Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 7: Suối nước nóng 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Okita thiếu gia, phòng ở bên này"

Itadori ông lão cũng là người quản lí của trang viên suối nước nóng này.  Itadori ông lão từng cùng với Okita ông nội là bạn thân từ hồi học sinh, sau Okita ông nội mất, Itadori ông lão trở lại nông thôn, lão ba Okita mới nhờ Itadori ông lão quản lí trang viên này.

Nông thôn có nét đặc sắc của nông thôn, thành thị có nét đặc sắc của thành thị nhưng cũng rất ít người mở suối nước nóng ở nông thôn cho nên khách du lịch tới nơi này khá đông, nếu không đặt chỗ trước chắc cũng không có phòng.

Trang viên suối nước nóng là của Okita gia gia, sau truyền cho Okita ông nội, tới Okita ba ba cuối cùng thuộc quyền sở hữu của Yuuki. Tuy lịch sử trang viên này khá lâu nhưng trang viên cũng đã được cải cách rất nhiều, không có xuất hiện xập xệ cũ kỹ.

Gia viên thiết kế quen thuộc kiểu phong cách Nhật thức làm bằng gỗ.

Gia viên chiếm cứ một mảng đất rộng, ẩn sâu trong núi cho nên khi từ xa nhìn thì sẽ không thấy.

Có suối nước nóng ngoài trời cùng suối nước nóng trong nhà.

Dựa theo ký ức của Okita Yuuki thì phục vụ ở nơi này cũng rất tuyệt.

"Trang phục áo tắm hay đồ dùng cá nhân đã được chuẩn bị sẵn" Itadori ông lão dẫn hai người tới phòng.

Phòng cũng khá rộng, trang hoàng đơn giản cổ truyền, có ngăn tủ đựng quần áo cùng tủ đựng thảm tatami, ti vi, bàn nhỏ có máy sưởi, mang theo cảm giác ấm cúng, gọn gàng.

"Bữa trưa 11h chúng ta sẽ tới phòng phục vụ" Itadori ông lão tuy mặt trông hung dữ khó tính nhưng nói với Yuuki lại rất hiền hòa, trước khi đi còn nhìn Yuuki an ủi nói: "Ông biết ba mẹ mất sẽ ảnh hưởng tới Okita thiếu gia rất lớn, nhưng mà hiện tại nhìn thấy Okita thiếu gia ông cũng đã yên tâm, trên thế giới cũng không chỉ có Okita thiếu gia đơn độc một người".

"... Cảm ơn" Một lúc sau, Yuuki mới nhỏ giọng nói.

Sắp tới giờ cơm, Yuuki cùng Fushiguro Megumi ngồi phô thảm, ngồi vào bàn sưởi ấm, xem TV.

Dự báo thời tiết báo chiều nay sẽ có tuyết rơi đầu mùa, hai người cũng định ăn cơm xong rồi ngủ trưa một lúc, tới chiều mới đi ngâm suối nước nóng.

Cơm cá nướng, rau củ, súp miso còn có mì soda. Quán nhà mình đều chất lượng hơn hẳn, Itadori ông lão cũng biết Okita Yuuki có bệnh khiến phích cho nên căn phòng đều được tỉ mỉ quét dọn nhiều lần, áo tắm yukata chuẩn bị đã được giặt qua còn thơm mùi xà phòng.

Yuuki bóc quả quýt ăn xem TV, một lúc sau liền dựa vào bàn ngủ mất, Fushiguro Megumi ma ma sợ bạn thân cảm lạnh liền tìm cái áo choàng phủ lên sau đó Fushiguro Megumi mới chuyên chú mở ra vở làm bài tập.

Tới gần chiều Fushiguro Megumi cùng Yuuki mặc yukata màu xanh kẻ xọc trắng, tùy tiện đơn giản đi tới suối nước nóng trong nhà.

Nói là trong nhà chứ thực chất bên trên có tấm màn che rủ xuống nho nhỏ li ti hoa giấy, cạnh suối nước nóng còn có cây tre trúc, phong nhã!

Phòng nữ cùng nam được ngăn cách hai bên chắn kín mít còn cách âm, phong nhã!

Suối nước nóng thiết kế theo kiểu hồ nước được xây bằng đá, sâu bên trong phòng còn có nhà tắm để có người sau khi ngâm nước nóng qua muốn tắm rửa, phong nhã!

