Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    học xong 5 tiết khiến thái sơn mệt mỏi vô cùng, nó muốn ôm phong hào để nạp năng lượng lắm rồi, nghĩ là làm, nó nhanh chóng chạy thật lẹ xuống lầu để ôm anh. khi vừa tới hành lang khối anh thì nó bắt gặp cảnh anh đang đứng nói chuyện với người con trai khác, nhưng mà người này thái sơn nhìn không quen lắm, bạn của phong hào gần như sơn biết hết, nhưng người này sơn lại không biết? thường ngày sau khi chuông reo thì phong hào đã đứng ở cửa lớp đợi nó, nay anh lại không lên lớp nó mà lại đứng đây nói chuyện với tên kia, thái sơn không chịuuu!!!
    thái sơn cảm thấy không thể đứng nhìn được nữa nên phi lại đứng chắn trước mặt anh. tên kia thấp hơn nó mà dám cản trở anh hào lên lớp nó, thái sơn đây khinh!
- ơ nhóc hội phó à? mới vô mà không biết điều hay gì, chỗ anh đang nói chuyện mà nhóc chen vô như này à?
- ông anh là ai? ông anh quen biết anh hào từ khi nào? sao hai người lại thân vậy?
- nào sơn, em hỏi người ta gì mà nhiều thế, đây là anh tài, người yêu thằng an bạn em mà em không biết hả? anh tài hỏi anh có muốn vô CLB cổ vũ không thôi mà. phong hào giải thích cho thái sơn về người trước mặt anh và nó là ai, mà hình như nó không quan tâm lắm thì phải? nhìn ánh mắt nó như muốn nuốt luôn người ta
- haha thì ra chuyện bé an kể không phải là giả, là sự thật và anh đang được thấy trước mắt anh.
- anh nói vậy là sao?
- an nói nhóc ngu cứ chạy theo tình cũ mà không biết có người bên cạnh luôn đợi nhóc.
   nghe tuấn tài nói tới đây mà phong hào xanh mặt, anh không ngờ an sẽ kể cho người yêu nó nghe. chuyến này thành an chết với anh!!!
- dạ thôi anh, tụi em về trước nhé có gì em nhắn anh sau. anh phải kéo nó về trước chứ không xíu nữa lộ chuyện thì toi mất. tuấn tài nhìn cảnh tượng trước mắt mà bật cười, rồi có ngày thái sơn cũng phải quay lại cầu xin phong hào thôi.
- sao anh kéo em đi??? em còn chưa nói chuyện xong với thằng chả mà, anh hào, anh đứng đây đi em quay lại nói chuyện với cha đó, dám nói em ngu, nói em đợi duyên em nhận chứ ai mà đợi em chứ, anh biết người đó là ai không anh hào? không lẽ bây giờ anh nói là anh thì thái sơn sẽ phản ứng thế nào?
- anh không biết, nhưng nếu có thì chắc người đó phải xinh đẹp lắm đấy sơn.
- sao anh biết người ta xinh, lỡ đâu xấu như cô hai báo thì sao???
- em kì quá nha sơn, xấu đẹp gì cũng là con người mà. thấy anh phồng má tỏ vẻ giận dữ với mình, thái sơn không kiềm được mà tiến tới thơm má anh cái chóc. phong hào thì bất ngờ quay sang nhìn thái sơn, việc này anh với nó làm hằng ngày bình thường, nhưng chưa bao giờ sơn làm như vầy với anh ở nơi công cộng cả.
- sơn em làm gì thế, ở đây đang giữa sân trường đó, lỡ có ai gặp được thì sao.
