Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chỉ Là Robot [ ロボットだけ ]

Trước khi vào truyện thì mị có sửa một tí : Giờ mị sẽ dùng Au pov, không phải chỉ có mỗi của Kiseki ( Rin ) nhá. :vv

* * * * * * * * * * * *

Len đưa mắt nhìn con robot nhỏ vô cảm đang bận rộn với những dãy số dài dằng dặc, liền không tránh khỏi đau lòng. Anh từ khi nào đã quên về cảm xúc của một con người ?

Suốt 8 năm trời, anh đâm đầu vào nghiên cứu quá trình tạo một " con người ", cốt là để không phải cô đơn. Anh chuyên tâm đến mức quên béng luôn những thứ quan trọng thực sự.

Suốt 8 năm trời tạo dựng, cố tránh khỏi sự cô độc tàn nhẫn của thế giới này... nhưng bây

giờ, anh còn cảm thấy lạc lõng hơn trước kia.

" How to feel like human ? " - Làm sao để cảm giác giống con người ?

Đó là một thứ gần như không thể tạo dựng được bằng những kiến thức khoa học của con người...

Đúng rồi, đó là thứ mà anh không thể nào làm ra được...

" Trái tim " ... Một chương trình vĩnh cửu có thể chạy đến vô hạn, một chương trình có

thể làm cho robot có cảm xúc như con người.

Phải rồi, " Trái tim "  ...  " Kokoro ".

Anh tiến tới chỗ Kiseki, nhẹ nhàng cầm tay cô bé lên. Trong mắt anh bỗng chốc hiện ra sự

yêu thương và quyết tâm hòa quyện với nhau, phản chiếu lại ở đôi mắt màu ngọc bích

của người đối diện.

Tuy khả năng thành công chỉ xấp xỉ con số không nhưng anh vẫn muốn thử !

Anh muốn cô bé này có thể cảm nhận như bao con người khác, cảm nhận được vui, buồn,

giận dữ, ngạc nhiên, và cả cảm xúc trong tâm trí của anh.

Giống như cô ấy...

* * * * * * * * * * * *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top