Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5

Namjoon hít 1 hơi thật sâu, bước vào phòng làm việc. Chưa bao giờ cậu căng thẳng như thế này. Nguyên nhân rất đơn giản, Seokjin đang ngồi bên trong chờ cậu. Namjoon vẫn chưa quen được với tính cách táo bạo của anh.
Chỉnh lại cổ áo 1 chút, Namjoon ép mình nở nụ cười thật tươi rồi bước vào trong.
Kim Soekjin bề ngoài thì vẫn giữ phong thái của 1 vị tổng tài, nhưng bên trong thì khó đoán cực kì. Ở bên Namjoon càng nham hiểm hơn, quả thật rất khó lường. Hôm nay tên này còn nhất quyết phải làm việc cùng phòng với cậu, hẳng là có ý đồ.
Trang bị cho mình tâm thế tốt nhất, Namjoon liền vào phòng. Khác với những gì cậu tưởng tượng, tên tổng tài kia chỉ chào buổi sáng, rồi vứt cho cậu 1 chồng hồ sơ bảo cậu xét. Nhìn khuôn mặt ngây ngốc của cậu, Seokjin chỉ buông 1 câu nói:
-Làm đi, hay chờ tôi "chăm sóc"?
Có thể nói câu nói này của anh có giá trị ngang 1 cái véo tai, cậu lập tức bừng tỉnh và nhanh chóng đi làm việc.
Seokjin vốn là người có diện mạo tuấn tú, dù trong tình cảnh nào cũng toả ra khí chất mê người, trong lúc tập trung làm việc càng hấp dẫn hơn. Namjoon cứ làm rồi chốc chốc liếc nhìn anh, quên bẵng đây là người đàn ông đã hành cậu chết đi sống lại đêm đó. Kết quả là đã nửa ngày trời mà Namjoon vẫn chưa thể duyệt xong 1 cuốn hồ sơ.
Tất cả có vẻ hoàn toàn khác xa so với những gì cậu nghĩ về buổi làm việc này. Namjoon đã nghĩ Seokjin sẽ không ngừng phá cậu, nhưng không. Anh vẫn ngồi yên đó, im lặng và giải quyết đống công việc.

Namjoon ngáp dài, tưởng chừng muốn gục trên bàn. Cậu nhìn đồng hồ, đã 7h tối. Namjoon vươn vai và lại nhìn qua chỗ người kia. Nhưng bây giờ đáp lại cậu không phải là sự im lặng nữa mà là hành động. Seokjin đẩy ghế, đến gần cậu.
Cảm nhận hơi thở của anh ngày 1 gần, Namjoon cố gắng đưa đầu sang một bên để tránh, nhưng vô dụng. Seokjin dùng 1 tay nâng cằm cậu lên, lả lướt hỏi:
-Cứ nhìn trộm tôi mãi, bộ muốn vậy sao?
-Không... không có!
Lại chống chế. Nhưng quả thật là cậu không phủ nhận mình bị vẻ đẹp của người trước mặt hấp dẫn. Cố gắng lảng tránh chủ đề này, Namjoon hỏi bâng quơ:
-Kim... Kim tổng đã đói chưa?
-Rồi!
Người kia nhìn cậu bằng ánh mắt sắc lẹm, trả lời.
-Thế Kim tổng muốn ăn gì?
Namjoon hỏi, cậu chỉ muốn kiếm cớ ra ngoài.
-Tôi muốn ăn em!
Gằn mạnh từng chữ, đủ để cậu nghe thấy. Seokjin nở 1 nụ cười nửa miệng thật táo bạo.
Namjoon nhìn anh cười không chớp mắt. Cánh môi dày nam tính của Seokjin quả thật rất quyến rũ.
-Nào, muốn thì cứ hôn đi!
Cậu nhìn anh, gương mặt đỏ hồng bối rối pha chút sợ hãi. Seokjin cười thầm, kéo Namjoon vào 1 nụ hôn sâu.
Phải nói là trong từ điển của anh không có từ "nhẹ nhàng". Anh hết dày vò cánh môi mềm của cậu, nhanh chóng kéo Namjoon ra khỏi chiếc bàn làm việc , đưa cậu đến sofa. Seokjin đẩy cậu xuống ghế, mặc cho cậu vùng vẩy.
-Ngoan nào, bé con. Làm nhanh còn về!