- có sao đâu anh, em với anh làm vậy hằng ngày màaa, em thấy thằng hùng với thằng an thơm má nhau suốt ấy. nó vừa nói vừa quay sang nhìn anh cười tít cả mắt. phong hào hiểu rồi, sơn làm vậy không phải vì nó thích anh, mà là do quang hùng với thành an hay làm vậy nên sơn tưởng là bạn bè làm được, lớp mấy rồi mà còn khờ vậy chứ, rõ ràng hành động này là của cặp đôi mà. thấy anh đứng trầm ngâm mà không nói chuyện với nó nữa khiến nó khó chịu cực kì. lúc ra chơi nó qua lớp kiếm anh cũng không thấy anh, nó còn mua cả sữa với bánh cho anh. ra về thì sốt ruột mà chạy xuống tầng coi anh ra sao, kết quả thì lại thấy anh đang đứng nói chuyện với người con trai khác mà không lên lớp nó. thái sơn dỗi vãi. nó không thèm đợi anh đi lấy xe nữa mà đi trước anh luôn, kì này thái sơn dỗi cho anh biết! thấy người bên cạnh bỗng đi nhanh hơn làm anh chạy theo không kịp, thằng nhóc này ăn gì mà chân dài thế hả trời. anh vừa chạy vừa kêu tên nó, mà nó như giả câm giả điếc vậy, không thèm nghe cũng không thèm quay đầu lại nhìn, anh cố gắng chạy theo nó mà không hiểu lí do vì sao mình bị giận.
- này sơn em giận anh à? khi ra tới chỗ để xe thái sơn cũng không thèm nói chuyện với anh, rốt cuộc là nó bị gì vậy??? ai nói cho anh biết với.
- ừm, em giận anh rồi, hào dỗ em đi. thái sơn vừa nói vừa làm ra vẻ mặt giận dỗi với anh.
- sơn giận anh cái gì thế, nói anh nghe với.
- anh không biết luôn à, vậy thì thôi em giận tiếp. thái sơn đưa anh mũ bảo hiểm rồi đội mũ của nó lên. thường ngày sơn sẽ đội cho anh, anh đội lại cho sơn. hôm nay sơn không để anh đụng vào mũ của nó luôn. hình như sơn giận anh thật chứ không giỡn. anh bắt đầu hoảng định lại dỗ sơn thì bỗng điện thoại của thái sơn reo lên.
- con nghe nè mẹ.
- có hào ở đó không con, mẹ nói chuyện với hào xíu. sơn đưa điện thoại của mình cho hào rồi kêu anh lên xe vừa đi vừa nghe, vì trời sắp tối rồi, mà tối thì lạnh lắm, anh hào của nó không chịu được lạnh đâu.
- dạ con nghe nè cô, cô tìm con có chuyện gì ạ.
- à hào hả con, nay ba mẹ con về quê ăn giỗ, họ bảo về tầm 1 tuần nên gửi con sang nhà cô, con kêu thằng sơn chở con về nhà lấy đồ rồi qua nhà cô ở nghen.
- dạ? thật hả cô. nhưng qua nhà cô rồi con ở đâu ạ. anh không muốn ở với sơn, anh sợ làm vậy sẽ dễ lộ tình cảm của mình dành cho nó hơn.
- con ở với sơn, hai đứa bây từ nhỏ đã ở chung rồi mà giờ còn ngại gì nữa, vậy nhé cô cúp đây.
phong hào cạn lời rồi, sao ba mẹ lại về quê vào lúc này chứ. rồi anh thấy tin nhắn của mỹ duyên nhắn cho thái sơn, anh bối rối không biết làm gì định đưa cho sơn rồi vờ như chưa biết gì, mà anh cũng tò mò xem cô ả nhắn gì cho nó nên anh đã mở đoạn tin nhắn lên xem.
_myx.duyene_
anh sơn ơi em đang ở nhà anh đây, mẹ anh không cho em vào, anh về lẹ nha em đợi anh.
  đọc xong tin nhắn của cô mà anh cảm thấy lo, rất lo rồi. xíu nữa lại dọn đồ qua nhà sơn ở nữa chứ, anh lấy điện thoại của mình ra mà chụp lại đoạn tin nhắn vừa nãy của mỹ duyên, anh vô tình lướt đoạn tin nhắn của cô ả với sơn. điều này mới khiến anh thật sự sốc!!
                    hôm qua 20:37
_myx.duyene_
anh sơn, ngày mai em
về nước em lại chả có ai
quen ngoài anh nên anh ra
đón em được hem ạ? anh rảnh mà phải khoggg 🥺

