Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1. Ai là người trong lòng?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

IX's eleven - một trong những quán bar nổi tiếng của giới tài phiệt ở Bangkok. Như mọi lần, một vị khách quen ở đây chọn góc hơi khuất thưởng thức âm nhạc dưới ánh đèn lấp lánh, nhưng hôm nay có con mồi lạ miệng vờn tới trước mắt thợ săn.

- Bé mới hả anh?

- Thôi, thiếu gia bớt lại cho anh xin, bé nó làm thời vụ thôi, đừng bày vẻ mặt như hứng tình đấy.

So là ông chủ ở đây, cả người đầy ghét bỏ huých vai Natachai một cái. Từ ngày thân với thiếu gia ăn chơi này, anh chưa thấy cậu nghiêm túc với ai, cũng vì là thiếu gia nhà giàu nên chắc được bố mẹ chiều như vong, dù vậy So cũng biết Dunk đã tự lập, có cho mình một căn hộ nhờ công việc thiết kế trang sức ở tập đoàn của gia đình, cậu nói gì mà lấy lương như người khác nhưng bố mẹ thì ai muốn con mình chịu khổ, còn có người giúp việc ở nhà riêng. Sau đó, Dunk đã có một studio của riêng mình. Nói cách khác, Natachai chính là thiếu gia hàng thật giá thật, tự lập gì gì đó chẳng qua là chơi trò thử thách bản thân.

Tiếp xúc lâu anh thấy tuy thằng này có chút ngang tàn, khó chiều của con nhà tài phiệt nhưng được giáo dục tốt cũng ngoan ngoãn, chỉ có là không chịu yêu đương đàng hoàng, còn nói đùa nhiều tiền quá tìm người tiêu giúp chứ không phải người để yêu.

- Mày giàu bỏ mẹ, định bao nuôi thằng bé luôn hay gì? Người mới trông là hiền lành, đừng có đùa quá chớn đấy.

- Biết rồi, biết rồi. Thôi anh đi làm việc đi, em đi săn mồi đây.

Dunk đá mắt về phía cậu trai trẻ đang đứng quầy pha chế góc kia, cười tà. Hiền lành à, thú vị đấy.

- Một ly Pisco Sour.

- Vâng.

Archen cảm thấy người này hơi kì quái, cứ nhìn cậu một cách khó hiểu sau đó lại cười thầm nhưng hình như là khách vip, nãy cậu còn thấy ngồi nói chuyện với ông chủ nên không thể đắc tội với người ta được.

- Mời thưởng thức.

Dunk lắc nhẹ ly rượu trong tay, bằng cách vô tình hay cố ý nào đó cổ áo sơ mi của anh trượt xuống dưới xương quai xanh, Natachai nhấp môi một chút, ánh mắt bỗng chốc cuồng si rơi xuống đáy ly, hình ảnh lấp lánh của cậu bartender phản chiếu như mê hoặc anh.

Hình như Natachai ngấm say rồi, người nóng lên bất thường, tầm nhìn phủ một lớp sương mỏng. Anh cảm thấy, giọng mình bắt đầu lè nhè, thật sự không hợp với một loại rượu mạnh.

- Này cậu, có phải sinh viên nghèo không? Hay là có đam mê với công việc này?

- Sao cơ ạ? Tôi...đúng là sinh viên.

- Tôi bao nuôi cậu.

- Hả?

Joong chứng kiến toàn bộ quá trình người này say rượu nói nhảm. Thời đại này còn kim chủ bao nuôi nữa hả? Say rồi thì gọi người đến rước đi ở đó mà văn vẻ.

Da trắng nhìn mặt cũng đẹp đó mà đi lừa đảo.

- Thưa anh, anh say rồi, tôi có cần gọi ông chủ không ạ?

Nhìn người trước mặt lâng lâng mơ hồ giống như đã thật sự say, Archen gõ xuống mặt kính thu hút người kia, thầm nghĩ có quen biết với ông chủ chắc mình nên gọi ông chủ ra xem sao.

Natachai cười thầm trong lòng.

- P'So bận rồi, cậu đưa tôi về đi.

- Dạ? Nhưng tôi còn phải làm việc...

- Đi đi mà... tôi bao cậu.

Joong thật sự không hiểu người này làm trò gì, nhưng anh ta đang say nếu bỏ mặc cũng không hay lắm.

- Đưa nó về đi, tôi không trừ lương đâu, để gọi cho cái taxi. Nhớ, người ta là thiếu gia, chỉ đưa về thôi, sẽ có người ra đón.

