Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 14 Chú linh thổ thần.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi bước vào cái thôn này Yuuki liền nhận thấy ở nơi này có nguyền rủa. Bên cạnh Fushiguro Megumi lại không có bất cứ phản ứng nào, Yuuki cũng không quan tâm tới việc phất trừ chú linh.

Nếu chú linh là cấp 3, Yuuki chắc sẽ cho Fushiguro Megumi dùng nó để luyện tập nhưng đây là chú linh cấp 1 Fushiguro Megumi sẽ không xử lí được, Yuuki cũng không định nhúng tay vào việc này.

Haibara Yu cùng Nanami Kento trên người có chú lực. Trước kia Yuuki cũng thường sử dụng chú lực bao quanh chân để phất trừ chú linh nhưng xét về cấp bậc thì Yuuki chỉ tới cấp 4, Yuuki cũng không thể nhìn thấy chú lực bằng mắt thường mà cô phân biệt chú thuật sư bằng mũi.

Dùng khứu giác cảm nhận chú lực, dùng khứu giác để phân biệt nguyền rủa.

Hai người vừa rồi từ nồng độ bên ngoài cùng khí vị của chú lực thì cái tóc vàng là chuẩn cấp hai, chỉ cần một bước sẽ lên cấp 1 còn tên ngốc mắt to đặc biệt giống khuyển, Yuuki cảm thấy có hảo cảm là cấp dừng lại ở 3 và 2.

Hai người đó không đánh thắng được, nếu tồn tại thắng thì ít nhất một người phải hi sinh.

Cho dù là vậy Yuuki cũng không có ý định giúp đỡ hai người.

Yuu-san vẫn chỉ là đứa bé 5 tuổi~ sẽ không giúp được đâu.

"Okita-chan, ăn cái này sao?" Haibara Yu ánh mặt trời tươi cười từ trong ba lô lấy ra vài túi viên bạch tuộc đồ ăn vặt.

Được rồi, ta có thể! Yuuki cúi đầu trước túi ăn vặt.

Haibara Yu cũng không biết mình dùng vài túi đồ ăn vặt liền nhặt được về cái mạng.

Sau khi Haibara Yu cùng Nanami Kento thu thập thông tin sau đó tìm ra chú linh, bọn họ phát hiện chú linh này không giống như trong thông tin mà giám sát đưa cho, rõ ràng đây là chú linh cấp 1.

Cho dù thông tin ra sai lầm nhưng bọn họ cũng không thể kịp rời đi.

Vừa buông "màn", chú linh liền phát hiện ra hai người.

Nanami Kento cùng Haibara Yu hợp tác thực ăn ý nhưng bọn họ nhận thấy mỗi lần thương tổn chú linh thì Haibara Yu sẽ chịu đau đớn.

Lo lắng đồng đội Nanami Kento mang theo chần chừ.

Bị lực đạo chú linh đánh văng ra, Nanami Kento trơ mắt nhìn đồng bạn bị chú linh túm lấy, hàm răng của nó sắc bén chỉ cần một giây liền cắn đứt đầu Haibara Yu.

Đúng lúc này, một đạo cầu màu đen đỏ mang theo ô trọc lao tới chú linh, chú linh bị nổ bay đầu, Haibara Yu ngã văng ra, bên ngoài nàn da đổ máu.

Nanami Kento không chút do dự chạy tới bên cạnh đồng bạn.

"Haibara!".

"Haibara!".

"Khụ... Tớ ổn" Bỏng rát cổ họng, Haibara Yu nở nụ cười trấn an, mày nhăn lại vì đau đớn, đôi mắt thanh triệt không có một tia khói mù, cả người bị thương tích nhưng vẫn như cũ an ủi đồng bạn.

"Tớ đã gọi cho giám sát, rất nhanh sẽ tới đây!" Nanami Kento giọng nói không che giấu nôn nóng.

Kiểm tra sơ qua cho Haibara Yu, thấy đồng bạn không nguy hiểm tánh mạng, Nanami Kento liền tập chung tới chiến đấu.

