Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

11| [Edit] [Oneshot] Transparent Color

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Title: Transparent Color

Author: 筱巷x茶 

Đã được sự đồng ý của tác giả.






Hi vọng anh sẽ đừng quay đầu lại, bởi sợ anh thấy được bóng hình đang cố lẩn trốn của em.

I am in transparent color.

Có thể đứng một phía xa xa và ngắm nhìn anh, em cũng đã rất hạnh phúc rồi.

So sweet to see you are happy.

I am just behind you. MY ALMOST LOVER.


Chapter 1

Tôi tên Kim Jongin. Năm nay mười chín tuổi. Đã tốt nghiệp phổ thông và hiện đang du học ở Seattle, Mĩ.


Seattle mưa nhiều và thường bị phủ trắng trong màn sương. Thời tiết phần lớn ở đây phần lớn luôn trong trạng thái mưa phùn lất phất, những ngày trời quang quả thật vô cùng ít ỏi.

Tôi thích ngồi một mình trên băng ghế của công viên, cảm nhận cái lành lạnh khi những hạt mưa bụi chạm vào mặt mình và ngắm nhìn mọi người không ngừng qua lại, nhìn những người đang yêu thân mật nắm tay hoặc hôn nhau, hay những tiếng trẻ con khanh khách vui đùa.

Những khi không có tiết học, tôi có thể ngồi tại nơi này thật lâu. Cái cảm giác ấy tựa như đang đứng ở nơi cao nhất của tháp Seoul và nhìn xuống. Vẻ xinh đẹp và tĩnh lặng của tiết trời mù sương hòa cùng chút mưa.

.

Ngày 7 tháng 2 năm 2011, Seattle có tuyết. Là một trận tuyết rất lớn, tựa như chiếc chăn bông mềm mại mà lạnh lẽo. Tiếng gió rít gào thổi qua, cuốn theo những bông hoa tuyết nhỏ bé đang tự do nhảy múa.

Hôm nay không có giờ học nên tôi quyết định đến thư viện, bởi do tuyết rơi dày nên ở đây khá vắng lặng. Khi tôi đang không có việc gì để làm, chợt nhớ đến anh Luhan đã từng nhắc đến QQ. Luhan là đàn anh và cũng là bạn cùng phòng của tôi. Anh ấy là người Trung Quốc, tính cách rất tốt. Vậy nên tôi lên mạng và thử tải phần mềm đó về.

Khi vừa đăng kí tài khoản xong thì lập tức có một thông báo đến. Tôi nhấp vào ô biểu tượng thì có một yêu cầu xin kết bạn vừa được gửi đến. Là những kí tự Trung Quốc xa lạ nhưng tôi cũng không để tâm nhiều mà ấn chọn đồng ý.

Vào lúc tôi nhấn đồng ý xong thì người nọ cũng nhắn tin sang.

"Ni hao."

"Sorry, I can't speak Chinese."

"Oh... OK. Try this. Hello?"

"Yeah, hello. What's your name?"

"Issing. Or you can call me Lay."

"My name is Jongin. And you can call me Kai."

"OK. You are in Seattle?"

"Yes. I guess you are in China."

"Haha...I m in Korea!!!"

"Really?!"

"Yes!"

"It's my hometown. R U in Seoul?"

"Yeah."

...

Vào cái ngày mà Seattle hiếm khi đổ tuyết, tôi gặp được Zhang Yixing. Người đã thay đổi cả cuộc đời tôi.


Chapter 2

Thỉnh thoảng sẽ sử dụng cả video nhưng phần lớn thời gian, chúng tôi thường trò chuyện bằng QQ. Dù vậy, bởi sự chênh lệch giữa thời gian và thời khóa biểu nên khoảng thời gian cả hai gặp nhau có thể nói là khá ít.

Zhang Yixing lớn hơn tôi ba tuổi. Là con trai nhưng anh lại có dáng vẻ rất đáng yêu.

Tôi đã từng nhìn ảnh của Yixing. Tóc màu đen thuần, mái hất về bên trái có chút dài, khi cười trên má sẽ hiện hai lúm đồng tiền nho nhỏ. Tất thảy đều đáng yêu vô cùng.

Mỗi lúc nhớ đến những điều về anh, tôi đều không thể kìm lại nụ cười nở dần trên môi mình.

Mà cảm xúc này, tôi chưa từng trải qua.


Anh dường như có một thứ tình yêu mãnh liệt đối với khoai tây chiên. Mỗi khi tôi hỏi anh đang làm gì thì hơn phân nửa sẽ trả lời rằng: Anh đang ăn khoai tây chiên! Nên tôi đã nghĩ, nếu đến sinh nhật sẽ tặng anh một thùng khoai tây chiên, chắc hẳn anh sẽ rất vui vẻ.