Yuuki hài lòng cho đánh giá.

Phòng tắm nam cũng chỉ có hai người, đa số đều tới suối nước nóng ngoài trời bởi bên ngoài không có cách âm, tấm ngăn cũng chỉ cao có hơn 3 mét.

Khuyển tộc đều là "thẳng nam", ngay cả con gái cũng là "thẳng nam", sẽ không có gì gọi là xấu hổ khi nhìn thấy người khác tắm cả. Huống chi ấu tể cũng sẽ không bận tâm là đực hay cái.

Một cái còn trong giai đoạn ấu tể như Yuuki thì đối với việc phân nam nữ đều thật bình thường, thậm trí có chút trì độn, cho nên Yuuki không có quá quan tâm giới tính của người khác, ngay cả chính mình cô cũng nhận định mình là nhị "công tử" của Tây Quốc.

Hai người đi tới suối nước nóng, bên trong còn có hai người tuổi tầm cao trung.

Một nam tóc bạc ngắn cùng một nam tóc đen dài búi cao, hai người nhìn qua có quen biết, có vẻ vẻ là bạn thân.

Thấy hai đứa nhóc khoảng 5-6 tuổi vẻ mặt lạnh nhạt bước vào, nhan giá trị còn siêu cao, tóc bạc thiếu niên nghe động tĩnh liền mở ra mắt mèo xanh lam đặc biệt.

"Xin chào, hai tiểu quỷ!" Tóc bạc thiếu niên siêu to chào hỏi.

Tóc bạc thiếu niên mở mắt ra nhan giá trị còn tăng thêm vài phần, màu mắt thực đặc biệt giống như bầu trời được tạo từ băng tinh thể, giọng nói cũng thực tô.

"Sotaru, đừng dọa bọn nhỏ"

Thiếu niên tóc đen "hơi" mở mắt, kéo xuống bạn thân đang kích động. Tại sao mà nói thiếu niên tóc đen "hơi" mở mắt bởi vì tên kia là mắt hồ ly híp híp, cho dù có mở lớn mắt cũng không to ra chút nào.

Kém phong nhã, tục tằng, không ra gì. Yuuki cũng chỉ nhìn thoáng qua sau đó không hề để ý tới, lãnh đạm dùng khăn quấn lên trên đầu sau đó đi xuống hồ nước, cách bọn họ xa nhất có thể.

Fushiguro Megumi đằng sau có chút kinh ngạc vì thái độ của bạn thân, thường ngày Yuuki đều thật cởi mở, cho dù có bị trọc tức cũng tủm tỉm cười nhưng chưa từng có chuyện mặt lạnh như thế này.

Yuuki mặt lạnh so với lúc cười cảm giác thực xa lạ, cũng không biết vì sao Yuuki nhìn thấy hai người kia liền lập tức đổi mặt.

Không biết hai người kia làm gì để Yuuki chán ghét tới mức lạnh mặt làm lơ.

"Sao vậy? Cậu quen hai người đó à" Fushiguro Megumi xuống hồ bơi tới cạnh Yuuki.

"Không biết" Yuuki bình tĩnh nói.

Có phải hay không cậu vừa nghe thấy tiếng nghiến răng?

Dựa theo thường ngày bạn thán sẽ có thêm câu "không có tý nào phong nhã" hoặc "người kém phong nhã như vậy sao tớ có thể quen biết", đại loại là có từ "phong nhã". Nhưng hiện tại ngay cả lời bình cửa miệng cũng không có thêm, đủ để biết tâm trạng của bạn thân kém như thế nào.

Fushiguro Megumi lại nhìn về phía bên kia đối diện, hai thanh niên cũng tò mò nhìn về phía này.

Cách xa như vậy, thì phải bị Yuuchan chán ghét tới cấp độ nào. Fushiguro Megumi lại nhìn nhiều vài lần, hai người kia nhan giá trị đều siêu cao, mỗi người một vẻ, ngay cả thẳng nam Fushiguro Megumi cũng công nhận là họ siêu đẹp huống gì Yuuchan là cái nhan khống.

Đối với bạn thân là nhan khống, Fushiguro Megumi thực hiểu rõ, vậy mà bạn thân cũng không có tủm tỉm cười lại gần lại còn lãnh đạm tránh xa như thế này.

