Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

【Ôn Chu】Đọa thần 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần gian đổ mưa to, ai cũng cho rằng vì vạn vật đã có tình, nên thần linh mới giáng trận mưa hủy diệt loài người và chúng yêu.

Chính trong trận mưa này, người và yêu mới sinh ra tình ý trước tận thế

Hoá ra, người nọ quan trọng với mình đến vậy, mình muốn gặp người nọ trước khi chết, kể ra cảm giác của mình.

Sao trước đây lại không có cảm giác này?

Trên Thiên đình, vì Ôn Chu đã hủy thần tư trấn phủ Đông Vực, nên bị áp giải đến hai nơi khác nhau.

Ôn Khách Hành phải chịu thiên hình, nhưng Chu Tử Thư chỉ bị giam lại, để Thiên đế tra hỏi.

"Ta còn đang thắc mắc, sao ngươi lại làm chuyện này với Ôn Khách Hành, hoá ra là vì hắn đã đút thất tình lục dục cho ngươi." Thiên đế ngồi trước mặt Chu Tử Thư, thư thả uống trà.

Chu Tử Thư bị xích vào cột đá, khuôn mặt người trắng bệch vì những vết thương, người ngước lên, hỏi Thiên đế: "Ngài ấy đâu rồi, Ôn Khách Hành đâu rồi?"

"Hắn đang bị hành hình ở thần tư trấn phủ Bắc Vực, chịu chín chín tám mươi mốt tia sét."

Chu Tử Thư ngẩng lên: "Ngài ấy chỉ đút thất tình lục dục cho ta thôi! Nếu ngài không yên tâm thì cứ giết ta là xong! Ngài ấy là thần sáng thế, chín chín tám mươi mốt tia sét, sao tới nỗi này! Sao tới nỗi này!"

"Hai người các ngươi đã hủy thần tư trấn phủ Đông Vực, bấy nhiêu đã đủ tội chết!"

Chu Tử Thư hừ lạnh: "Ngài biết lâu rồi phải không?"

"Biết gì chứ?"

"Dị tượng núi Bất Chu, rốt cuộc là gì? Nếu ngài biết, thì cũng nên hiểu rõ, thần tư trấn phủ Đông Vực bị hủy, vốn không phải do ta và Ôn Khách Hành."

"Ồ?" Thiên đế nhướng mày: "Sao nào? Ngươi phát hiện rồi à?"

"Thần sáng thế tạo ra thế giới, các ngài tạo người chế yêu, sao phải rút thất tình lục dục? Nói vậy...... Trước kia đã gặp chuyện không như ý?"

"Ôn Khách Hành khác các ngài, ngài ấy phải lang bạt mấy vạn năm mới gặp các ngài, vậy trước đó các ngài đang làm gì? Ngài ấy bất cẩn tạo ra sông núi, vậy trên bình nguyên bằng phẳng đó, năm vị thần sáng thế đang làm gì?! Các ngài có dám nói không!"

"Chúng ta không phải lớp người và yêu đầu tiên, đúng chứ? Vậy lớp đầu tiên đâu mất rồi? Có phải họ đã cãi lời các ngài, sau đó các ngài liền gieo rắc tai vạ, bỏ mặc sống chết của họ?"

"Chỗ về cuối cùng của họ là núi Bất Chu, có phải không? Vì họ có thất tình lục dục, họ muốn thoát khỏi sự khống chế của thần, họ tự sáng lập trật tự của riêng mình, họ đối chọi với các ngài! Nên họ chết sạch cả rồi, linh hồn bị giam ở núi Bất Chu!"

"Biết bao nhiêu năm rồi, họ vẫn luôn đợi, đợi một người có thất tình lục dục đến gần. Nhưng bọn họ ẩn núp quá kỹ, cả ngài cũng không phát hiện được."

"Ôn Khách Hành dẫn ta đi, nên họ xuất hiện. Dị tượng đó, ta và Ôn Khách Hành bị khống chế ý thức, bị thất tình lục dục ở thần tư trấn phủ Đông Vực thu hút, mới ra trận mưa to này."

"Giờ mưa cũng đã đổ xuống rồi, ngài định làm gì nữa? Ngài định phái thượng thần Đông Vực rửa sạch thất tình lục dục nữa à, hay ngài chỉ đành chấp nhận? Ha ha ha ha ha ha ha......" Chu Tử Thư bật cười: "Chấp nhận, hoá ra cũng có ngày các ngài liên quan đến hai chữ này? Thần sáng thế, thần sáng thế...... Các ngài có thật là thần sáng thế không? Các ngài sáng tạo sự sống trên thế gian, nhưng vận mệnh của các ngài...... Các ngài có tính ra không?"

......

"Chát!"

Chu Tử Thư vừa nói xong, sợi roi vô hình liền quất xuống.

"Tử Thư ơi là Tử Thư...... Ngươi đúng là thông minh, không uổng công ta giữ ngươi lại bên mình. Nếu ngươi chịu an phận, thì vị trí thần sáng thế, luôn có chỗ cho ngươi. So với tên Ôn Khách Hành không biết vâng lời đó, ngươi tốt gấp mấy lần."

