Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phiên Ngoại: Lễ tình nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phúc lợi nhỏ tặng mọi người nhân dịp sinh nhật Bây bi của Cung Tuấn~

Phiên ngoại lễ tình nhân

Bối cảnh: Trải qua ngàn sóng gió, hai người quay về bên nhau, thật sự hòa hảo, không giấu dao.

Cố Trì Quân vừa kết thúc sự kiện đặc biệt nhân dịp lễ tình nhân của nhãn hàng quay về phòng khách sạn, dù cậu chỉ uống có hai ly champagne nhưng má vẫn hơi ửng đỏ.

Những bông hồng lúc sáng Từ Tư cho người mang đến đang đặt trong phòng khách, Cố Trì Quân nhìn bó hoa còn to hơn cả bàn uống trà, lại còn là 999 đóa, không nghĩ ông chủ Từ về phương diện này có hơi quê mùa, nhưng trong lòng vẫn nhịn không được mà vui vẻ.

Lấy điện thoại ra xem tin nhắn wechat của Từ Tư, lại là từng chuỗi chữ tiếng Anh, Cố Trì Quân cố gắng tìm kiếm trong ký ức quyển mật mã mà Từ Tư đã soạn ra cho mình năm xưa, đã quá lâu rồi, cậu không tài nào nhớ nổi đáp án.

Mười lăm năm, hóa ra đã mười lăm năm rồi, Cố Trì Quân nhìn bông tuyết bay ngoài cửa sổ, cảnh vật trước mắt biến thành một màu trắng xóa hư ảo.

Âm báo wechat vang lên, suy nghĩ của cậu bị cắt ngang. Lấy điện thoại ra xem, Từ Tư gửi một emo hình Pikachu đang thở phì phò, dùng cái này để diễn tả sự bất mãn đối với việc Cố Trì Quân vẫn ra ngoài làm việc vào lễ tình nhân.

Cố Trì Quân nhịn cười, trả lời: [Em về đến phòng khách sạn rồi]

Còn chưa kịp ngồi xuống, cuộc gọi video của Từ Tư đã vang lên, Cố Trì Quân nhìn avatar Pikachu ngây thơ, nghe tiếng nhạc chỉ dành riêng cho mình, khóe miệng không nhịn được mà cong lên. Cậu tìm một nơi có ánh sáng tốt hơn, sau đó mới ấn nhận.

“Sao hôm nay lại muộn năm giây”, trên màn hình điện thoại hiện lên gương mặt tuấn tú của Từ Tư, giữa hai hàng lông mày mang theo chút mệt mỏi, nghe tạp âm xung quanh, xem ra hắn còn đang ngồi trong xe.

Cố Trì Quân nhìn người bên trong màn hình, một tuần không gặp, nhớ nhung ùa về như mưa, cố ý trách: “Ông chủ Từ, anh cũng quá độc đoán rồi, nhận video call mà tưởng như  quẹt thẻ đi làm vậy”

Từ Tư nhìn gương mặt nhu hòa dưới ánh đèn, làn da trắng hơi ửng hồng, lông mi dài khẽ rung, đôi mắt trong veo như suối mát khiến lòng người say đắm. Quãng đời còn lại của hắn, từng phút từng giây là để dành trọn để yêu người trước mặt, một giây cũng không muốn lãng phí.

“Muộn mất năm giây, tức là anh nhìn em ít hơn năm giây, cuộc đời anh bị lãng phí mất năm giây rồi”

Ánh mắt Từ Tư cực nóng, qua camera cũng có thể nhìn thấy được ánh mắt chăm chú của hắn, đã nhiều năm như vậy, Cố Trì Quân vẫn phải chịu thua ánh mắt ấy của người kia. Bất giác dời mắt đi nơi khác, không dám đối mặt.

“Nhìn anh này, tường khách sạn đẹp hơn anh sao?”

