Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4.

Nên giải thích với chị gái của Phương Bắc về quan hệ giữa hai người bọn họ như thế nào đây?

Thẩm Phương Nam lâm vào rối rắm, chẳng lẽ nói "hai chúng tôi là kẻ thù trong trò chơi" sao? Nghe có vẻ quá ngu xuẩn thì phải.

Sau đó cậu liền nghe thấy Triệu Phương Bắc mở miệng nói với chị hắn: "Hai bọn em là kẻ thù trong trò chơi."

Thẩm Phương Nam: "....."

.....T.....M.....D.....

Chị hắn lại giơ cái vợt điện chụp muỗi trong tay lên: "Sao? Tới đánh nhau hả?"

Triệu Phương Bắc ấn tay chị gái hắn xuống: "Đánh xong rồi."

Chị gái hắn đi vòng quanh hai người một vòng, hỏi: "Bây giờ offline hẹn đánh nhau còn có thể giả đến như vậy sao? Trên người hai đứa một chút dấu vết cũng không có nha...."

Thẩm Phương Nam một đầu dấu chấm hỏi: " Dấu vết? Dấu vết gì?"

Triệu Phương Bắc vẻ mặt táo bón liếc mắt nhìn Thẩm Phương Nam một cái, sau đó nói với chị gái mình: "Lên mạng đánh."

Chị gái Triệu Phương Bắc lập tức lộ ra vẻ mặt ghét bỏ: "Nhìn em xem, người ta đã tự mình đưa đến cửa, em còn lên mạng đánh. Trông giống như một con gà chết thế này cũng có thể doạ em?"

Thẩm Phương Nam nghe xong trên trán không ngừng nổi gân xanh: Xác nhận hoàn tất, chị em ruột!!!

Cậu còn đang cân nhắc sức chiến đấu chênh lệch giữa mình và chị gái Triệu Phương Bắc, có đủ để cậu liều chết tranh cãi một phen hay không, cuối cùng Thẩm Phương Nam quyết định ngậm miệng giữ gìn tôn nghiêm của một người khổng lồ Hải Nam!

Triệu Phương Bắc mở miệng nói tiếp: "Em cũng không thể ỷ lớn hiếp nhỏ được, chị nhìn cậu ta xem, trắng trắng mềm mềm, lại còn lùn như vậy, trông chẳng khác nào một em gái."

Chị hắn vậy mà tán đồng phụ họa nói một câu "cũng đúng", sau đó dặn dò Thẩm Phương Nam: "Lần sau hẹn đánh nhau nhớ mang thêm người."

Thẩm Phương Nam: "......."

Con mẹ nó, sức chiến đấu hai bên quá chênh lệch, cậu nhịn!

Giải quyết xong? Chó má! Quay về tiếp tục cầm kiếm nạo đầu chó của hắn!!!

Thẩm Phương Nam phất phất tay với hai chị em đáng ghét này, quay đầu rời đi.

Cậu nghĩ kỹ rồi, sau khi trở về cậu nhất định phải phát triển bang hội trở nên lớn mạnh, phát triển đoàn thân hữu trở nên lớn mạnh, sau đó làm chết Triệu Phương Bắc!

Làm chết hắn!

Triệu Phương Bắc thấy cậu rời đi, lập tức mang theo chị gái mà mình lên xe, chuẩn bị về nhà ăn cơm trưa.

Hắn hãy còn đói lắm.

****

Trên đường lớn ở Đông Bắc toàn tuyết là tuyết. Thẩm Phương Nam lạnh đến mức chân cũng mất cảm giác.

Thẩm Phương Nam còn chưa đi được mấy bước, phía sau liền có một chiếc xe đi theo. Cậu chàng bị doạ đến nhảy dựng lên: Đậu xanh, lúc trước cậu từng nghe nói bên này có xã hội đen, chẳng lẽ là thật?

"Bíp bíp...."

Chiếc xe kia bíp bíp hai tiếng, sau đó cửa kính xe ở vị trí tài xế bị kéo xuống, thì ra là Triệu Phương Bắc.