"Sao vậy?" Quá kì quái, nếu không quen biết thì tại sao phải mặt lạnh đối đãi.

Đối với bạn thân, Yuuki đều kiên nhân giải thích vài câu: "Tớ chán ghét mèo, không có tý nào cùng phong nhã có điều dính dáng"

Lần này cậu nghe rõ mồn một tiếng nghiến răng.

"Mèo?" Fushiguro Megumi không hiểu ra sao, mèo thì liên quan gì.

"Không thấy sao? Một con miêu tộc cùng một con hồ ly quậy với nhau, rõ ràng hồ ly thuộc họ cẩu đi? Sao có thể cùng miêu tộc quậy với nhau, kém phong nhã!" Yuuki thậm trí còn không có vẻ mặt ôn hoàn, gằn từng chữ, đằng sau giống như tuôn ra từng luồng khí ám đen.

Đáng sợ!

Bạn thân tức giận thực đáng sợ!

Hai người kia thảm!!!

Fushiguro Megumi không tự giác mà dịch xa Yuuki một chút, sợ bị tai vạ.

"Mấy đứa vui vẻ sao? Cho tụi này chơi với, càng đông càng vui" Miêu tộc không hề có gì gọi là "xa lạ", thân thuộc bơi tới.

"Satoru! Không thấy chúng ta không được chào đón sao?" Hòi ly tộc bất đắc dĩ nói nhưng cũng đành phải bơi theo bạn thân.

Chậc!

Càng nhìn càng cảm thấy không phong nhã, uổng có một khuôn mặt còn làm người thì không đúng tí nào.

Yuuki trong lòng ghê tởm hai người một phen, bên ngoài lập tức làm lơ không để ý tới.

Rõ ràng Yuuki đã bày vẻ mặt xa cách không chào đón rồi mà miêu tộc cứ thích sán tới. A chán ghét!

"Tiểu quỷ, chúng ta kết đội cùng nhau chơi té nước" Miêu tộc mắt dày không hề có ý gì gọi là nhìn mặt đoán ý.

"Không chơi" Fushiguro Megumi mắt cá chết cự tuyệt. Nhìn thanh niên tóc bạc này cả người toát ra không đúng đắn, ấu trĩ trẻ con, Fushiguro Megumi càng không muốn dây dưa.

"Uy! Mới nho nhỏ tiểu quỷ đã có vẻ mặt lão thành như thế này, lớn lên sẽ không có bạn gái nha" Miêu tộc sán lại trọc má Fushiguro Megumi.

"Tránh ra!" Fushiguro Megumi hất tay ra khỏi mặt mình.

"Tiểu quỷ này có chút kì quái" Miêu tộc không có chút nào tự giác là mình bị chán ghét, hắn hứng thù dào rạt quay sang bên lại chú ý tới Yuuki, cả người lập tức ần sát lại, không hề có khoảnh cách cảm.

Gần tới nỗi Yuuki có thể nhìn thấy làn da không có lỗ chân lông nào, con mắt lam băng tinh thể là đôi mắt đẹp nhất mà Yuuki nhìn thấy từ trước tới giờ, thực đủ phong nhã. Nhưng mà Yuuki lại không hề có ý thưởng thức nó.

Yuuki lập tức cơ thể căng cứng không dám cựa quậy, đáng chết miêu tộc!

"Sao vậy" Miêu tộc vươn tay véo má Yuuki, mềm mềm có tính đàn hồi, Miêu tộc cảm thấy thích thú cũng không có buông tay.

"Buông ra!" Yuuki lập tức tạc mao hung dữ nói nhưng cả người căng cứng không dám cựa quậy.

Tên này thực lực rất mạnh, mạnh hơn cả cô khi có năm vằn. Tuy so với huynh trưởng thì thua xa (đối với huynh trưởng thực lực Yuuki cực kỳ tự tin: huynh trưởng mạnh ngất! *^v^*) nhưng Yuuki không có sợ huynh trưởng bởi huynh trưởng cùng Yuuki rất quen thuộc, còn tên Miêu tộc này Yuuki không dám vọng động huống chi hiện tại cô mới chỉ mở 2 vằn.