Cố Trì Quân hé mắt nhìn gương mặt phóng đại trong màn hình điện thoại, ánh mắt làm nũng của Từ Tư khiến cậu nhịn không được trêu chọc hắn: “Khách sạn đúng là không đẹp bằng anh, nhưng mà…”, Cố Trì Quân cố ý dừng một lát,

“Anh không có… cứng như tường khách sạn…”

Chú mèo con ngây thơ và nhút nhát vừa rồi lại trở nên gợi cảm và hoang dã, Từ Tư thở dài kéo vách ngăn trên xe xuống, hạ giọng: 

“Bảo Bảo, chồng em có cứng hay không không phải em là người rõ nhất sao?”

Cố Trì Quân trừng mắt liếc người trong màn hình, “Đầu óc toàn chứa thứ gì đâu, có thể làm thanh niên năm tốt thời đại mới được không?”

Cậu nghe được âm thanh đóng cửa xe, xem ra người cũng đã về nhà an toàn, trong lòng cũng yên tâm hơn một chút.

Từ Tư vừa đi vừa đưa micro lên miệng, mỗi tiếng hít thở đều truyền vào tai Cố Trì Quân: 

“Có người cứ thích châm lửa mà không chịu dập lửa, em nói xem làm sao để phạt đây?”

Một nụ cười xấu xa hiện lên trên mặt Cố Trì Quân, nghĩ đến Từ Tư vẫn còn đang ở Thượng Hải xa xôi, bày ra vẻ mặt ‘anh làm gì được em’: “Vậy thì anh cũng châm lửa theo đi, sau đó thì mặc kệ luôn”

Nghe bên phía Từ Tư thật lâu cũng không có động tĩnh, “Anh về đến nhà chưa? Sao không nghe thấy gì?”

“Ngày nào cũng nói nhăng nói cuội, không thèm nghe anh nói nữa, em đi gọi bữa tối đây, lát nữa gọi lại sau”


Cố Trì Quân nghe được tiếng chuông chạy ra mở cửa phòng, người lúc nãy vẫn còn trong video chỉ nhìn được mà không chạm tới được hiện giờ đang đứng trước mặt cậu. Cậu kinh ngạc mất vài giây đồng hồ mới phản ứng được, liền nắm lấy cà vạt Từ Tư kéo người vào phòng, ép lên cửa, trực tiếp hôn lên.

Từ Tư cảm nhận được nhiệt độ ấm áp trên môi cùng mùi rượu nhàn nhạt, say mê không thôi, mạnh mẽ hôn lại. Hai người hôn nhau một lúc lâu mới chịu buông nhau ra. Mặt Cố Trì Quân ửng hồng, hai mắt ngập nước. 

Từ Tư nhìn Cố Trì Quân trước mặt, từ cổ họng phát ra một tiếng cười trầm thấp, 

“Anh chính là bữa tối của Cố tiên sinh đây”

“Được, vậy để ông đây nếm thử một chút”, Cố Trì Quân ngẩng đầu nhìn Từ Tư gần trong gang tấc, vươn tay ôm lấy cổ hắn, nhịn không được lại hôn lên.

Từ Tư nhìn dáng vẻ chủ động của Cố Trì Quân, càng thêm khơi dậy dục vọng trong nội tâm hắn. Hắn đặt một bàn tay lên eo cậu, từ từ luồng xuống, mơn trớn theo mép quần áo, vuốt ve làn da mịn màng bên trong.

Thân thể Cố Trì Quân càng ngày càng nóng, miệng phát ra một tiếng thở gấp.

“Ding dong”, tiếng chuông cửa đột ngột vang lên.

Cố Trì Quân bối rối tách ra khỏi Từ Tư, cố ổn định hơi thở sau đó hỏi vọng ra: “Có việc gì vậy?”

“Cố tiên sinh, bữa tối của ngài đã đến”

“Được, anh để trước cửa giúp tôi rồi… ưm..”

Từ Tư bế Cố Trì Quân lên giường, thổi hơi vào tai cậu: 

“Cố tiên sinh, đừng nhớ thương cánh cửa nữa, đêm nay ăn anh đây này”

Từ Tư nhanh chóng cởi bỏ quần áo của cả hai người, hai cơ thể trần trụi dán chặt vào nhau.