Bởi vì lo lắng sẽ có người thường xông vào "màn" cho nên Nanami Kento hạ "màn" còn có cấm: không phải chú thuật sư sẽ không thể vào.

Người tới chắc chắn là chú thuật sư, Nanami Kento nhìn xem là tiền bối nào đi qua cứu giúp bọn họ. Không ngờ nhìn tới là đứa nhỏ tóc đỏ trưa nay bọn họ mang theo vào nhà trọ.

Chú linh cấp 1 đối với một đứa bé là quá khó khắn, huống chi thực lực của đứa nhỏ cũng không mạnh, sẽ không có đứa nhỏ chú thuật sư nào 5 tuổi có thể phất trừ chú linh cấp 1, ngoại trừ Gojo Satoru.

Nanami Kento lập tức cầm lấy đao sử dụng thuật thức chém tới chú linh.

Chú linh cấp 1 bị người dân coi là thổ thần cho nên hưởng tín ngưỡng cung phụng nó có thể rất nhanh chuyển thành đặc cấp.

"Lui lại!" Nanami Kento hướng về phía Yuuki hô lớn.

Yuuki dường như không nghe, thậm chí không thèm liếc mắt một cái. Yuuki hướng về phía Megumi nói: "Học được sao?".

Yuuki nhẹ nhành tránh thoát công kích của chú linh, chú lực màu bạc trong suốt dần dần bị xâm chiếm bởi màu đen ô trọc, Yuuki dùng một chân phi đá lại một lần đá chú linh tiến vào trong đất.

Nanami Kento nhân cơ hội xông lên sử dụng thuật thức tạo điểm yếu trên người chú linh, lúc này hắn trong đầu lĩnh ngộ thứ gì, một đao vung lên vặn vẹo không gian hắc lóe đánh thẳng tới chú linh.

Chú linh hoàn toàn phất trừ.

Sau đó trên đường bị đưa về cao chuyên, Yuuki bị Nanami Kento mắng cả đường, cuối cùng Nanami Kento chốt lại:

"Đối đầu với chú linh rất nguy hiểm, không thể cậy mạnh, anh mang hai đứa trở về cao chuyên báo cáo chuyện này cho hiệu trưởng, sau đó sẽ có người nhà tới đón hai đứa".

"Muốn cùng chú linh giao đấu thì hãy đợi lớn nên, hai đứa có thể lựa chọn học ở cao chuyên nhưng anh khuyên rằng không cần tham gia vào chú thuật giới".

"Chú thuật giới là cứt chó!"

Câu cuối Nanami Kento cắn tự thực trọng đủ để biết hắn có ý kiến với chú thuật như thế nào.

Yuuki rụt rụt cổ cũng không có nói ra mình là con nuôi của hiệu trưởng, Megumi là con nuôi của chú thuật giới mạnh nhất. Không có khả năng không nhập học.

"Nanami cứ nói quá" Đã được băng bó sơ qua, Haibara Yu lại nhìn về phía Yuuki tươi cười đưa qua ba lô đựng trong túi đồ ăn vặt.

"Tuy rằng nói em không nên cùng chú linh chiến đấu nhưng việc vừa rồi cảm ơn nha, nếu không phải có tiểu thiên sứ anh liền đã chết". Haibara Yu mỉm cười, mắt cún nheo lại đáng yêu, giọng nói không có việc gì nhẹ nhàng nói: "Anh thực may mắn, lúc ấy cảm giác Okita-chan giống như tiểu thiên sứ".

Haibara Yu nghĩ về chuyện vừa rồi, lúc ấy hắn vô cùng hoảng loạn cùng sợ hãi, chú thuật sư không có không hối hận chết đi. Hắn biết lần này mình sẽ chết, cuối cùng chỉ lo lắng đồng bạn của mình sẽ an toàn sao? Em gái của hắn sẽ thống khổ sao? Hắn không muốn em gái mình trở thành chú thuật sư.

