Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

so this is love

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

sài gòn , mùng 5 tháng 12

" trí mẫn à , hẳn là chị đã về nhà , cơm tối em nấu xong đặt trên bàn , nhớ hâm nóng lại rồi ăn nhé !

em sẽ đi một thời gian , đi đâu thì em không biết nữa , nhưng trí mẫn đừng tìm em , hãy dành thời gian chăm sóc bụi hoa hồng trước cửa nhà , bao lâu nay hoa sắp khô héo rồi . em đi lâu lắm , có thể vài ngày , vài tuần hay vài tháng , em đi xa nhưng lòng em vẫn mãi ở sài gòn , từng phút giây trôi qua em đều yêu chị . trí mẫn ở nhà , có nhớ em thì thử chạy xe vòng quanh sài gòn xem , biết đâu trong những con phố tấp nập ấy , chị sẽ tìm thấy em thì sao ?

em đi rồi em sẽ về , trí mẫn giữ sức khỏe , đừng làm việc khuya kẻo bệnh nhé !

mẫn đình của chị . "

mẫn đình đón chuyến xe cuối cùng về đà lạt , yên ổn ngồi trên xe , em mới có dịp nhìn ngắm kĩ hơn sài gòn về đêm . cái thành phố hoa lệ này , dân tứ xứ đổ về sinh sống tấp nập , chan hòa ấm cúng như người một nhà . ở sài gòn , bạn rất dễ lạc , bởi chốn đô thị thì luôn xô bồ , hàng ngàn con đường chồng chéo lên nhau như tơ nhện , người nào lơ ngơ thì dễ lạc giữa cái chốn này lắm . hồi đó mẫn đình từ dưới tỉnh mới lên sài gòn học , lớ ngớ kiểu gì mà lạc tới gần ngoại ô , trời thương nên có cô sinh viên kia tốt bụng , cho em quá giang về lại nhà trọ , nếu không thì chắc tối đó mẫn đình ngủ ngoài ruộng mất . sau chuyện đó , em ngẫm ra một điều , người sài gòn tốt bụng thiệt , không quan tâm em là ai , đến từ nơi nào , chỉ cần em ở sài gòn , mảnh đất này sẽ thương yêu em như gia đình . người ta nói , sài gòn lớn lắm , đi hoài không thấy điểm dừng , tấm lòng người sài gòn cũng bao la như biển cả , tốt bụng và hào phóng vô cùng .

chuyến xe dần lăn bánh , trời đã khuya , mi mắt nặng trĩu nhưng mẫn đình không thể vào giấc được . em nhìn sài gòn , đèn từ những ngôi nhà sáng le lói như ánh nến , những bảng hiệu xanh đỏ chớp tắt khiến mẫn đình nhớ lại ánh đuốc lập lòe nơi rừng núi . thành phố lớn và những người lớn , trong số họ mấy ai ngoái lại nhìn người đã đi qua trên phố , liệu mẫn đình có dở hơi không khi em để tâm đến những người từng lướt qua đời mình ? không hẳn , ông trời ban cho em sự tinh tế , và tâm hồn nhạy cảm quá mức , ngẫm lại những gì mẫn đình trải qua , có lẽ sự tinh tế đã làm cuộc sống em tốt hơn một chút , trong khi nhạy cảm quá mức cũng là vấn đề lớn nhất của em . đôi lúc trí mẫn thắc mắc rằng , làm sao mà nhạy cảm và vô tư lại cùng tồn tại trong mẫn đình được , và câu hỏi của chị vẫn chưa được giải đáp vì chính em cũng chẳng biết lý do . có lẽ đó là sai sót của thượng đế chăng , nhưng đối với trí mẫn thì không có vấn đề gì cả , chị yêu mẫn đình , và em ấy cũng yêu chị , không còn gì mà chị có thể đòi hỏi hơn . nhưng tình yêu là thứ gì đó rối rắm và khó hiểu lắm , đến cả thi sĩ còn không cắt nghĩa được tình yêu cơ mà , dù tình yêu có nồng cháy đến đâu , cũng có lúc lụi tàn , quy luật tất yếu mà tất cả chúng ta đều biết và chấp nhận trước khi sa chân vào tình yêu . may mắn thay , tình yêu của mẫn đình không lụi tàn , nó chỉ hơi yếu dần , em cũng không rõ từ lúc nào ngọn lửa sáng rực của cả hai trở yếu ớt . do gió to hay lửa đã tàn , do xã hội hay do cả hai ? mẫn đình không biết nữa , nhưng em nhận ra rằng , mẫn đình yêu trí mẫn , và trí mẫn cũng yêu mẫn đình , tình yêu ấy chỉ ngày càng nhiều chứ không hề phai nhạt . thế nên em quyết định đi một chuyến , không rõ là bao lâu nhưng đến khi trở về , tình yêu của em sẽ không trở thành đốm lửa lập lòe . trước khi chìm vào giấc mộng , trong tâm trí em đâu đó lại hiện lên ly cà phê nóng hổi , sân vườn ngập nắng và trí mẫn đang mỉm cười .