Tuy Yuuki không thích ham chiến nhưng không phải cường giả nào cũng có suy nghĩ như Yuuki, cô không biết trước mặt người này có phải kẻ bạo lực tàn nhẫn hay không.

Nhưng mà bạch khuyển tộc lòng tự trọng cực cao, sẽ không vì sợ hãi mà mềm yếu, tuy cơ thể Yuuki căng cứng không cử động được Yuuki vẫn có thể dùng miệng thượng: "Lăn ra chỗ khác!!!"

Miêu tộc không có chút tự giác nào, ngược lại hắn càng cảm thấy ác thú vị, thậm chí dùng hai tay véo má Yuuki: "Không cử động được sao? Sợ tới mức không cử động được ?" Miêu tộc chu mỏ, chớp mắt hài hước nói.

"Đừng động vào Yuuchan!" Fushiguro Megumi lập tức như gà mái hộ con tiến tới đẩy ra Miêu tộc.

"Oa nha~ hai người là bạn thân sao?" Miêu tộc hào hứng khoa trương nói.

Hồ ly tộc một bên không nhịn được kéo lấy Miêu tộc: "Satoru đừng đùa hai đứa nhỏ, cậu đâu còn là học sinh tiểu học". Sau đó hắn quay sang mỉm cười tự cho là ôn hòa đối với hai đứa nhỏ nói: "Thực xin lỗi, gia hỏa này đầu óc bị nước vào, hai đứa không cần chấp nhặt kẻ.... Hai đứa hiểu đúng không".

Đầu óc có bệnh, Fushiguro Megumi âm thầm hiểu ý.

Nhưng mà "thẳng nam" cũng không có chú ý tới hồ ly tộc nói cái gì chỉ nhỏ giọng ghé vào bạn thân bên tai hỏi: "Hắn đang nhắm mắt sao? Nói chuyện với người khác đều không mở mắt, hắn đây là khinh thường chúng ta sao? Hành động thực kém phong nhã".

Fushiguro Megumi:.....

Hồ ly tộc:......

Bởi vì hai người đều không phải người thường cho nên Yuuki xui tai nói nhỏ đều bị hai người kia nghe rõ ràng.

Miêu tộc không kiêng kể gì mà 'cạc cạc cạc' cười lớn: "Há Há Há Há...." Nhuần nhuyễn diễn vai tổn hữu, không chút do dự tung ra hắc lịch sử của bạn thân: "là do Sugaru đôi mắt quá nhỏ đi, gia hỏa này mỗi buổi sáng sớm ngồi trong lớp thường xuyên bị ăn vài viên phấn với cái tội ngủ trong lớp. Rõ là oan, hắn đâu có ngủ, mắt hắn chỉ nhỏ mà thôi ... Há há há cạc cạc...".

Fushiguro Megumi:........  (  ̄__ ̄ )

Yuuki:..... Không phong nhã!

"Câm miệng! Đi chết đi Satoru" Vẻ mặt ôn hòa onii-san nhà bên rạn nứt, hồ ly tộc không nhịn được bạo lộ dùng nước té ướt đầu Miêu tộc.

"Há há há! Khụ... Khụ" Miêu tộc sặc nước cười nhưng nhanh tróng hai tay tát nước đáp trả hồ ly tộc.

Fushiguro Megumi vẻ mặt ghét bỏ yên lặng kéo bạn thân mình tránh xa hai cái học sinh tiểu học, không, học sinh tiểu học cũng không ấu trĩ như vậy phải nói là học sinh mẫu giáo đang vui vẻ té nước.

"Chúng ta đi lên trước đi" Fushiguro Megumi đề nghị, thỉnh thoảng còn cảnh giác liếc ra xem hai cái trẻ mẫu giáo kẻo hai cái nhi đồng đùa nhau lan tới mình cùng bạn thân.

Yuuki yên lặng gật gật đầu.

Tuy hai trẻ mẫu giáo chơi té nước nhưng vẫn phân tâm để ý tới bên này, hồ ly tộc châm chọc nói: "Satoru xem, ngay cả hai đứa nhỏ cũng chán ghét cậu, muốn tránh thật xa".

"Ha? Lão tử vô cùng được hoan nghênh, sao có thể có người sẽ chán ghét lão tử" Miêu tộc không hề có tính tự mình hiểu lấy, hắn không tin khinh thường cười.

