Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2


  Kim Junie sau khi tiến vào Jeon phủ, mỗi ngày đều kiên trì đến thỉnh an ta.

  Trong câu chữ đều nói bóng nói gió khiêu khích.

  Nàng ta dùng khăn tay che miệng cười:

  “Mấy ngày gần đây, tối nào công tử cũng ngủ lại phòng của muội để ở bên cạnh chăm sóc, nếu muội không có thai, chàng ấy đã không phải vất vả như vậy.”

  [Tên khốn kiếp này, ngày nào cũng bắt ta nghe hắn kể về việc hẳn thích thầm nương tử ra sao, còn cả quá trình vô liêm sỉ xin hoàng thượng ban hôn như thế nào, ba đêm rồi ta không có giấc ngủ yên, giày vò ch.ết bản cô nương rồi!]

  Rất tốt, thì ra mối nhân duyên mà người người ghét bỏ là do Jeon JungKook thỉnh cầu ư!

  Vậy mà lúc đầu hắn còn tỏ ra miễn cưỡng như thế.

  Xem ta làm như thế nào để trừng trị hắn.

  Ta thong dong nhấc tay rót cho Kim Junie một tách trà:

  “Vất vả cho Kim cô nương rồi, phu quân của ta về phương diện này cũng không được giỏi lắm, ta còn đang lo Jeon phủ về sau không có hậu con cháu, hiện tại cô có thể mang thai cũng được coi là kỳ tích, đúng là ông trời có mắt, không cắt đứt hương khói của Jeon phủ ta.”

  Khóe miệng của Kim Junie vẫn còn đang đọng lại nụ cười của bạch liên hoa, nghe xong câu nói này, nét tươi cười nháy mắt liền khựng lại.

  Bầu không khí ngưng đọng trong giây lát.

  Nàng ta khó tin ngẩng đầu lên, yếu ớt nói: “Hả?”

  Cùng lúc đó, từ ngoài cửa truyền đến một giọng nói giận dữ:

  "Kim Ami!”

  Một bóng dáng lóe lên lao ra từ cửa chính.

  Là Jeon JungKook.

  Hắn đứng phía sau Kim Junie, sắc mặt âm trầm.

  Cả khuôn mặt tức giận đen lại như cá chạch.

  “Junie còn đang mang thai, nàng đừng có dùng mấy lời lẽ xấu xa đó đả kích nàng ấy!"

  [Cho nên nương tử thực sự không hài lòng với ta phải không? Đây là nguyên nhân khiến nàng lúc nào cũng muốn trở thành quả phụ sao ? Hu hu hu ...]

  [Thật sự không được sao? Nếu không thì lần sau tìm phó tướng? Hắn ta sẽ không cảm thấy ta là bi. ến thái chứ ]

  [Không đúng chứ. Mấy lần nàng đều mệt đến ngất đi. Lẽ nào... nàng ấy đang giả vờ thôi?]

  Mặt ta nóng bừng, trừng mắt nhìn Jeon JungKook một cái.

   Nhưng mà hắn ta vẫn tự đắm chìm vào sự hoài nghi của bản thân [Làm hay không làm] [Được hay không được] mà không hề nhận ra.

  Về phần Kim Junie, nàng ta vẫn giữ nguyên vẻ mặt kinh hãi vừa rồi, nhưng trong lòng lại rất sôi nổi: [Chẳng trách phải chọc nương tử ghen để an ủi tâm hồn thiếu nữ, hóa ra Jeon tướng quân không có được!]

  [ Jeon phu nhân thật đáng thương, phải chịu đựng rất nhiều rồi...]

  [Chờ một chút, ta biết bí mật của tướng quân, hắn sẽ không giết người diệt khẩu chứ.]

  Sắc mặt nàng ta đột nhiên tái nhợt, đồng tử run rẩy.

  Ta không nói gì, chỉ chớp mắt nhìn Kim Junie, ném cho một ánh mắt [Hiểu, đều hiểu].

  Sắc mặt của cả hai người người bọn họ thay đổi liên tục.

  Một bên đã đen lại càng đen, một bên vốn dĩ trắng nay càng trắng.

  [Ta muốn đâm vào cột.]

  [Ta sẽ không bị giết người diệt khẩu chứ...]

  [Ta thực sự muốn đâm đầu vào cột.]

  [Ta chắc chắn sẽ bị giết người diệt khẩu...]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top