Ngay lúc này một quả cầu đỏ đen mang theo bất thường hơi thở đâm thẳng tới chú linh, hắn bị ngã văng ra, hắn nhìn tới đứa bé quanh thân tản ra ánh sáng màu đỏ, mái tóc cùng màu trùng hợp, đôi mắt xanh lạnh băng mang theo trách trời thương dân ý vị, phía sau lưng đôi cánh màu trắng tinh khôi xinh đẹp.

Cho dù xung quanh tản ra bất thường hơi thở, nhưng Haibara Yu trong nháy mắt lại chỉ nhận định.

Đó là thiên sứ.

Cho nên: "Thực tò mò tiểu thiên sứ thuật thức là gì?".

Haibara Yu mang theo mong chờ ánh mắt nhìn Yuuki.

Nanami Kento bên cạnh cũng im lặng nghe xem đáp án, nói hắn không tò mò là không đúng, vừa rồi Yuuki triển lãm ra thuật thức tính thực cường.
Bên cạnh Fushiguro Megumi cũng nhìn về phía Yuuki, tuy lạnh một khuôn mặt không có nói chuyện nhưng thông qua biểu tình Yuuki liền đoán được Fushiguro Megumi muốn nói: trước đây có nói thuật thức râu ria là phòng ngự đâu? Chuyện vừa rồi là như thế nào?

Yuuki cắn cắn bạch tuộc không có chút nào gọi là chột dạ, cô thản nhiên chớp chớp mắt: "Là phán đoán sai lầm, không biết vì sao bỗng nhiên hiểu ra thuật thức của mình là gì".

Fushiguro Megumi vẫn một mực nhìn chằm chằm một bộ không tin tưởng.

"Có thể là thuật thức thức tỉnh muộn đi?".

Nhưng vừa thức tỉnh thuật thức liền có thể cùng chú linh cấp 1 đánh một trận cũng không phải thiên tài bình thường, từ cách chiến đấu cùng sử dụng thuật thức Nanami Kento liền cảm thấy đứa nhỏ này tốc độ năng lực kinh người, chú thuật giới lại thêm một cái quái vật.

Trở về cao chuyên, Haibara Yu đi tìm Ieiri Shoko chữa thương, Nanami Kento mang theo đứa nhỏ tới phòng hiệu trưởng.

"Yuuki-kun, việc là như thế nào?".

Yuuki ôm panda, vuốt đám lông xù xù: "Là thức tỉnh thuật thức".

"Không phải trước đây nói thuật thức là phòng ngự sao?" Yaga Masamichi nhíu mày.

"Đúng thật lúc ấy là phòng ngự, bởi mỗi lần chú linh cấp 4 trở xuống chạm tới Yuu-san thì sẽ bị mạt tiêu a~" Yuuki vẻ mặt thiên trân nở nụ cười.

Đôi mắt sau kính râm kinh ngạc trừng lớn, Yaga Masamichi ngữ khí mang theo khẩn trương: "Cái gì? Việc mạt tiêu chú linh sao ta chưa từng nghe Yuuki nói".

Vấn đề nghiêm trọng như thế này Yuuki cũng chưa nói qua, Yaga Masamichi được việc mạt tiêu chú linh khi bị cao tầng biết được phiền phức sẽ rất lớn.

"Không cho chú linh thương tổn chính mình, không phải là phòng ngự sao?" Yuuki giả vờ nghiêng đầu khó hiểu.

"Yuuki có biết tính chất của việc này không?" Yaga Masamichi giọng nói hùng hậu nói: "Nhất định không thể để ai biết chuyện này, Yuuki".

Yuuki thấy người giám hộ của mình nôn nóng, coi trọng như vậy cô liền gật gật đầu đáp ứng.

Sau đó hai người nói chuyện với nhau về tương quan thuật thức, Fushiguro Megumi ngoan ngoãn ngồi bên cạnh.

Yuuki mới chỉ biết thuật thức của mình đại khái là cái gì, cô không biết có thể triệu hoán ra số lượng bao nhiêu thức thần.