"Hai đứa kia!" Miêu tộc quay người lại nhìn hai tiểu quỷ chuẩn bị trèo lên bờ.

"Hai đứa sẽ cảm thấy thực vinh hạnh khi được lão tử cho phép gia nhập hội chơi té nước" Nói xong còn dùng hai tay ào át hướng về phía hai tiểu quỷ ra sức tát nước.

Một thân ướt nhẹp không thể tránh thoát-Fushiguro Megumi: không, không cảm thấy.

Mau tróng tránh thoát ngoi lên bờ nhìn bạn thân bị nước ướt nhẹp, đầu không giữ được kiểu tóc con nhím-Yuuki: Miêu tộc quả thực là hệ sinh vật đáng ghét nhất!

********

"Xoạt" Cửa phòng bị Yuuki thô lỗ kéo mạnh ra.

Trên người mặc Yukata trắng thêu vài nét chim én ở dưới áo, trên cổ còn mang theo khăn lông tùy tiện xoa đầu tóc hồng ướt đũng.

Yuuki ngồi vào bàn, cho chân vào bên trong sưởi ấm.

Trọc trọc khuôn mặt bạn thân, cảm giác lạnh băng, Fushiguro Megumi không khỏi cau mày: "Tắm nước lạnh sao?".

"Ừ" Yuuki tùy đáp.

Bởi vì Yuuki ở lại tắm rửa cho nên Fushiguro Megumi trở về phòng trước, tai cẩu cùng đuôi bị Yuuki dội qua nước lạnh mới biến mất. Nhưng cũng may Yuuki không dễ bị cảm lạnh.

Thấy bạn thân không có ý muốn giải thích nhiều, Fushiguro Megumi cũng không có hỏi. Cậu rót trên bàn cacao cẩn thận đưa cho Yuuki"Uống cacao nóng sao?"

"Thật ấm".

Uống nửa ly cacao cũng đã tới giờ cơm chiều.

Phòng bị gõ cửa sau đó chuyền vào giọng của trẻ con: "Cơm chiều đã tới rồi ạ, xin cho phép được bước vào".

Cánh cửa bị kéo ra, một đứa trẻ cùng trang lứa với hai người kéo theo cái xe đẩy nhẹ nhàng tiến vào.

Một đầu tóc hồng đất ngắn cũn, nổ tung giống như vỏ sầu riêng, đôi mắt màu nâu cacao to tròn trong suốt, thanh triệt mang cho người khác cảm giác thiên trân vô hại có phần giống với Yuuki, cả người chắc nịnh trông cao hơn so với bạn cùng lứa, hai má phính cười lên thực có hỉ phúc. Nhìn qua đối lập với Fushiguro Megumi là đứa bé rực rỡ như ánh mặt trời.

Khóe mắt hơi kéo xuống là đôi mắt cún con, đứa nhỏ này là khuyển tộc sao? Yuuki phá lệ chú ý tới hắn, ánh mắt tò mò mang theo tìm tòi.

Trong khi hai người đánh giá Itadori Yuuji thì cậu cũng tò mò hưng phấn đánh giá hai người.

Một cô bạn tóc đen đầu nhím giống như công chúa Bạch Tuyết và một cô bạn tóc đỏ thực đáng yêu. Hai người là người đẹp nhất trước nay Itadori Yuuji từng nhìn thấy.

Itadori Yuuji nghỉ lễ năm nay mới đòi cùng ông nội cho mình tới nơi ông làm để phụ giúp. Khách tới cũng có gia đình hoặc bạn bè kết nhóm đi cùng nhưng Itadori Yuuji đều không có gặp qua bạn cùng lứa tuổi, không biết là do Itadori Yuuji trông ngốc hay gì mà cậu trong lớp không có bạn chơi cùng, nhưng Itadori Yuuji lại là người thích kết bạn cho nên khi nhìn thấy bạn cùng trang lứa cậu đều cảm thấy kích động, hào hứng.

"Oa~ hai cậu đều thật xinh đẹp"Itadori Yuuji thành thật cảm thán, cậu không có gì gọi là xấu hổ khi vừa nhìn thấy người khác liền tiến lên khen.