Biết cậu là con người mong manh, anh dịu giọng dỗ dành. Và quả thật hiệu nghiệm. Xưa đến giờ, chưa ai dỗ cậu cả. Sinh ra trong gia đình, mẹ mất sớm, cha lại chẳng có thời gian chăm cho cậu con trai này nên Namjoon chưa bao giờ nghe được 1 tiếng "Ngoan" ngoan ngọt như thế.
Cậu nhanh chóng đem cơ thể mình ấn sâu vào lòng người kia.
-Hư hỏng!
Bàn tay của Seokjin bứt tung nút áo của Namjoon, miệng không ngừng mút lấy cánh môi ngọt lịm của cậu. Tấm áo trắng trên người cậu bị anh cởi bỏ, thời tiết mùa thu lạnh lẽo làm cho cơ thể cậu ngay lập tức có phản ứng, hai đầu nhũ cương lên mời gọi. Anh cũng thôi đùa giỡn với môi cậu mà kéo nụ hôn xuống cổ, đánh dấu ngay đó 1 vết hôn thật đậm rồi rãi từng vết khác thật đẹp mắt.
Seokjin ngậm lấy 1 bên hạt đậu, chăm chỉ liếm mút. Kĩ thuật điêu luyện làm cậu sướng muốn điên lên. Bên kia đầu nhũ cũng được tay anh chăm sóc, bây giờ cậu chỉ còn biết thở dốc và hưởng thụ từng đợt khoái cảm.
-Bé con dâm đãng, em câu dẫn tôi đó à?
Anh nở nụ cười có vài phần đê tiện, hỏi.
Nhưng Namjoon không còn đủ sức để trả lời, cậu bây giờ là đang chìm trong dục vọng.
Thấy cậu bơ mình, anh liền cởi quần cậu ra, cho ngón tay mình vào trong lỗ nhỏ đã ẩm ướt.
-Ân...a
Namjoon rên lên, cơ thể cậu nóng bừng.
-Đã ướt như vậy rồi sao?
Seokjin nhìn con mèo đang quằn quại trước mặt mình không khỏi phấn khởi. Ngón tay anh còn khuấy đảo trong đó, làm cậu muốn bao nhiêu thống khổ có bấy nhiêu a.
-Mau cho vào, như vậy ngứa a~~
Namjoon bắt đầu rên rỉ, cầu anh thao cậu. Nhưng Seokjin vẫn còn muốn đùa, anh giả nai:
-Là sao, tôi không hiểu?
-Thao em, Kim tổng mau thao em!
Cậu lấy hết lý trí hét vào mặt anh, rồi lại không ngừng phát ra tiếng thở dốc.
Cái cách mà Namjoon gọi anh quả thật rất đáng yêu, làm Seokjin không kìm chế nổi. Anh lập tức cầm côn thịt to lớn của mình cho vào lỗ nhỏ đang thèm khát của cậu.
-A đau!
Namjoon la lên, quả thật của Seokjin rất to, làm cậu khó lòng thích ứng.
-Sẽ hết đau sớm thôi!
Anh hôn lên gáy cậu, làm Namjoon phần nào dịu đi. Seokjin bắt đầu động, mạnh bạo đến mức cậu cảm thấy bên dưới mình như muốn tách ra làm hai.
-Ân a, sướng...
Cậu rên lên hư hỏng, lại càng kích thích con thú bên trong anh. Seokjin thúc 1 cái thật mạnh.
-Soekjin, sướng!
Khoái cảm đến mức cậu rên lên tên anh, anh biết đó là điểm G của cậu, liền ra sức đâm vào.
Chiếc ghế sofa cũng vì lực mà rung chuyển, tạo ra tiếng cọt kẹt hoà cùng tiếng rên, tiếng thở dốc dâm mị mà tạo thành âm thanh nghe thật xấu hổ.
Mắt Namjoon nhoè đi, khoái cảm làm cậu mất tự chủ, xoay người ra sau hôn Seokjin. Anh đáp trả cậu, hông càng thúc mạnh hơn.
-Tôi bắn a~~
Cậu cong người định bắn. Nghe thế người phía trên liền thúc mấy cái thật mạnh nữa, làm cậu sướng đến ngất rồi cùng nhau bắn ra. Namjoon cảm thấy trong người mình có 1 dòng ấm nóng rồi ngất lịm. Trong cơn mê man, cậu còn nghe anh mắng cậu là dâm đãng, rồi nhanh chóng thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #boyxboy#rm