Mỗi một lần cô chỉ có thể triệu hoán được một cái, không thể cùng lúc triệu hồi ra 2 hoặc 3 giống như "mười ảnh pháp". Có lẽ là bởi vì chú lực chỉ có thể tập chung đầu nhập vào 1 thức thần.

Thuật thức có chút kì quái, không giống như "mười ảnh pháp" của Fushiguro Megumi, thức thần của Yuuki không lấy môi giới vì bóng dáng, thức thần cũng không phải vốn có sẵn tạo ra mà là tính tượng chưng.

Hiện tại Yuuki đang nắm giữ hai con thức thần.

Thức thần đầu tiên có hình dáng của bạn thân Dazai Osamu, tạo hình giống với Ngọc Tảo Tiền. Trên đầu mọc ra hai cái tai hồ ly; tóc là màu đen nâu uốn cong có chút rối; một bên mắt quấn băng vải trắng có màu đỏ ấn kí hồ ly; sườn đeo mặt nạ; bên trong mặc yukata màu nguyệt bạch, áo ngoài khoác haori tối màu; đằng sau có 9 cái đuôi, nhưng đuôi không phải gắn liền với thân mà cách quần áo 1cm, nếu không nhìn kĩ thì sẽ không phát hiện.

Thức thần trên tay cầm quạt xếp trắng tinh chỉ viết một nét "thư". Hình dáng chibi chỉ cao 20 cm, khóe miệng nộ ra yên tĩnh ôn nhu mỉm cười nhưng một con ngươi mắt diều đặc sệt tối đen không rõ ý nghĩ. Nhìn trông cực kỳ nguy hiểm,  bí ẩn.

Thức thần này Yuuki có được chính là khi tới Hawaii rồi trà trộn vào một tổ chức có được. Trước đó thức thần này vốn đã có sẵn nhưng bởi vì chưa tới mấu chốt để kích phát triệu hồi ra nó. Năng lực của nó gọi [Nhân gian thất cách], triệt tiêu chú lực. Cũng chính bởi vì nó mà trước đây Yuuki nghĩ nhầm thuật thức của mình là phòng hộ.

Nhưng Yuuki không có triệu hồi ra thức thần thứ nhất mà triệu hồi ra thức thần thứ hai mà mình vừa đạt được. Cũng chính bởi vì con thức thần này cho nên Yuuki mới suy đoán ra muốn kích phát thức thần thì phải gặp một sự kiện nào đó.

Yuuki triệu hồi ra một con tinh linh hình người chibi cho hai người quan sát, tinh linh hiện hình cũng không rõ ràng, trong xuốt mờ nhạt giống dạng hình chiếu.

Nó có mái tóc màu cam, mặt nạ mặt quỷ đỏ treo bên sườn đầu, đôi mắt đá quý màu xanh biển, bên ngoài mặc Kagirinu màu trắng viền xanh, tay nó cầm theo một cái quạt tròn, đôi cánh màu đen nho nhỏ ở sau lưng. Tạo hình giống với Ootengu (thiên cẩu) cả người nho nhỏ chỉ có 15 cm, biểu tình cùng ánh mắt kiêu ngạo cực kỳ.

Thức thần này bị kích phát là lúc bước vào thôn dân khi Yuuki cảm nhận được chú linh thổ thần. (Chú linh bị thôn dân thờ phụng,  coi là thổ thần.  Điểm này có chút giống với Chuuya, bởi vì Chuuya bị cấy ghép thần minh Arahabaki, cho nên nếu ở thế giới này Chuuya sẽ bị coi là chú linh).

Tới khi tiến vào trướng Yuuki mới có thể triệu hồi ra nó.