đà lạt đón em với cơn mưa to , tiết trời vốn đã lạnh nay lại càng thêm rét , mẫn đình cuộn mình trong áo len , nhìn xung quanh bến xe , sáng sớm chẳng có bao nhiêu xe chờ sẵn để đón khách , mẫn đình đành cuốc bộ về nhà trọ , một người bạn tốt bụng đã cho em thuê lại căn nhà với giá rẻ , với điều kiện mẫn đình phải chăm sóc mảnh vườn sau nhà . ngủ một giấc dậy , mẫn đình bắt tay ngày vào việc , em dọn dẹp lại vườn , trồng thêm mấy khóm hoa tulip rồi ghé chợ mua thêm bộ bàn ghế , chăm chút lại sân sau xong thì em đặt bộ bàn ghế dưới hiên nhà , mẫn đình có thể ngồi đây đón bình minh , tắm nắng , đến cuối ngày thì em có thể tận hưởng trọn vẹn cảnh thơ mộng của hoàng hôn đà lạt . xong xuôi đâu vào đấy , mẫn đình bắt xe vào trung tâm thành phố , em dạo vài vòng ở chợ đêm , chợt mẫn đình khựng lại , trước mắt em là xe khoai nướng còn bốc khói , em nói vài câu với cô bán khoai , trả tiền rồi cầm túi khoai nóng hổi vừa đi vừa vui vẻ .

' này , cho chị ăn với .'

đang bóc vỏ khoai lang , bỗng mẫn đình nghe thấy giọng nói quen thuộc . quay đầu lại , em thấy trí mẫn đang cười toe toét , hai tay cầm hai ly sữa đậu nành ấm . chị cười cười bước đến trước mặt mẫn đình rồi áp tay vào hai má em đang đỏ hồng vì lạnh , trí mẫn cúi đầu , dụi dụi vào người mẫn đình như con mèo lâu ngày xa chủ , giọng chị thì thầm .

' em này , chị biết công việc đã vô tình cuốn chị vào vòng xoáy tấp nập bận rộn , một ngày chỉ có 24 giờ , giá như thượng đế cho chị thêm một giờ đồng hồ nữa , chị sẽ yêu em nhiều hơn , 24 giờ vẫn đủ để chị nói lời yêu em , nhưng thượng đế lại không cho phép điều đó , thật đáng ghét phải không em ? không ngọn lửa nào sẽ cháy vĩnh cửu , nhưng tình yêu chúng ta , chị hứa sẽ không để nó lụi tàn . '

sáng hôm sau , mẫn đình thức dậy , em cứ ngỡ tối qua chỉ là một giấc mơ , nhưng khi bước ra hiên nhà , em đã thấy , ly cà phê nóng hổi , sân vườn ngập nắng , và trí mẫn đang mỉm cười .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top