"Ha......" Chu Tử Thư khạc một búng máu: "Bệ hạ đã quá lời rồi."

Thiên đế đứng dậy: "Ngươi nói xem, chín chín tám mươi mốt tia sét, Ôn Khách Hành chịu nổi không?"

Tròng mắt Chu Tử Thư kinh động, người ngóc lên, nhìn Thiên Đế chằm chằm: "Ngài muốn gì?"

"Tử Thư thông minh là thế, chắc hẳn sẽ nghĩ ra cách giải quyết dị tượng núi Bất Chu."

"Ý ngài là......"

"Giải quyết dị tượng, ta sẽ tạm tha cho ngươi và Ôn Khách Hành."

"Còn trận mưa dưới trần?"

"Ta đã có thể tạo ra lớp người và yêu thứ hai, sao không thể tạo lớp thứ ba? Ngươi giải quyết càng nhanh, thì ta thả Ôn Khách Hành càng sớm."

Xiềng xích rung lên, Chu Tử Thư trừng Thiên đế, cuối cùng vẫn phải chịu thua: "Chỉ có một mình ta, làm sao giải quyết được?"

"Ngươi cho rằng giấu được ta à, ngươi và Ôn Khách Hành làm trò gì cả ngày? Giờ thần lực của ngươi chỉ xếp sau sáu vị thần sáng thế. Dị tượng chỉ là vong hồn không có cơ thể thôi, chẳng lẽ ngươi không giải quyết được? Nếu mà ngươi không đủ sức, thì hồ tộc Thanh Khâu, sẽ nghe lệnh của ngươi."

"Nói được làm được."

"Nói được làm được."

Chu Tử Thư cũng muốn cứu sinh linh trong thiên hạ, nhưng chỉ dựa vào sức một người, thì chẳng nên trò trống gì.

Giờ chỉ có thể giải quyết dị tượng, cứu Ôn Khách Hành ra, sau đó bàn bạc kỹ càng.

Huống chi dị tượng đó cũng không đơn giản, không phải chỉ một trận mưa thất tình lục dục là được.

Sau hai lần bước vào dị tượng, Thiên đế cũng thừa nhận những hành vi của thần sáng thế, cơ bản thì Chu Tử Thư đã nghĩ ra cách giải quyết.

Người xuống phàm một mình, đi bàn việc với Thanh Khâu.

Vào lúc Thiên đế ra lệnh Thanh Khâu trông giữ dị tượng, thì đã để phong ấn của Thiên đế lại. Thần lực trong phong ấn rất lớn, Chu Tử Thư mượn vật này, không chừng có thể bình ổn dị tượng.

Nhân giới đã mưa suốt bốn ngày.

Trong thần tư trấn phủ Bắc Vực, quần áo Ôn Khách Hành đã nhuộm màu máu, nhưng hắn vẫn gào rống với Bắc Vực, Nam Vực và Tây Vực: "Chu Tử Thư đâu rồi?! Chu Tử Thư đâu rồi?!"

"Sao ngươi không tự lo thân đi? Thân thể của giao, giờ vảy trên người ngươi đã tróc hết rồi, ngươi còn là giao không? Hả?" Thượng thần Bắc Vực cầm roi sét, nở nụ cười khinh miệt.

Thượng thần Nam Vực uống một ngụm trà: "Hai người các ngươi cho mưa xuống trần, chậc chậc chậc, sắp dìm chết người và yêu rồi, thế thì hay lắm, vậy chúng ta cũng bớt việc."

Thượng thần Tây Vực không nói gì, chỉ tựa vào khung cửa sổ, nhìn về phía núi Bất Chu.

"Ôn Khách Hành." Đột nhiên, thượng thần Tây Vực lên tiếng: "Chu Tử Thư đang ở núi Bất Chu."

Ôn Khách Hành ngước lên: "Em ấy đến đó làm gì?!"

"Xử lý dị tượng."

"Em ấy chỉ là một sen tuyết yêu mới thành thần! Sao có thể xử lý dị tượng?!"

"Ôn Khách Hành, Chu Tử Thư thông minh hơn ngươi tưởng nhiều, không thì đã chẳng được Thiên đế giữ lại trên Thiên đình."

"Thần lực của em ấy vẫn chưa đủ, thông minh đến mấy cũng là chịu chết!"

"Ừ." Thượng thần Tây Vực quay người lại, nhìn thẳng vào mắt Ôn Khách Hành, khuôn mặt lạnh lùng vô cảm, nói: "Chu Tử Thư phải chết."

Ngay lúc đó, phía núi Bất Chu bùng toả vầng hào quang bạc, rọi sáng thế gian, thậm chí còn rọi sáng cả Thiên đình.

Ôn Khách Hành nhìn về hướng hào quang, tim quặn thắt lại.

"A Nhứ......"

"A Nhứ!!!"

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top