"Nó gọi Nakahara Chuuya, năng lực gọi [ô trọc ưu thương bên trong], có thể tách ra phụ trợ hoặc có thể để thức thần bám vào người trong 10 phút, làm lạnh cũng mất 15 phút, thuật thức tuy trông thực mạnh nhưng có nhiều hạn chế, cụ thể như thế nào về sau còn tiếp tục khai phá" Yuuki cũng không có giới thiệu kĩ càng tỉ mỉ nó như thế nào. Yuuki cũng không muốn bất kì ai biết thức thần này tượng chưng cho ai.

Vừa nhìn thấy nó cùng cái tên hiện ra trong đầu Yuuki mới nhớ rõ Nakahara Chuuya là một người bạn thân trước đây, Yuuki đối với người này ấn tượng thực đặc biệt bởi vì người bày bên trong có chứa Arahabaki thần minh, thực lực cường đại, điều khiển trọng lực, nếu so sánh thực lực thì có thể cùng Gojo Hikari đánh 5/5.

Nhưng hắn hiện cũng không ở thế giới này, cho dù Yuuki nó nói thì mọi người cũng không biết cho nên Yuuki chỉ báo tên cùng tên gọi của năng lực. Yuuki không muốn giải thích rõ ràng hay đặt ra bất cứ vấn đề gì về bạn thân cô.

Nhưng mà không nghĩ tới người giám hộ lộ ra biểu tình kinh ngạc: "Nakahara Chuuya? Ô trọc ưu thương bên trong?".

"Ngài biết hắn?" đến lượt Yuuki lộ ra kinh ngạc.

"Là một nhà văn của đất nước chúng ta, lên quốc trung liền học tác phẩm của hắn".

"Nhà văn? Sao có thể phong nhã như vậy ? Không phải Nakahara Chuuya đi hỗn Mafia sao?".

Yaga Masamichi:.....????

Cái gì hỗn Mafia? Yaga Masamichi cảm thấy chính mình nghe nhầm.

"Yuuki nghe ai nói Nakahara Chuuya hỗn Mafia, quả thực nói hươu nói vượn" Là kẻ nào to gan dám phỉ báng nhà văn thời đại? Nhất định phải cáo hắn đi tù!

Chẳng nhẽ là Satoru? Chắc chắn là hắn, chỉ có hắn mới có thể xuất khẩu cuồng ngôn như vậy, dám dẫn đường làm cho đóa hoa của tổ quốc sinh ra nhận tri lệch lạc sai lầm.

Yaga Masamichi trong lòng âm thầm đánh bàn tính sau tính sổ Gojo Satoru, tấu hắn một đốn sau đó cho hắn chép lại các tác phẩm của Nakahara Chuuya.

Vô tội Gojo Satoru: ách xì...

"Satoru, sao vậy? Bị cảm?" Geto Suguru tỏ vẻ lo lắng nhưng vẻ mặt lại không che dấu mong chờ.

"Lão tử không có yếu ớt như vậy! Chắc vừa rồi là ai nhắc tới lão tử, có thể là fan đi, dù sao lão tử cũng soái như vậy".

Ieiri Shoko dập tắt điếu thuốc trên tay, dịch mông tránh xa Gojo Satoru một chút giống như trên Gojo Satoru là virut, vẻ mặt cá chết chói lọi viết hai chữ "khinh thường".

Gojo Satoru lại không có chút tự mình hiểu lấy, hắn không có nghĩ mình sẽ bị chán ghét: lão tử mới không có bị người chán ghét *siêu tự tin*  <(〃 ̄ヘ ̄〃)>

Yuuki tạm thời bỏ qua về việc không thể tưởng tượng được ở thế giới này Nakahara Chuuya là một nhà văn, trước khi rời đi cao chuyên Yuuki tìm tới Haibara Yu hỏi xem xem bạch tuộc viên cay mua ở đâu, ý định dùng dơ bẩn đồng tiền thu mua chuỗi sản xuất.

"Tiểu thiên sứ muốn hỏi cái gì, cái gì cũng có thể, anh nhất định sẽ cố trả lời bằng được" Haibara Yu cao hứng kích động nói, hai mắt sáng ngời.