Cảm nhận được sự quyến rũ cùng sự nóng bỏng của người đối diện, dục vọng sâu thẳm trong cơ thể Từ Tư lập tức dâng trào. Hắn dùng môi mình chặn lấy môi cậu, liếm láp từng chút một.

Lý trí của Cố Trì Quân sớm đã bị ném lên chín tầng mây, cậu vươn đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi Từ Tư, nhẹ nhàng mút mát.

Đầu lưỡi Từ Tư dạo quanh miệng nhỏ, rồi hôn lên trên, thăm dò vành tai cậu, khiến cả người cậu run lên. Nụ hôn chuyển từ vành tai xuống xương quai xanh, rồi hướng xuống phía dưới, cắn chặt lấy hai quả anh đào nhỏ trên ngực Cố Trì Quân, lưu lại từng vệt nước ẩm ướt.

Thân thể Cố Trì Quân bỗng nhiên run lên, vươn tay bắt lấy bả vai Từ Tư, vươn người về phía trước, muốn phá đi ngăn cách giữa hai người.

Từ Tư đè tay cậu lại, “Bảo Bảo, đừng nóng vội”

Nói xong, dùng sức đè Cố Trì Quân ngã xuống giường, đè lên người cậu. Cố Trì Quân bị đè không thể động đậy, chỉ cảm thấy dục vọng toàn thân như muốn bốc cháy.

Một tay Từ Tư chậm rãi vuốt ve ngực cậu, tay kia nắm lấy nơi khó nói của cậu nhẹ nhàng vuốt ve.

“Ưm.. ưm...”

Cố Trì Quân phát ra tiếng rên rỉ, nhiệt độ nơi sâu trong cơ thể không ngừng khuấy động.

Sau khi Từ Tư nghe được giọng Cố Trì Quân, ánh mắt càng trở nên mê ly, khóe miệng lộ ra một nụ cười xấu xa, dùng miệng ngậm lấy vành tai cậu, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng trêu chọc từng điểm mẫn cảm trên người cậu.

Cố Trì Quân bị Từ Tư trêu chọc, cố gắng nhịn, nhưng lại không nhịn được, rên nhẹ một tiếng “A~”

Từ Tư thu tay lại, ôm lấy eo Cố Trì Quân, chôn đầu vào thân dưới của cậu, dùng miệng ngậm lấy hạ thân đã sớm đứng thẳng, chậm rãi liếm láp.

Cố Trì Quân há miệng, lại không phát ra được âm thanh nào, thân thể run rẩy càng thêm kịch liệt, hai tay bắt lấy đầu Từ Tư, kéo đầu hắn hạ thấp hơn một chút. Đầu lưỡi Từ Tư hệt như con rắn, nhẹ nhàng liếm lấy dục vọng của cậu, cảm giác kích thích càng thêm mãnh liệt, cậu cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, một trận khoái cảm từ đại não bay thẳng xuống bụng dưới, khiến toàn thân cậu run rẩy không ngừng.

“Ưm..”Cố Trì Quân nhịn không được lại rên thành tiếng, cậu cảm giác được thân thể mình ngày càng nặng, ngày càng mềm nhũn, tiếng tim đập ngày một nhanh hơn, ngay cả hơi thở cậu cũng mỗi lúc một nặng nề, trên người cậu như có từng đợt dòng điện, khiến cơ thể tê dại vô cùng.

Thân thể Cố Trì Quân bỗng run lên một cái, hai chân không biết từ lúc nào đã vòng qua lưng Từ Tư, hai tay ôm chặt lưng hắn:

 “Từ Tư, vào…vào đi, có được không? Đừng tra tấn em nữa”

Từ Tư cảm nhận được phản ứng của Cố Trì Quân, buông dục vọng của cậu ra, nhếch miệng: “Trừng phạt chỉ vừa mới bắt đầu thôi mà Bảo Bảo”

Nói xong, hắn dùng tay đỡ lấy eo cậu, một tay cầm lấy dục vọng của cậu, cúi đầu quấn lấy môi Cố Trì Quân, nuốt luôn cả lời cậu định nói ra vào bụng.