jsol.thaison
     bộ lúc chưa đi du học cô không có bạn  à, hay sao mà bây giờ nhờ tôi? thứ 2 đến chủ nhật bận ở với em bé của tôi rồi, phiền cô bắt taxi dùm tôi

_myx.duyene_
em bé? chia tay nhau chưa được bao
lâu mà anh nói em bé là sao?
anh sơn (x)
anh sơn (x)
má khốn nạn, anh ta block mình à 

                                              jsol.thaison
           không, nãy bé nhà tôi mượn điện thoại, tôi sợ em ấy tưởng tôi còn qua lại với cô thì không hay

_myx.duyene_
anh không còn thương em nữa à 🥺
không lẽ anh không còn chút tình cảm cho em sao sơn

jsol.thaison
không
 

phong hào chỉ đọc đến đó rồi thôi, nhưng mà anh đã chụp lại hết rồi. anh không hiểu được chuyện gì đang xảy ra. sơn nhắn với mỹ duyên phũ phàng đến thế, vậy tại sao lại nói với anh sơn còn yêu cô ấy rất nhiều? sơn nói dối anh như vậy để làm gì. anh đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác khiến anh không khỏi suy nghĩ, thái sơn nói nãy giờ mà không nghe anh trả lời, nó tưởng anh lạnh rồi ngất xỉu làm nó hoảng loạn, tấp xe bên đường. anh thấy đang chạy mà nó lại dừng như vậy thì mới cất giọng lên hỏi.
- ủa sao vậy sơn, lủng bánh xe hả.
- anh hào anh đâu có xỉu đâu mà không trả lời em. thái sơn vừa nói vừa trách anh, nó tưởng anh bị sao thật là nó lo ơi là lo.
- tại nãy anh thấy duyên nhắn cho em nên là... mà anh chưa làm gì đâu nhé, anh biết là anh hơi tự tiện nhưng sơn đừng mắng anh nha.. bác gái mới cúp điện thoại xong thì anh thấy em ấy nhắn tới thôi chứ anh.
- anh không phải giải thích nữa đâu ạ. em hiểu hào không phải là con người như vậy mà. mà hào chỉ thấy vậy thôi không thấy gì khác nữa phải không?
- ừm anh chỉ thấy tin nhắn mới hồi nãy duyên nhắn thôi.
- cô ấy nhắn gì với anh vậy, nói em nghe với nào. bỗng thái sơn dí sát mặt nó vô mặt anh làm anh ngại đỏ bừng, ngại quá nên anh quay mặt đi chỗ khác không thèm trả lời câu hỏi của nó. thái sơn thấy anh hành động như vậy mà không nhịn được véo má anh rồi hôn lên má anh cái chụt.
- sao em cứ thơm má anh hoài thế hả sơn.
- tại má anh mềm, nhìn là muốn cắn.
- mà nãy duyên nhắn gì với anh thế?
- duyên bảo là đang ở nhà em, muốn vào nhà em ở nhưng mà mẹ em không cho nên duyên kêu em về gấp.
   bỗng thái sơn chau mày lại rồi hối thúc anh lên xe về lẹ. cả hai lên xe rồi thì sơn phóng xe như bay về đến nhà. sơn chở anh qua nhà anh lấy đồ trước rồi về nhà sơn sau như lời bác đã nói. anh cũng không dám lề mề để thái sơn đợi lâu mà chạy lung tung trong nhà để kiếm đồ.
- anh cứ từ từ mà soạn đồ, nhà em vẫn ở đó chứ có đi đâu đâu mà anh gấp vậy.
- anh tưởng em sợ mẹ em sẽ đuổi duyên đi ra trước khi em về nên anh làm lẹ để em gặo duyên.
   nghe phong hào nói vậy nhưng thái sơn chỉ im lặng bấm điện thoại làm anh sợ chuyện sơn biết mình đọc tin nhắn của nó.
                          17:19
  Khi nào thái sơn mi hết la anh hào?