"Gọi Yuuki là được rồi, thiên sứ quá cảm thấy thẹn" Yuuki hồng hồng khuôn mặt lúng túc gãi tóc.

"Đã biết, tiểu thiên sứ!".

"Là Yuuki".

"Đã biết, tiểu thiên sứ!".

Fushiguro Megumi: cảm giác đoạn hội thoại này thực quen thuộc, giống như đã từng diễn ra tương tự.

"......" Biết mình không thể sửa đổi được trung nhị xưng hô của Haibara Yu, Yuuki chọn cách làm lơ tên gọi vô cùng cảm thấy thẹn đó đi.

Không muốn tốn nhiều thời gian, Yuuki lập tức hỏi mấy túi ăn vặt ấy mua ở đâu.

"Là Gojo-senpai cho".

Bởi vì Gojo Satoru không ăn cay cho nên mới cho Haibara Yu, chứ cái loại keo kiệt như hắn cho dù một cái kẹo mút hắn cũng sẽ không nhè ra.

"Gojo-senpai?".

"Vị cao 1m9, tóc màu bạc, đeo kính râm".

Nắm bắt được thông tin Yuuki tìm người cũng không mất quá nhiều thời gian, vừa đi chưa được một phút liền gặp được Gojo Satoru ở đằng trước.

Dáng người cao, lóa mắt tóc bạc, trên mũi tròn tròn kính râm, cho dù đứng một chỗ cũng cực kỳ tồn tại lóa mắt.

Đáng giận thân cao 1m9! Yuuki cảm giác khoang miệng toàn chanh, tay nhỏ nắm lấy Fushiguro Megumi không tự giác siết chặt.

"Sao vậy?" Fushiguro Megumi nhìn sang bạn thân, tay tuy bị nắm chặt nhưng cũng không đau, có thể Yuuki vẫn vô ý thức không sử dụng lực nhưng vẫn khiến Fushiguro Megumi chú ý tới biểu hiện lạ thường.

"Là hắn đi? Chúng ta tới hỏi sau đó cùng trở về Kỳ Ngọc, chắc sẽ kịp giờ cơm chiều".

Yuuki có thể phân biệt ra đâu là yêu quái, đâu là nhân loại, không có như năm trước nhận nhầm Gojo Satoru là Miêu tộc. Yuuki cũng tra xét qua thế giới này không tồn tại yêu quái, "đặc sản" ở đây chỉ có nguyền rủa chú linh.

Nhưng nhìn vẻ bên ngoài của Gojo Satoru, Yuuki theo thói quen dâng nên sợ hãi muốn quay đầu chạy hoặc liều mạng tấu hắn một đốn. Tấu một đốn là không thể thực hiện bởi người này thực mạnh, có thể chỉ kém Nakahara Chuuya hai bậc nhưng đối với hiện tại sức chiến đấu cọng bún Yuuki mà nói thì việc chiến thắng là không thể nào.

Yuuki đối với tiếp xúc với Gojo Satoru sinh ra một tia chần chừ, mặc dù hắn không phải miêu tộc nhưng hắn khuôn mặt thuộc miêu hệ a, Yuuki đối với sinh vật miêu tâm lý cực PTSD.

Vừa hôm trước gặp hắn Yuuki có thể bình tĩnh là vì cô không cần cùng hắn tiếp xúc, sau lưng Yuuki còn có người chống lưng, nhưng mà bây giờ phải trực diện đối mặt với hắn.

Yuuki trấn an lòng mình, bình tĩnh lại, bình tĩnh lại, chỉ tiếp xúc một chút, vì bạch tuộc viên cay ta có thể!

Ta là bạch khuyển tộc, ta mới không có túng! Ta siêu phong nhã.

"Nếu sợ chúng ta quay về" Fushiguro Megumi nhận thấy Yuuki kháng cự cho nên thử nói.

"Mới không sợ!" Yuuki lạp tức phản bác.

