Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

17

T/b sau khi được Jin thay thuốc thì bước ra vườn.
Thật ra đây là khu vườn trong lồng kính. Lối đi vào vườn được dẫn bằng những mảng đá dẹp nằm sát xuống mặt đất.
Mở cánh cửa cũng bằng thuỷ tinh mờ ra là hai hàng hoa.
T/b ngước nhìn lên trên. Lồng kính rất lớn, bao phủ lấy toàn bộ cây cổ thụ trong này. Còn có cả những thiết bị tân tiến để giúp các loài hoa bốn mùa sinh sống quanh năm.

Thật ra T/b không thích hoa lắm, bạn không phải người thích lãng mạn vì thế mà bạn chỉ nhìn lướt qua một lần rồi đi thẳng.
T/b nghe thấy tiếng cười nói của Min Ho từ xa. Đi qua hai hàng cây dài, T/b thấy Min Ho đang ngồi trên đùi Jungkook, anh nói cười chọc chọc vào má Min Ho khiến thằng bé cười ầm lên.
Con chó màu vàng nhảy tung tăng dưới mặt đất.
Bộ bàn ghế uống trà kiểu Châu Âu, trên bàn là hộp bánh ngọt đã được ăn hết.
T/b thở dài. Min Ho rất thích đồ ngọt, nhưng bạn không đồng ý cho nó ăn quá nhiều vì sợ hỏng răng. Và có vẻ nó đã ăn hết cả hộp bánh lớn.

T/b bước đến gần.
Jungkook ngẩng đầu lên nhìn bạn, thu lại nụ cười. Min Ho thấy Jungkook như vậy cũng bắt chước ngẩng lên.
-"Chị!" Nó nhảy xuống khỏi đùi Jungkook, chạy lon ton về phía bạn.
T/b cúi người xuống bế Min Ho lên.
-"Em lại ăn đồ ngọt, phải không?"
Nó biết bạn giận lên cũng chỉ gật đầu, cúi gằm mặt hối lỗi.
Jungkook nhìn bạn.
-"T/b. Là anh ăn, đừng nghiêm khắc với thằng bé quá."
T/b cũng nhìn anh.
-"Cảm ơn anh vì đã cứu tôi và Min Ho. Nợ này chắc chắn tôi sẽ trả. Tạm biệt."

T/b quay người đi thẳng không để Jungkook níu kéo.
Bạn biết Jungkook có cảm tình với bạn, nhưng bạn không thích như vậy. Jimin đã làm bạn khó xử lắm rồi. T/b không muốn yêu, không có nghĩa là bạn muốn làm tổn thương người khác. Nhất là với những người thân quen với bạn. Mặc dù Jungkook không phải người thân nhưng bạn nợ anh ta một lần.
Jungkook mặt tối sầm lại. Nhìn mái tóc đỏ của T/b dần dần đi xa.
Anh tức giận lắm chặt tay.
-"T/b. Bao giờ em mới nhận ra tình cảm tôi dành cho em?"

T/b liên lạc với Song Ji rồi bế Min Ho ra khỏi Jeon bang.
Min Ho nhìn thẳng vào đôi mắt hai màu của bạn hỏi ngu ngơ.
-"Chị. Chúng ta không thể ở cùng anh Jungkook sao?"
-"Không thể. Sao vậy?" Bạn nhìn nó.
Min Ho tươi cười trả lời
-"Em thích anh ấy. Jungkook là một người tốt, anh ấy đã cho em ăn rất ngon, còn tặng em chiếc đồng hồ này nữa." Nó lôi ra một chiếc đồng hồ vmàu đỏ.
Rất đẹp. Nhưng vẫn không được
-"Min Ho. Thích không ăn được. Chiếc đồng hồ này em có thể giữ nhưng tuyệt đối đừng để Jimin phát hiện ra"
Nó xụ mặt.
-"Anh Jimin sẽ không thích nó sao?"
-"Không phải. Chỉ là Jimin không muốn em nhận đồ của người lạ, rất nguy hiểm. Em biết Jimin rất thương em. Phải không?"

Min Ho vui vẻ gật đầu.
-"Tốt lắm." T/b hôn vào má nó.
Sẽ không ai tin rằng sát thủ hàng đầu thế giới như T/b có thể có hành động ngọt ngào như thế.
Nhưng Min Ho là người thân của bạn, là người bạn nguyện bảo vệ suốt đời.
Vì thế một vài hành động này đã trở thành thói quen của T/b mỗi khi gần Min Ho.

Song Ji đã lái xe đến nơi. Anh ra mở cửa.
-"Có chuyện gì vậy."
-"Không có gì. Máy bay bỗng gặp trục chặc rồi phát nổ. Tôi được người dân đánh bắt cứu giúp, nên không hề hấn gì. Phải không Min Ho?" T/b nhìn Min Ho.
Thằng bé gật đầu. T/b nói Jimin không muốn thằng bé ở chung với người lạ nên nó cũng chỉ biết nói dối vậy thôi.

Song Ji nhìn bọn họ một lượt. Nhưng ánh mắt khiên định của bạn khiến anh có chút bối rối.
-"Được rồi. Lên xe đi. Lão đại đang rất lo lắng đấy."
Min Ho nhìn T/b
-"Khi nào về nhà em muốn ăn cháo gà." Min Ho nói.
T/b nhìn nó gật đầu
-"Được. Chị sẽ làm cho em."
Nó vui vẻ rồi ngồi nghịch chiếc đồng hồ, T/b cố gắng ngồi lúp sau ghế lái để Song Ji không nhìn thấy chiếc đồng hồ mà Jungkook tặng Min Ho.

Khoảng 1 tiếng sau. T/b đã có mặt ở Park gia, bế Min Ho lên.
Vừa mở cửa thì Jimin đã đi đến.
-"Không sao chứ?"
-"Vâng."
-"Vậy đi nghỉ đi."
-"Min Ho muốn ăn cháo gà. Em sẽ đi nấu cho thằng bé."
Jimin gật đầu. Nếu hỏi tại sao Jimin không lo lắng thì câu trả lời là việc này không có gì to tát. Chỉ cần không mất mạng, những việc khác đều không ăn thua gì.
Hơn nữa T/b đã nói không sao là bạn thật sự không sao nên không có lí do gì để lo lắng cả.

Sau khi cho Min Ho ăn và uống thuốc, thằng bé chìm sâu vào giấc ngủ.
T/b đắp chăn cho nó rồi thay một chiếc áo sát nách màu đen và chiếc quần bó sát màu đỏ, cầm theo mấy khẩu súng nhẹ nhàng.
Đi ra gara và chọn chiếc xe Chevrolet Corvette Stingray C2 đời 1966, đây là xe cưng của T/b. Không những bền, mà Chevrolet Corvette Stingray C2 còn có mã lực cao. Rất thích hợp cho những dịp giải toả tâm trạng như thế này.

Đang định lên xe thì Devil's Pet bò đến, nó nâng người lên.
T/b nhìn nó
-"Muốn đi cùng không?"
Nó thè lưỡi rồi bò vào bên trong.
T/b cũng ngồi lên xe, đóng cửa lại. Nhìn Devil's Pet đang quấn ngang trên ghế ngồi, dựa đầu vào người nó.
-"Đêm nay sẽ vui lắm đấy." Bạn cười với nó rồi phóng xe đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #linh#mochi