Fushiguro Megumi cảm thấy mình đang bị mạo phạm, "xinh đẹp" từ thường dùng chỉ dành cho con gái, Fushiguro Megumi từng cũng có nhiều người lần đầu nhìn tưởng cậu là con gái khiến Fushiguro Megumi vô cùng không thích. Cậu lạnh nhạt nhìn Itadori Yuuji rồi quay mặt đi không có ý đáp lời.

"?" Mình làm gì sai sao? Itadori Yuuji ngốc ngốc gãi đầu không biết vì sao mà cô bạn tóc đen làm lơ mình.

Itadori Yuuji lại nhìn sang cô bạn tóc đỏ không hiểu ra sao.

"Gumi-chan là con trai nha~" Yuuki tủm tỉm cười giải thích. Đối với khuyển hệ Yuuki đều phá lệ hảo cảm cao.

"Yuuchan cũng vậy" Fushiguro Megumi lãnh đạm tiếp lời. Bạn thân cũng là con trai cho nên không thể xúc phạm bạn thân bằng hai từ "xinh đẹp", là con trai không ai thích bị khen "xinh đẹp" cả.

Yuuki hiểu ý của Fushiguro Megumi nhưng cô cũng không để ý việc mình được khen "xinh đẹp", trái lại cô còn vui vẻ nói:"Yuu-san thực thích được nhiều người khen, cũng không có bị coi nhầm giới tính mà tức giận, điều đó chứng minh Yuu-san siêu đẹp, nếu có thể được khen là phong nhã thì Yuu-san sẽ siêu vui vẻ"

Yuuki phủng mặt mình, vui vẻ tươi cười, mắt lam to tròn giống như ngân hà điểm sao mà tô sáng, dưới hai mắt tô đậm lệ chí bắt mắt thêm vào khiến Yuuki trở nên đặc biệt, càng nói gì động tác phủng mặt nghiêng đầu, ngốc mao rung lắc theo động tác nghiêng mà rũ lệch.

Quả thực manh/mỹ nhan bạo kích.

Itadori Yuuji có chút ngốc lăng khi nhìn Yuuki cười. Thực đáng yêu... Itadori Yuuji không cấm nổi lên rặng mây hồng trên khuôn mặt.

"Thật... Thật xin lỗi" Itadori Yuuji lắp bắp giải thích: "Cảm thấy hai cậu thực đáng yêu khiến tớ lầm tưởng là con gái... Quên tự giới thiệu, tớ là Itadori Yuuji".

Itadori Yuuji nhìn nén Yuuki sau đó đỏ mặt nói: "Cậu rất phong nhã...".

Nhìn khuôn mặt thành thật, ngốc nghếch gãi đầu của Itadori Yuuji, Yuuki hảo cảm càng tăng, càng thêm cong mắt ôn nhu cười: là cái người thành thật, hố thật sự sẽ rất thú vị.

"Tớ là Okita Yuuki còn đây là Fushiguro Megumi"Âm điệu đáng yêu, rực rỡ ánh mặt trời.

Fushiguro Megumi hơi dịch xa bạn thân một chút, tuy bạn thân cười thật ôn nhu nhưng không hiểu sao cậu cảm thấy bạn thân thật đáng sợ.

Thảm, thằng nhóc kia thảm rồi, tự cầu nhiều phúc đi! Fushiguro Megumi âm thầm đem ánh mắt thương hại nhìn về đứa nhỏ tội nghiệp không biết bị thế lực nào theo dõi mà vẫn ngây ngốc cười.

Itadori Yuuji không hiểu sao bị tóc đen cậu bạn nhìn mình với ánh mắt kì quái, nhưng do Itadori Yuuji còn nhỏ tuổi lại thiên nhiên ngốc cho nên không hiểu Fushiguro Megumi nhìn mình như vậy có ý gì: "sao vậy?".

"Không" Fushiguro Megumi lập tức quay mặt đi cũng không có giải thích.

"Đúng rồi, cậu có thích chó sao?" Yuuki kéo lại sự chú ý của Itadori Yuuji về phía mình.

"Chó? Là hệ sinh vật siêu dễ thương đó sao?" Itadori Yuuji mắt cún phá lệ sáng.

"Đúng vậy, đúng vậy" Yuuki tươi cười càng thêm hòa ái, hảo cảm liên tục tăng cao.

"Tớ thực thích nhưng mà ông nội lại không có cho nuôi" Itadori Yuuji ỉu xìu nói.