"Vậy tiến nên thử hỏi xem, có tớ ở" Fushiguro Megumi nghiêm túc nói, cảm giác giống như chim mẹ dạy con tập bay, nó dương cảnh đẩy đẩy chim non rời đi tổ từ trên cây cao nhảy xuống, chim mẹ tỏ vẻ cổ vũ: ' mau nhảy xuống,mau nhảy xuống, không phải sợ, có mẹ ở, Yuuchan giỏi nhất!' đại loại là vậy.

Được bạn thân cổ vũ, Yuuki âm thầm nhuốt nước dãi lấy hết can đảm bước tới.

Nhưng chỉ vừa mới quay đầu Yuuki liền thấy một khuôn mặt tinh sảo trên mặt mang kính râm, cùng tiêu chí bắt mắt đầu tóc bạc phóng đại gần sát mặt mình.

Người vốn dĩ đứng ở phía xa, không biết lúc nào xuất hiện ngay trước mặt, ngay cả Yuuki cũng không có nghe tiếng bước chân của Gojo Satoru.

Yuuki trong lòng kinh hãi.

"Nha~ là hai cái tiểu quỷ" Gojo Satoru cúi cực thấp thân mình khuôn mặt đối diện gần sát Yuuki, nhìn tiểu quỷ bị mình dọa sợ tới mức mở to mắt giống như một con mèo bị kinh hách tạc lông, Gojo Satoru ác thú vị tám cái răng chỉnh tề nộ ta ác liệt tươi cười.

Tại sao người này cười giống cái vai ác!?

Yuuki thân mình cứng đờ, sợ tới mức không dám động đậy, tay không tự giác siết chặt bên cạnh Fushiguro Megumi.

"Oa nha~ bị dọa sợ sao?"

Gojo Satoru một bộ tò mò, hắn cúi người quá mỏi lưng cho nên ngồi xổm xuống, nhận ra được bên cạnh Fushiguro Megumi có ý đồ kéo Yuuki lại đằng sau, Gojo Satoru bàn tay to đặt trên vai Yuuki giữ không cho Yuuki trốn.

Yuuki theo đuôi mắt hồng hồng,  nước mắt ở hốc mắt đảo quanh.  Đây là bị nụ cười vai ác của Gojo Satoru dọa đến, cái điệu cười này làm cô nhớ tới mang máng kiếp trước cũng bị nụ cười này dọa ra bóng ma tâm lý.  Thấy Yuuki bị mình dọa suýt khóc, trong lòng Gojo Satoru không có tí nào luống cuống hay yêu quý trẻ nhỏ, hắn hứng thú bừng bừng:

"Oa nha~ đỏ hồng mắt thực đáng yêu, mau mau khóc! " Nói xong hắn còn không có tí nào tự giác chính mình là đầu sỏ, còn giọng điệu mang theo cổ vũ.

Ác liệt tới cực điểm.

Không ai cẩu được bằng Gojo Satoru,  điểm này cũng bị Iori Utahime-đối tượng bị Gojo Satoru tai họa ba năm cao chuyên cũng khẳng định điều này.

"Uy~ sao không cử động gì vậy? Đừng nói thật sự dọa sợ tới mức không thể cử động đó nha~" Gojo Satoru hứng thú dào dạt tội ác tay vươn ra nhéo lấy khuôn mặt của Yuuki.

Khuôn mặt thực mềm, xúc cảm siêu tốt, giống bánh kikufuku, Gojo Satoru như phát hiện một điều mới lạ, hắn thích thú dùng một tay xoa nắn khuôn mặt Yuuki.

"Anh định làm gì?" Fushiguro Megumi trong mắt cảnh giác, khẩn trương nhìn chằm chằm Gojo Satoru, bởi vì tay bị Yuuki nắm chặt cho nên cậu không thể thả ra Ngọc Khuyển. Fushiguro Megumi tay nhỏ túm lấy ống tay áo Gojo, ý đồ không cho Fushiguro Megumi khi dễ Yuuki: "Bỏ tay ra!".

