Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(1)


Stealthily.
Lặng yên không một tiếng động.



//



"Junhoe..." Người kia lười nhác kéo dài âm điệu, Goo Junhoe nghe được tiếng từ trong phòng tắm truyền ra.


"Giúp tôi tắm một chút được không," Lại là loại yêu cầu này, Goo Junhoe thở dài, đi vào một mảnh hơi nước mờ mịt.


Thân thể trần trụi ngâm trong nước hơi hơi ửng hồng, biểu cảm trên mặt có chỗ mông lung.


Junhoe ngồi thấp xuống, giọng nói có chút miễn cưỡng, "Sao cậu không thể tự tắm?"


"Tôi mệt..." Kim Hanbin cười cười, trên mặt còn mang chút nghịch ngợm, cúi người sát vào người Junhoe, gỡ khuy áo hắn ra, "Cậu chưa tắm đúng không, chúng ta cùng tắm đi?"


Người kia khẳng định lại đang nghĩ đến trò gì phá mình, Goo Junhoe âm thầm suy nghĩ, hơi hơi né ra, kéo tay cậu ta ra. "Một hồi nữa tôi tắm, không sao hết."


Nói xong bắt đầu bôi xà phòng lên người cậu ta, cảm giác trơn trượt thật tình dễ khiến người khác mê muội.


"Ào——" Kim Hanbin ác ý hắt nước lên người hắn, "Giờ cậu mà không tắm thì không được đâu, nhanh lên."


Giương mắt nhìn vẻ mặt vui vẻ vì thực hiện được âm mưu của Hanbin, Junhoe thở dài.


"Junhoe cậu da trắng thật đó," Lúc Goo Junhoe bước vào bồn tắm, Kim Hanbin kêu lên một tiếng ngạc nhiên, "Con trai gì mà trắng dữ vậy."


Nói rồi đặt tay lên ngực hắn vuốt ve, một lát lại chạy xuống sườn eo, "Cậu đừng sờ lung tung!"


Goo Junhoe đỏ mặt, chỉ cần nghĩ đến ai đó dùng bất cứ phương thức nào chạm vào người hắn, đều sẽ khiến hắn run rẩy.


"Xì——" Kim Hanbin le lưỡi, nhíu nhíu cái mũi.


Sao có thể đáng yêu như vậy, Goo Junhoe nhìn xuống đôi mắt lấp lánh, lại qua mái tóc còn vương một giọt nước, đến đôi môi ửng hồng, giống như yêu hồ sống dưới mặt nước vậy.


Thật quá đáng, hắn nên sớm đoán được mục đích của cậu ta.


"Junhoe," Thanh âm Kim Hanbin thật mềm mại, còn mang theo chút giọng mũi.


"Ừ?" Goo Junhoe giương mắt nhìn cảnh tượng trần trụi trước mặt, là cảnh tượng giống như trong tưởng tượng từng thấy qua bao nhiêu lần trước đây, máu toàn thân bắt đầu chạy dần xuống dưới.


Kim Hanbin hơi hơi nghiêng thân, ôm vòng lấy cổ hắn, mặt ngả dần về phía trước.


Junhoe có chút hoảng hốt, dời ánh mắt mơ hồ đi nơi khác, "Cậu đang làm gì, đừng như vậy nữa mà."


Làm lơ lời người kia, Kim Hanbin đơn giản ngồi lên đùi hắn, cọ cọ chóp mũi lên mặt đối phương.


Thân thể trần trụi đứng trước tư thế như vậy càng xấu hổ hơn, Goo Junhoe thở ra từng hơi nóng bừng, thân thể cứng đờ đến mức không biết phải làm sao.


Hạ mắt là có thể nhìn thấy lông mi rơi run động của cậu ta, con ngươi đen nhánh có hơi ngốc ngốc rất đáng yêu.


"Junhoe."


Người kia lại gọi tên của hắn, Kim Hanbin tay xoa lưng hắn, còn linh hoạt trượt lên trượt xuống. Cảm giác được sự xấu hổ, bồn chồn của Goo Junhoe càng dán sát thân thể vào người hắn, cảm giác bóng loáng thực rất khiến người khác rung động.


Hanbin cảm giác được nhiệt độ như lửa giữa hai chân hắn, lại vờ như không biết, thu hồi toàn bộ động tác, leo khỏi đùi hắn, hạ mắt nhìn xuống nơi đó, nghiêng đầu làm ra vẻ vô tội, "Sao mà thành vậy rồi?"


"Đều tại cậu!" Goo Junhoe đứng lên quấn khăn tắm, tức giận rời khỏi phòng tắm.


Đây là sở thích số một của Kim Hanbin—— trêu chọc Goo Junhoe.


Goo Junhoe thích Kim Hanbin, mà đây là chuyện Kim Hanbin cũng biết.


Trong mắt Goo Junhoe, Kim Hanbin tựa như một đứa nhỏ, ấu trĩ mà đáng yêu.


Những chuyện Kim Hanbin thích làm, Goo Junhoe đều sẽ làm cùng cậu, tỷ như tốt nghiệp đại học xong dọn ra ở chung với Kim Hanbin, tỷ như chịu đựng cậu ta ngày nào cũng tạo phản trong nhà mình, tỷ như mỗi ngày đều khuyên Hanbin tiếp nhận cơ nghiệp công ty nhà họ Kim.




"Junhoe." Kim Hanbin nằm trên sô pha vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, cậu ta rất thích dùng cách này gọi hắn, còn kéo một chữ "hoe" cuối cùng ra thật dài, ngữ khí lười nhác nhưng lại khiến người ta muốn nghe nhiều thêm vài lần.


"Lại đây ngồi," Hanbin chờ một chút rồi mới nói tiếp, "Tiện thể lấy thêm đồ ăn vặt cho tôi," Nhưng thật tình là không khách sáo ra lệnh. Goo Junhoe lắc đầu, hơi hơi rụt cổ, thời tiết dạo này ngày càng lạnh.


"Lần sau tự lấy đi," Ném khoai tây lát vào tay cậu ta, Junhoe bất mãn nói, "Tôi không hề tiện tay gì đâu, cậu thật lười biếng quá đi."


"Cảm ơn nha." Kim Hanbin gối đầu lên đùi hắn.


"Ế! Cái tên này, cậu không được như vậy!" Goo Junhoe kêu lên, nhưng bất đắc dĩ vẫn không thể thoái khỏi cái đầu cọ nguậy lung tung kia.


"Ha ha," Kim Hanbin cười rộ lên, "Hóa ra đùi là chỗ nhạy cảm của Junhoe nha."


"Đừng có nói mấy câu ghê tởm như vậy," Goo Junhoe nói xong liền dùng tay gỡ tay Kim Hanbin ra, muốn kéo cậu ta dậy.


Kim Hanbin vẫn nằm bất động, ngón tay vẽ một vòng trên đùi hắn, còn nhích lên từng chút một.


"Tôi trịnh trọng cảnh cáo cậu," Goo Junhoe nghiêm túc nói, tóm lấy bàn tay lộn xộn kia, "Sau này không được làm mấy hành động kỳ quái này nữa!"


"Ừ"


/Tôi vô cùng ngưỡng mộ sức chịu đựng của Goo Junhoe trong đây, nếu là con sói khác không chừng đã ăn sạch Hanbin từ lâu rồi =))))))))

không, đừng nói là sói khác, Kim Jiwon vừa nhìn thấy liền muốn ăn sạch cậu ta không chừa lại khúc xương nào =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top