Yuuki cho tay từ trong gầm bàn túm ra hai con chó: "Cậu có thể giúp Yuu-san trông hộ hai con cún đáng yêu này sao".

Nhận được ánh mắt lấp lánh mong đợi của Yuuki, Itadori Yuuji không dám từ chối, kể cả khi cậu không thích chó. Huống hồ cậu thực thích cho thế nên Itadori Yuuji vô cùng sảng khoái đáp ứng: "Được thôi! Hai cậu cứ ăn cơm đi, tớ có thể chuẩn bị cho hai đứa nó cơm chiều".

Itadori Yuuji hào hứng ôm hai con chó, mắt bánh bao hỉ phúc tươi cười càng thêm rực sáng, thật giống như con cún Phốc Sóc.

Khuyển hệ đều là loài sinh vật đáng yêu, miêu hệ chỉ được cái mặt! Yuuki âm thầm nghĩ, trong đầu liền phỉ nhổ cái người miêu tộc vừa gặp ở suối nước nóng.

"Sao Yuuchan lại đưa Inu-kun và Inu-chan cho cậu ta?" Fushiguro Megumi khó hiểu hỏi, tuy bên ngoài bạn thân đối với mọi người thực thân thiện, đối với ai cũng ôn nhu ấm áp nhưng thực chất lại thật xa cách, chứng mặt manh khiến Yuuki đối với mọi người đều không có ấn tượng, bạn thân lại thực thích chó cho nên nhờ một người khác vừa quen trông giữ vật mình thích là điều không thể nào.

"Gumi-chan không thấy cậu ta giống một con cún sao?"

"..." Chậc, lí do này thì không thể phản bác được.

Bạn thân đối với cẩu phi thường thích, thích tới lỗi ngay cả miêu cũng chán ghét.

Fushiguro Megumi quay mặt ăn cơm bỏ qua Yuuki có điều khác lạ.

Yuuki đôi mắt hơi ám, đầu hơi cúi xuống khiến tóc mái che mất đôi mắt khiến không ai biết cô đang nghĩ gì.

Đứa bé đó không bình thường, tuy hiện tại trong giai đoạn dung nhập khiến phán đoán của Yuuki còn nhiều thiếu xót khi phân biệt giống loài, nhưng bạch khuyển tộc là hệ trực giác, cảm quan thực tốt cho nên Yuuki cảm nhận được trên người Itadori Yuuji có điều khác lạ, không phải tính cách con người mà là thân xác và linh hồn, chính bản thân và người xung quanh Itadori Yuuji đều không nhận ra.

Yuuki cùng Tùng Vân Nha dung hợp, trước đây còn từng cùng Âm Dương Sư Abe No Seimei xưng hô bạn thân, được Abe No Seimei triệu hoán một thời gian cho nên nhân mạch của Yuuki rất rộng, nói sơ qua cũng cùng nhân viên ở âm giới giao thoa. Lại nói tiếp Tùng Vân Nha tượng chưng cho Minh giới, Yuuki cùng nó dung hợp khiến Yuuki có thể tự do qua lại, kết giao giàng buộc với Minh giới, nếu sau này có chết cũng có thể hỗn như cá gặp nước. Đây chính là sức mạnh của Hải Vương.

Khụ... Trở lại vấn đề cũ, tuy Yuuki hiện tại đang dung hợp mới mở ra hai vằn nhưng Yuuki vẫn có thể cảm nhận được Itadori Yuuji có chút khác thường.

Giống như từ người từng chết đi sống lại sinh ra, ba ba của Itadori Yuuji hoặc mẹ của Itadori Yuuji từng chết một lần...

Nhưng đó cũng chỉ là Yuuki tự mình suy diễn không có chứng cứ, Yuuki cũng không chắc phán đoán của mình là đúng hay sai.

Thôi quên đi, dù sao cũng chỉ là người qua đường, Yuuki chỉ ở nơi này 2 ngày.

Rất nhanh Yuuki liền không thèm bận tâm nữa, cô tập chung thưởng thức cơm chiều.

"Cái gì vậy?" Yuuki chọt chọt một cái bạch tuộc cắt nhỏ đã qua nấu sốt.

"Là bạch tuộc" Fushiguro Megumi liếc mắt nhàn nhạt trả lời.