Gojo Satoru ác liệt tươi cười, tay còn lại cũng véo lấy má Fushiguro Megumi: "Tiểu quỷ này thật không lễ phép, có biết hay không lão tử mua mi với giá 1 tỷ? Còn không mau gọi ba ba~".

"Buông ra, buông ra!" Fushiguro Megumi vùng vẫy muốn thoát khỏi ma trảo của đại ma vương Gojo Satoru, chỗ đoạn tay hở ra phần thịt cậu không chút do dự thật mạnh cắn xuống.

Bởi vì hai người là trẻ con, Gojo Satoru cũng không có cảnh giác cho nên không có mở ra vô hạn, bị Fushiguro Megumi không nặng nhẹ cắn lấy cổ tay, làn da trắng liền rỉ máu, Gojo Satoru lập tức kêu kêu quát quát: "A! Nhả ra, nhả ra đầu nhím xú tiểu quỷ".

Ăn đau Gojo Satoru tay lập tức buông lỏng tay làm Yuuki tránh thoát.

Yuuki đã đủ thời gian để ngăn chặn sự sợ hãi giúp bản thân có thể động đậy.

Nhân cơ hội chỉ vừa Fushiguro Megumi nhả ra, Yuuki lập tức bế lên bạn mình dựa vào sức bật kinh người nhảy về đằng sau 3 m, không chút do dự lập tức quay đầu liền chạy.

Gojo Satoru phản ứng lại lập tức muốn đuổi theo nhưng mà vừa mới ngẩng đầu thì hai tiểu quỷ kia đã vô tung vô ảnh.

Cho dù Gojo Satoru thật sự có đuổi theo thì chưa chắc đã bắt kịp được Yuuki.

Tốc độ của bạch khuyển tộc không hề khoa học, cho dù có thiên cùng chú trói Fushiguro Toji chưa chắc đã đuổi kịp.

Inuyasha là một con bán yêu lúc trưởng thành có thể có chạy với tốc độ gần bằng con báo Gêpa, cú nhảy của Inuyasha rất xa và cao tưởng chừng như là bay. Một con bán yêu còn có tốc độ như thế nói gì tới một con thuần bạch khuyển tộc, cho dù hiện tại thân xác của Yuuki là nhân loại mới chỉ có 5 tuổi nhưng thân thể này đang dần bị linh hồn cải cách, tố chất cũng vượt xa xa nhân loại, có thể ngang với tốc độ của một con ngựa.

Không kịp phòng ngừa bị Yuuki ôm lấy, tốc độ kinh người bộc phát khiến quanh tai của Fushiguro Megumi ù ù tiếng gió, cậu theo bản năng vòng tay ôm lấy cổ Yuuki cúi đầu dựa sát vào hõm cổ ngăn chặn cơn gió quát vào mặt đau rát.

Kinh ngạc, không thể tưởng được cùng vô thố lấp đầy Fushiguro Megumi khi cậu bị Yuuki ôm nên, nhưng rất nhanh những cảm xúc ấy bị thay thế bởi quẫn bách, xấu hổ.

Fushiguro Megumi vùi đầu vào hõm cổ Yuuki, vài lọn tóc màu đỏ lá phong sau gáy có chút dài gần sát mi mắt của Fushiguro Megumi, đập vào ánh mắt còn là làn da giống như gốm sứ, bị màu tóc trộn lẫn liền cảm thấy quá mức chói mắt, Fushiguro Megumi không dám tiếp tục xem nhưng vừa dời đi ánh mắt lực chú ý liền không nhịn được muốn nhìn trộm, trên người của Yuuki cũng có mùi sữa tắm hoa nhài cùng nhãn hiệu với cậu, dầu gội đầu cũng vậy.

Vành tai không tự giác đỏ ửng, Fushiguro Megumi quẫn bách vòng tay ôm chặt lấy Yuuki một chút, đầu vùi lấp vào vai Yuuki cố che đậy sự xấu hổ vô thố của chính mình.

..................

o(〃'▽'〃)o phúc lợi.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top