jsol.thaison
hình như mèo con biết chuyện rồi anh em!
   anh soạn đồ xong thì sơn cũng chở anh qua nhà. vừa đậu xe trước cửa nhà đã thấy một đứa con gái chạy ra ôm lấy cánh tay của nó rồi dụi đầu vào. thái sơn bất ngờ nhìn cô gái đó rồi quay qua nhìn anh với ánh mắt vô tội. nếu như là anh của lúc trước thì chắc anh buồn lắm, nhưng sau khi anh đọc xong tin nhắn của nó với cô gái này thì anh cảm thấy hết buồn, ngược lại còn cảm thấy nhỏ con gái trước mặt tởm! nhỏ đó dám dụi bộ loa của nó vào cánh tay của thái sơn? nó nghĩ nó là ai mà làm được vậy?
- nè cái cô kia, không thấy ai đang đứng kế bên con trai tôi hay sao mà còn dụi vào người nó? có tin tôi cầm kéo cắt trụi bộ đồ cô không hả?
- người kế bên anh ấy là ai tôi không cần biết, là một thằng con trai nghèo nàn chứ gì đâu, bà cũng bớt cái mồm bà lại đi, tôi kiếm con trai bà chứ có kiếm chồng bà đâu mà bà sồn lên vậy.
- mỹ duyên, cô ăn nói với mẹ tôi vậy mà được à? tôi nói cô đừng có về nhà tôi cơ mà? cô thiếu người quen biết lắm à, ha sao mà cứ đeo tôi mãi thế? nói cho cô biết? người kế bên tôi là phong hào, em bé của tôi và là con dâu của mẹ tôi. cô nghĩ cô là cái thá gì mà cô kêu bé nhà tôi nghèo nàn, cô mới là người nghèo nàn ấy, vừa nghèo nhân cách mà vừa nghèo đạo đức. đừng để người ta nói tôi là con trai ăn hiếp con gái.
  khoan đã, anh không nghe nhầm chứ? thái sơn vừa gọi anh là cái gì? em bé? bé nhà tôi? con dâu mẹ tôi? là sao vậy? cái gì đang diễn ra vậy, ai giải thích cho anh hiểu với.
   dường như thái sơn biết mình lộ rồi liền im lặng mà nép bên phong hào. phong hào bây giờ không dám ngước lên nhìn thái sơn nữa rồi!!!! anh ngại chết anh mất. sơn biết anh ngại vì nó thấy tai anh đỏ lên. chà, chắc phải có một buổi tối nói chuyện với con mèo này rồi.
- nghe gì chưa, thằng bé bên cạnh con trai tôi là con dâu của tôi và là người yêu của con trai tôi. cô đây có lòng tự trọng thì đi về dùm tôi, đừng để tôi đây phải đuổi cô đi.
- mấy người đợi đi. cô ả nói xong thì liền xách vali bước ra khỏi nhà, trước khi ra khỏi  cô còn đi ngang liếc anh một cái khiến anh lạnh sống lưng.
- đang chống mắt đợi mày làm gì nè nhỏ.
- mày, dẫn hào vô nhà tắm rửa ăn cơm, lẹ lên để thằng bé nó đứng im ru nãy giờ.
- chắc là tụi con ăn cơm sau á mẹ. giờ tụi con có chuyện cần để nói với nhau hơn. mẹ ăn cơm với bố trước nhé. nói rồi nó kéo anh đi trong sự ngỡ ngàng của anh và nụ cười mỉm của mẹ. nó định nói gì với anh? anh có nên nhắn cho group biết trước không?
——————————————————
2587 từ
píc cà pu -)))
không ngờ mới chương 2 thôi mà t lại viết tới bi nhiêu đây chữ. làm văn phân tích mà được vậy t cũng mừng 😍
hôm qua 4 bài đều đỉnh cảaa. mê rất mê luôn ákk. nicky ảnh còn đi gthieu tùm lum ảnh bị loại nữa chứ -)))
    
           - cảm ơn các bạn vì đã đọc -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top