Từ Tư ấn người mình xuống, khiến cho thân thể hai người tiếp xúc càng thêm chặt chẽ, hai người quấn chặt lấy nhau, va chạm cọ xát vào nhau, “A~”, Cố Trì Quân nhịn không được rên lên trong vô thức, cơ thể cũng không tự giác mà lắc lư theo tiết tấu của hắn.

“Thoải mái không?”, Từ Tư vuốt ve từng tấc da thịt trên người Cố Trì Quân, khiến cậu bị áp đảo đến chín nông một sâu, cổ họng không ngừng phát ra âm thanh trầm thấp.

Cảm nhận được thân thể nóng bỏng bên dưới sắp đến cực hạn, Từ Tư với tay lấy từ trong túi quần ra thứ đồ đã chuẩn bị sẵn.

“Bảo Bảo, anh vào đây”, Từ Tư dùng ngón tay lấy ra một ít chất bôi trơn vẽ vài vòng ở lối vào.

“Nhanh một chút”, Cố Trì Quân thở hổn hển đáp.

Sau khi Từ Tư nghe được câu này, từ từ đưa ngón tay vào từng chút một. Vừa chạm vào nơi nào đó bên trong, Cố Trì Quân nhịn không được mà rên lên một tiếng.

Hắn thấy cậu cố chịu đựng, cũng không đành lòng trêu cậu nữa, liền mở rộng hai chân cậu, mạnh mẽ đi vào.

Cửa huyệt trống rỗng phía sau được lấp đầy, thời điểm cậu bị cọ xát qua điểm mẫn cảm liền trực tiếp bắn ra, chất lỏng màu trắng sền sệt dính trên cơ bụng Từ Tư, nhỏ giọt xuống bụng cậu, sau đó thuận theo bụng chậm rãi chảy xuống ga giường, để lại một ít dấu vết.

Cố Trì Quân nhắm chặt hai mắt, hai tay còn quấn quanh cổ Từ Tư, tận hưởng nhịp điệu hạnh phúc của từng đợt xung kích.

Cả căn phòng tràn ngập xuân quang kiều diễm.

Không biết giày vò bao nhiêu lượt, sau khi Từ Tư bế Cố Trì Quân đi tắm rồi đặt cậu lên giường, cậu đã mệt đến mức không thể nào mở mắt nổi.

Khi cậu thiếp đi, bỗng cảm thấy ngực mát lạnh, một sợi dây chuyền hình sao băng khảm kim cương được đeo lên cổ cậu. Cố Trì Quân ngẩng đầu ngắm nghía dây chuyền, một dãy sao băng, mỗi vì sao đều được khảm một viên kim cương óng ánh.

“Anh tự thiết kế đấy, làm mất nửa năm, sáng nay vừa lúc nhận được, may mà kịp”, Từ Tư hôn trán Cố Trì Quân, “Sau này có điều ước gì cũng không cần đợi sao băng nữa, cầu nguyện với dây chuyền là được rồi, anh sẽ giúp em thực hiện”

Cố Trì Quân cười gật đầu. 

Có thể ở bên anh, là nguyện vọng lớn nhất đời em, em đã thực hiện được rồi.

Trước khi ngủ thiếp đi, Cố Trì Quân ôm cổ Từ Tư hàm hồ nói: “Anh cho em quyển sổ mật mã đi, ngày nào anh cũng gửi nhiều mật mã tiếng Anh như vậy, em xem không hiểu gì cả”

Từ Tư nhẹ nhàng vỗ về Cố Trì Quân, để cậu bình yên chìm vào giấc ngủ.

Em không cần phải biết chúng có nghĩa gì đâu, đây là lời yêu độc nhất vô nhị của anh dành cho em, em chỉ cần biết rằng, mỗi câu anh nói với em đều có nghĩa là anh yêu em.

Tư Quân, Niệm Quân, Thử Sinh Duy Quân.

Mong người, nhớ người, đời này chỉ có mình người.

Lễ tình nhân vui vẻ, Bảo bối duy nhất của đời anh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top