Cậu còn đang phân vân chưa biết làm sao đã nghe giọng ông chủ đang đi tới. Cuối cùng Archen với vẻ mặt rất không tình nguyện dìu cái người say xỉn kia ra chờ xe.

---

Về đến căn hộ của mình Dunk hoàn toàn tỉnh táo nhắn tin cảm ơn với So, sau khi tắm rửa sạch sẽ Dunk ngồi hóng gió ngoài ban công, vuốt ve cún cưng của mình tính toán về kế hoạch tán tỉnh trai ngoan.

Anh tửu lượng kém là thật nhưng đương nhiên có sự chuẩn bị, phải uống thuốc giải rượu trước.

Tạo ấn tượng như vậy đã, cũng xem như thử lòng, đối với cậu sinh viên làm thêm này thiếu gia đây lại muốn tìm hiểu sâu hơn.

Anh muốn biết ngoài vẻ đẹp trai ngoan hiền chết tiệt đó thì cậu nhóc ấy có gì, Dunk cứ cảm thấy mình bị cuốn hút đến lạ.

Đang nghĩ vu vơ bỗng có tiếng chuông điện thoại làm Dunk giật mình, là mẹ anh gọi tới.

- Alo mẹ.

"Dunk, cuối tuần này về nhà ăn cơm nhé con. Bố mẹ nhớ con, cũng có chuyện muốn nói."

- Nếu là chuyện yêu đương của con thì không cần đâu ạ, con chỉ về ăn cơm thôi.

Mẹ thở dài qua điện thoại.

"Dunk à, bố mẹ cũng không muốn can thiệp vào chuyện riêng của con, lớn rồi bố mẹ không quản được nhưng con cũng đừng suốt ngày cứ mặc kệ mà qua loa với bản thân như vậy."

- Vâng, con biết rồi. Tạm biệt mẹ.

Trước giờ Dunk cũng cảm thấy không hứng thú với chuyện nghiêm túc trong một mối quan hệ, mình quyến rũ như vậy sao phải bi luỵ người nào đó chứ.

Chỉ là đối với thanh niên kia, có thể chơi đùa lâu hơn chút nữa.

Sáng hôm sau, vào giờ nghỉ trưa Dunk muốn ghé qua quán cà phê đối diện công ty sẵn tiện hoàn thành bản thiết kế mới, nó sẽ nằm trong bộ sưu tập đầu năm của anh. Dù có là thiếu gia thì cũng phải chạy deadline thôi.

- Matcha Latte của quý khách ạ.

- Cảm ơn...ồ xem ai kìa?

Natachai cũng hơi bất ngờ, cậu sinh viên này nghèo đến vậy sao? Sáng làm phục vụ ở quán cà phê, tối đi làm bartender? Hai người họ cũng có duyên đấy nhỉ, anh còn chưa tìm tới đã gặp cậu ở đây rồi.

Archen cũng không ngờ lại gặp tên say xỉn hôm trước ở chỗ này, đúng là oan gia ngõ hẹp mà. Cậu thái độ ra mặt nhưng vẫn phải gượng cười vì tiền lương.

- Vâng, chào anh.

- Chúng ta gặp nhau hai lần rồi thì cũng nên biết tên đối phương đúng không?

Dunk bật cười, vẻ mặt kia chính xác là không muốn nhìn thấy anh chút nào.

- Tôi tên Archen Aydin, gọi Joong là được rồi ạ.

- Natachai Boonprasert, em có thể gọi anh là Dunk. Ngồi xuống nói chuyện chút đi.

- Nhưng tôi còn...

- Anh biết chủ quán.

/Anh ta biết cả cái Bangkok này à?/

- Chen nghĩ sao về đề nghị bao nuôi của anh? Nếu như Chen đồng ý sẽ không phải đi làm thêm nhiều việc như vậy nữa, anh sẽ không để bé cưng phải chân lấm tay bùn. Còn nếu bé cưng cảm thấy anh chưa đủ đáng tin, anh sẽ bắt đầu theo đuổi bé cưng.

Không để Joong có cơ hội từ chối, Dunk nói xong thì mỉm cười, không nhận ra ánh mắt dịu dàng của mình khi nhìn người kia, trước khi rời đi còn tiến đến gương mặt ngơ ngác hôn nhẹ lên trán.

- Bye bé cưng.

Còn xoa đầu người ta nữa!

---

Đánh dấu vào cuốn sổ tay:

Tiếp cận thành công!

---

~niên hạ gu tôi~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top