"Cậu đi đâu? Tôi đưa cậu đi."

Thẩm Phương Nam cảnh giác: "Sao tự dưng tốt bụng thế?"

Triệu Phương Bắc: "Cậu ngồi máy bay qua đây tìm tôi PK người thật, cũng không thể để tôi còn chưa động thủ thì cậu đã bị thời tiết đánh ngã trước rồi đúng không? Như vậy tôi biết để mặt mũi vào đâu?"

Thẩm Phương Nam: "......"

Cuối cùng, Thẩm Phương Nam vẫn lên xe, bởi vì thật sự quá lạnh.

Xe của Triệu Phương Bắc là một chiếc Land Rover, rất rộng, chị hắn ngồi ở vị trí phó lái. Thẩm Phương Nam ngồi ở ghế sau, một bên suy nghĩ cái xe này ở đâu ra.

Đã trải qua hành trình trong tiệm net, Thẩm Phương Nam rất kiên định với phân tích của mình về gia cảnh của Triệu Phương Bắc, cho nên hiện tại Thẩm Phương Nam thầm nghĩ, chiếc xe này của Triệu Phương Bắc khẳng định là đi mượn.

Aizz, quá hư vinh!

Đương nhiên Thẩm Phương Nam cũng không cảm thấy hành vi này có gì không tốt, dù sao cũng là đi gặp kẻ thù, không thể mất mặt được.

"Đi chỗ nào?" Tài xế Triệu Phương Bắc hỏi.

Chị hắn hỏi: "Em muốn đưa người đi chỗ nào? Không mang về nhà sao?"

Thẩm Phương Nam liên tục cự tuyệt: "Không cần không cần, quá phiền toái."

Chị gái Phương Bắc không để ý mà vẫy vẫy tay về phía kính chiếu hậu: "Có gì phiền toái với không phiền toái, dù sao cũng là nhiệt kháng đầu, cậu cùng Phương Bắc ngủ chung là được."

Thẩm Phương Nam còn chưa biết từ chối thế nào đã bị ba chữ "nhiệt kháng đầu" làm cho choáng váng, trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại câu thành ngữ "lão bà hài tử nhiệt kháng đầu".

Triệu Phương Bắc không còn gì để nói: " Bà chị à, chị tỉnh táo lại chút đi, quan hệ giữa em và cậu ấy không giống như chị nghĩ đâu, cậu ấy là kẻ thù của em."

Chị gái hắn trợn trắng mắt, khinh thường mà cười nhạo một tiếng: "A, kẻ thù, có người nào lái xe đưa kẻ thù của mình đi tìm khách sạn sao?"

Triệu Phương Bắc: "Aizzz."

Thẩm Phương Nam: "......"

Chị gái Phương Bắc: "Được rồi được rồi, đưa người đi khách sạn được chưa? Đám thanh niên trẻ tuổi bây giờ thật khiến người ta khó hiểu."

Triệu Phương Bắc: "Chị mẹ nó so với em lớn hơn có 15 phút!!! Giả vờ làm lão cán bộ cái rắm!"

Chị gái hắn không nói nhiều, giơ vợt điện chụp muỗi trong tay lên.

Tay cầm vô-lăng của Triệu Phương Bắc trượt một cái, chiếc xe lấp tức lắc lư dữ dội.

Thẩm Phương Nam sợ tới mức vội vàng lên tiếng hoà giải: "Được rồi được rồi, buông tay xuống đi buông tay xuống đi, tôi là thanh niên!!"

Chị gái Phương Bắc ngồi trên vị trí phó lái quay đầu lại khen: "Không tồi không tồi."

Thẩm Phương Nam: "......"

Tôi mẹ nó không thèm loại khen ngợi này đâu nhé!

****

Vì để bản thân có thể sống lâu trăm tuổi, Thẩm Phương Nam nhanh chóng cầm điện thoại tìm kiếm khách sạn gần đây, không cần 4 sao 5 sao gì sất, nhanh chóng tìm một khách sạn tạm ổn một chút là được rồi.

