Có được một Yeobo thật là đảm đang!__ Nó ngó sang thấy Boram đang ngồi ăn vụn đồ ăn của Hyomin vừa nấu, nó ngán ngẫm lắc đầu: Chẳng bù cho cái bà chị này, suốt ngày chỉ biết ăn!"

Rồi nó đi đến đánh vào cái tay đang cầm đồ ăn của Hyomin:

- Bỏ xuống! Unnie đói thì ăn Snack trước đi! Đây là đồ ăn cơm mà!

Hyomin nghe thấy tiếng của nó thì cũng quay lại nhìn.

Boram chu chu:

- Được rồi! Chị em với nhau mà em lại đối xử với unnie như vậy đó! Phạt em 10 bịt snack, mau đi mua cho unnie!

Nói rồi Boram quay mặt đi ra phòng khách ăn snack và xem tivi.

Nó và cô cùng nhau bật cười, cô lại tiếp tục nấu ăn. Nó sau đó tiến đến chỗ cô, hai tay ôm cô từ phía sau, đầu nó đặt lên vai của cô, miệng thì thầm:

- Yeobo! Unnie có mệt không?

Hyomin mỉm cười:

- Không có!

Ngay sau khi Hyomin vừa dứt lời thì nó khẽ hôn vào má của cô. Cô sau đó cũng từ từ quay đầu lại, thế là hơi thở càng lúc càng gần nhau. Hai đôi môi từ từ tiến đến gần nhau. Hai đôi mắt cũng từ từ nhắm lại. Ngay khi hai đôi môi chuẩn bị chạm nhau thì....

- CHÁY!!!

Cả hai giật mình tách nhau ra, Hyomin nhanh chóng xem có thứ gì trong bếp bị cháy hay không. Và cũng trong lúc đó, có một người làm rớt bịt snack xuống đất, từ sofa chạy vòng vòng khắp nhà la hét:

- Cháy! A~~~ Cháy ở đâu??? Cháy nhà!!! Cháy, cháy nhà! Bớ người ta! Cháy nhà!!! Cứu tôi với! A~~~~

Nó và cô quay ra nhìn thì thấy Boram chạy tới chạy lui như vừa bị giật kinh phong và phía trước mặt cả hai là Soyeon. Soyeon hồn nhiên nháy mắt một cái rồi hét lên:

- CHÁY!!!__ Rồi nhanh chóng chạy ra cùng với Boram mà la hét

Jiyeon hiểu ra. Thì ra là cái bà chị Soyeon này phá đám nó. Nó grừ một tiếng rồi đi ra ngoài. Ngay lúc đó Hyomin nắm tay nó kéo lại, để mặt nó đối diện với mặt của mình. Cô mỉm cười, hai tay ôm lấy mặt của nó, nhanh chóng đặt lên môi nó một nụ hôn, nó có hơi bất ngờ nhưng sau đó cũng vòng tay qua ôm eo cô, còn cô thì choàng tay qua cổ của nó. Cả hai hôn nhau say đắm, mặc cho Soyeon và Boram đang la hét ngoài kia. Soyeon thấy Boram sợ hãi chạy vòng vòng la hét như vậy, nghĩ là Boram vẫn tin là thật nên tiếp tục đùa. Đến khi cả hai chạy đến nhà bếp, vừa nhìn thấy Hyomin và Jiyeon đang hôn nhau. Soyeon đưa mặt sang một góc và...

- CHÁY!!!

Soyeon hốt hoảng hét lên khiến cho Boram giật mình một lần nữa mà bỏ chạy. Nhưng còn nó và cô cứ nghĩ là Soyeon vẫn còn đang đùa nên cứ bỏ ngoài tai và tiếp tục hôn nhau.

Soyeon lại tiếp tục hét lên, chạy vào đập đập tay lên bàn:

- Cháy! Chảo thịt của cậu cháy kìa Hyomin!!!

Lúc này Hyomin mới mở mắt, buông Jiyeon ra và xoay qua thì cô phát hoảng:

- Á!!! Jiyeon, cháy rồi!

Nó nhanh chóng chạy đến lấy tấm vải và cầm cái chảo đặt qua bồn rửa chén rồi xả nước ra để dập lửa. Hành động của nó nhanh như chớp khiến cho Hyomin và Soyeon bất ngờ. Ngay sau đó thì lửa cũng đã tắt đi. Nó vui mừng thở phào, quay sang nói với Hyomin:

- Không sao rồi!

Cùng lúc đó, Eunjung và Qri ở trên lầu chạy xuống:

- Có chuyện gì vậy?__ Cả hai đồng thanh

Eunjung nói tiếp:

- Bọn tớ đeo tai nghe để chơi game nên chẳng nghe được gì, à mà phòng của Jiyeon có cách âm mà. Sau đó nghỉ chơi và mở cửa phòng ra thì cứ nghe văng vẳng tiếng của Boram la hét gì đo!

Ngay sau khi dứt lời, Boram chạy với một tốc độ nhanh vượt qua sau lưng Eunjung và Qri:

- Cháy! Cứu tôi!!!

Có vẻ như Boram vẫn chưa định hình lại tâm trí thì phải. Eunjung sau đó cũng chạy theo bắt Boram lại. Qri đứng đó khó hiểu:

- Cháy? Ở đâu?

Soyeon đưa tay chỉ về phía chiếc chảo đang nằm trong bồn rửa chen:

- Món thịt của cậu.....

Qri sau khi nghe câu "Món thịt của cậu" thì hai mắt mở to ra, bất đắc dĩ hét:

- A~~~ Park Hyomin!!! Cậu làm gì với món thịt của tớ vậy hả???

Qri làm như sắp xỉu đến nơi, Soyeon nhanh chóng chạy đến đỡ. Qri thì tiếp tục than vãn:

- Ôi ~~ Món thịt của tôi ~~~

Soyeon ôm Qri đỡ ra ngoài phòng khách:

- Yeobo, bình tĩnh nào!

Sau khi Soyeon và Qri đi ra ngoài thì hyomin cười cười rồi gãi gãi đầu tỏ vẻ có lỗi. Jiyeon bật cười với hành động của cô và cũng vừa vuốt vuốt tóc của cô.

Hết chap 63

(Cháy ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ hahaha)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top