"Bạch tuộc?"

Đối với Khuyển tộc Yuuki quanh  năm ở trên đất bằng, đa số thời gian ở nhà cùng mẫu thân cho nên cũng chưa từng ăn qua mấy thứ này, huống chi Tây Quốc thời xa xưa cũng chỉ có người sống ven biển mới bắt lên ăn, kể cả khi hiện đại Yuuki cũng chỉ trầm mê xem phim còn có bệnh khiến phích cho nên không dám đặt đồ ăn bên ngoài, chỉ nhai tạm bánh mì uống với sữa chua, chưa đủ 2 năm đã bị huynh trưởng túm trở về.

Trong kí ức của Okita Yuuki thì có từng thấy qua ba mẹ ăn vài thứ cá sống nhưng Okita Yuuki đều không nếm thử cũng không có lòng hiếu kì.

"Là mấy con xúc tua dài, đầu to tròn trên tranh ảnh" Fushiguro Megumi dùng đuôi đũa vẽ nét thoáng qua trên bàn. "Chúng nó cùng cá ngừ sống ở biển, cá ngừ là loài sinh vật chúng ta hay ăn nướng rồi đổ sốt lên đó".

"Ồ! Trên TV bọn họ còn ăn sống sao?".

"Đúng vậy, gọi chung mấy sinh vật ở biển là hải sản. Trong mâm chúng ta có bạch tuộc, mực cùng với bào ngư là hải sản" Sau đó Fushiguro Megumi đột nhiên quái lạ nhìn Yuuki: "Môn khoa học có từng dạy qua... Chẳng nhẽ Yuuchan không có nghe giảng sao?..."

"..." Quả thật là không có nghe.

Fushiguro Megumi thấy bạn thân im lặng liền biết được đáp án, cậu lại xuất phát từ linh hồn đưa ra nghi vấn: "Yuuchan  làm bài thi kiểu gì vậy".

"..." Khoanh bừa.

Fushiguro Megumi không cần Yuuki trả lời cũng biết được đáp án, kì kiểm tra khảo sát vừa rồi trước kì nghỉ đông hai người ngồi bên cạnh làm bài. Cậu vừa viết xong thông tin, quay ra đã thấy bạn thân điền được một nửa bài.

A, bạn thân làm bài chuyên môn khoanh bừa, bởi vì kiểm tra khảo sát là trắc nghiệm cho nên bạn thân chỉ dùng vài phút là xong.

Lúc ấy Fushiguro Megumi có hỏi: "Không sợ điểm thấp sao?" Lập tức cậu bị Yuuki nhìn bằng ánh mắt khinh thường,... Khụ không biết vì sao cậu lại thấy ánh mắt đó khinh thường nhưng ngữ khí của Yuuki quả thực kiêu ngạo: "Ha? Giá trị EX còn cần phải suy nghĩ?"

Fushiguro Megumi không biết "giá trị EX" là gì, lại xấu hổ bị coi là thiếu hiểu biết cho nên cũng không có hỏi, tiếp tục làm bài.

Ngày hôm sau phát bài kiểm tra Fushiguro Megumi nhìn điểm số của mình và bạn thân mới hiểu được "giá trị EX" là gì.

Đáp án Fushiguro Megumi dùng 15 phút nghĩ ra nháp đi nháp lại cuối cùng không đúng, quay sang bạn thân đáp án đúng hết cả.

Cả buổi hí hoáy làm bài không hề ngẩng đầu, bạn thân dùng vài phút khoanh xong.

Trước khi thi luôn giờ nghỉ giải lao ôn bài, bạn thân thảnh thơi vui vẻ cùng nữ đồng học trò chuyện.

Sau đó cuối cùng ra điểm thi. Fushiguro Megumi: điểm trung bình 94 đứng thứ hai.
Okita Yuuki: điểm trung bình 99 đứng thứ nhất.

Chỉ vì một cái "giá trị EX", người với người chi gian nó liền khác nhau.

Quả thực đả kích học bá Fushiguro Megumi.

Fushiguro Megumi yên lặng nhớ lại sau đó nhận ra mình hỏi một câu ngu ngốc liền không có ý tứ tiếp tục nói chuyện. Ăn cơm, ăn cơm đi!

______________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top