Sau khi xác định mục tiêu, Thẩm Phương Nam lập tức đưa điện thoại di động cho Triệu Phương Bắc nhìn: "Đi khách sạn này."

Triệu Phương Bắc liếc mắt một cái, sau đó đột nhiên dẫm chân phanh.

Thẩm Phương Nam không phòng bị, cả người lao về phía trước, mắt thấy sắp đụng vào kính chắn gió, cậu sợ hãi kêu to: "A....!"

Triệu Phương Bắc vội vàng trở tay ấn Thẩm Phương Nam ngồi xuống ghế sau.

Thẩm Phương Nam gào một câu "Sao anh đột nhiên phanh gấp thế hả", sau đó giơ tay che lại chỗ bụng mới vừa bị Triệu Phương Bắc ấn một cái, nhăn mặt hút vào ngụm không khí, lực tay của người này sao lại mạnh thế không biết.

Triệu Phương Bắc: "Khách sạn này ở ngay đây, cậu quay lại 20 mét là tới."

Thẩm Phương Nam ồ một tiếng, mở cửa xe đi xuống, lúc xuống xe còn không quên tạm biệt hai chị em Triệu Phương Bắc: "Lần sau gặp nhé."

Ai ngờ Triệu Phương Bắc lại đáp : "Cậu còn muốn hẹn đánh nhau lần nữa à?"

Thẩm Phương Nam: "....Tôi nói nhầm, đây là phép lịch sự anh hiểu không, anh cứ xem như không nghe thấy là được."

Chị gái Phương Bắc đánh một cái vào gáy hắn: "Thằng nhãi ranh này có biết nói chuyện không thế! Được rồi, mau đi đi, lần sau tới nhớ mang thêm người."

Thẩm Phương Nam giật mình kinh hãi: chị gái này vẫn không quên chuyện kéo bè kéo lũ đánh nhau à.

***

Thẩm Phương Nam tới khách sạn, đặt phòng, chỉ có điều buổi tối hôm nay cậu chàng ngủ không được ngon cho lắm.

Có thể là do ban ngày xảy ra quá nhiều chuyện, cho nên đêm nay cậu gặp phải một đống giấc mộng kỳ kỳ quái quái, lúc thì mơ thấy cậu cao hơn Triệu Phương Bắc hai cái đầu, sau đó hả hê cúi đầu xuống nhìn Triệu Phương Bắc, Triệu Phương Bắc vì nhìn cậu mà phải ngẩng đầu đến mức chệch xương cổ, lúc thì mơ thấy Triệu Phương Bắc ép cậu ăn mì gói, không ăn liền đem cậu ném vào thùng nước súp, lúc lại mơ thấy chị gái của Triệu Phương Bắc múa may vợt điện chụp muỗi bảo vệ trái đất....

Sáng hôm sau, thời điểm đồng hồ báo thức vang lên, Thẩm Phương Nam còn đang gian nan tìm đường sống trong giấc mơ.

Cho nên sau khi mở mắt ra, trong đầu Thẩm Phương Nam chỉ còn mấy chữ "sống không còn gì luyến tiếc". Tuy nhiên vì có thể nhanh chóng quay về Hải Nam, Thẩm Phương Nam vẫn giãy dụa rời giường, chuẩn bị ra sân bay.

Lúc ngồi ở phòng chờ, Thẩm Phương Nam đột nhiên nhận được tin nhắn của Triệu Phương Bắc: "Xuống máy bay thì nhắn tin cho tôi."

Thẩm Phương Nam: "....."

Nhất định là có chỗ nào đó không đúng!

Nhưng còn chưa nghĩ ra chỗ nào không thích hợp, Thẩm Phương Nam lại nhận được một tin nhắn, người gửi vẫn là Triệu Phương Bắc: " Tháng sau tôi tới Hải Nam."

Cái gì?

Hắn ta đến Hải Nam làm gì?

Thẩm Phương Nam sợ tới mức thiếu chút nữa ném điện thoại trên tay đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top