Đề tài giữa chúng tôi rất rộng. Từ bài vở cho đến cuộc sống ngày thường, sở thích hay cả tâm trạng của cả hai. Anh thích nhảy, và điểm này thì giống tôi. Tôi đã xem đoạn băng ghi hình khi Yixing nhảy, phong cách của anh khá mạnh mẽ, biểu cảm cũng rất tốt, từng động tác đều đủ dứt khoát. Mỗi một điểm đều cho thấy sự cố gắng và khả năng của anh. Thế nên tôi đã trêu đùa rằng, anh đẹp trai như vậy ắt hẳn là được rất nhiều con gái theo đuổi. Khi ấy anh rất đắc ý mà đáp lại, đương nhiên rồi, anh Yixing của em từ trước tới nay đều có sức quyến rũ vô hạn.

Khi cùng anh chuyện trò, khoảng thời gian ấy luôn rất vui vẻ. Bất kể thế nào anh cũng có thể khiến tôi bật cười cả. Tôi và Yixing khá ăn ý, tính cách cũng rất hợp nhau. Thật sự rất thần kì, nếu nói như anh thì sẽ là, thần kì đến kì cục.


Cũng thật may, bởi có anh nên cuộc sống du học sinh của tôi ở Seattle ít nhiều cũng thoải mái hơn. Nụ cười trên môi tôi trong vô thức cũng dần trở nên nhiều hơn.

Cảm giác ấy, thật sự rất hạnh phúc.


Chapter 3

Năm 2013, tôi quyết định sẽ về nhà vào dịp năm mới. Có hai lí do, một vì cảm giác nhớ nhà đã ngập đầy trong lòng suốt cả năm qua, hai vì tôi muốn được gặp Zhang Yixing. Ngày lễ của Trung Quốc muộn hơn một chút nên khoảng thời gian này anh sẽ không về nhà. Vậy thì sẽ có thể gặp nhau.

Tôi đã mua xong vé máy bay. Trước khi về một ngày tôi nhắn tin cho anh trên QQ.

"Lay, em sắp về nhà này."

"Thật sao?! Khi nào?"

"1.7."

"Oh, vậy khi nào em về thì gọi cho anh. Chúng ta gặp mặt được chứ?"

"Đương nhiên!"

Tôi mỉm cười gửi tin đi, khóe môi nhếch lên thật nhẹ. Trong lúc lơ đãng chợt liếc nhìn phần trạng thái của anh, cảm giác vui vẻ bất chợt lụi tàn.

"You are my girl."

Trong lòng không kìm được dâng lên một thứ cảm xúc mang tên mất mát, và bất an.

Có lẽ đã ở một mình nơi đất khách quá lâu nên mới trở nên nhạy cảm vậy thôi. Thật hi vọng rằng, chuyện sẽ không như tôi đã nghĩ.


Chapter 4

Sau khi lên máy bay và ngủ thiếp đi, về đến Seoul đã là buổi chiều muộn.

Đầu rất đau, đau hệt như bị bổ ra làm hai.

Tôi kéo vali chầm chậm bước ra khỏi phòng chờ rộng lớn. Thứ không khí thuộc về quê hướng quấn quýt lấy toàn thân tôi, khẽ nhắm mắt lại, trong lòng chảy tràn cảm giác thân quen và một nỗi buồn thật nhạt.

"Kim Jongin!" Tôi mở bừng mắt khi nghe thấy một tiếng gọi thật to. Là một giọng nam rất vang, khi tôi dựa theo tiếng gọi quay người lại thì thấy được anh, người tôi vẫn luôn nhớ mong ngày đêm.

Vui mừng đến muốn điên lên.

Nhưng, nhìn đến bàn tay anh đang nắm lấy một cô gái, trái tim tôi bỗng như bị một lưỡi dao lướt qua. Đau đến không thể hô hấp được.

Anh nhìn thấy tôi, kéo theo người con gái nọ chạy đến.

Trên mặt anh hiện lên vẻ ngượng ngùng và hơi xấu hổ, "Jongin, xin lỗi em. Bạn gái anh nhất định đòi phải cùng anh đến đây. Đi đường mệt rồi nhỉ?"

Tôi cười gượng một chút, cố tỏ vẻ mạnh mẽ, "Không sao cả."

Zhang Yixing tựa như trút được gánh nặng mà mỉm cười, hai lúm đồng tiền hiển hiện thật rõ trên má anh khiến đôi mắt tôi đau nhói. Anh kéo tay tôi hào hứng nói, "Vậy, chúng ta đi ăn đi?"

Tôi khẽ gật đầu, cảm giác bi thương lấp kín trong lòng.

Một đường xe chạy, tôi đều yên lặng. Quẩn trong không gian chỉ có tiếng Zhang Yixing và cô bé kia trò chuyện. Họ nói gì, tôi không nhớ được.

Người con gái ấy rất yên lặng, cũng ngoan ngoãn và đáng yêu.

Bọn họ, ở chung một chung quả thật rất hợp.


Đúng vậy, tôi và anh khi bên nhau làm sao sẽ có kết quả được đây. Thậm chí mối quan hệ giữa chúng tôi cũng chưa bao giờ rõ ràng.


Chapter 5

Sau khi kết thúc bữa ăn, chúng tôi tạm biệt nhau trong những nụ cười. Người con gái kia khoác tay Zhang Yixing rồi họ bước xa dần khỏi tầm mắt tôi.


Những ngày này, tôi đã nghĩ thật nhiều. Đã từng cố buông bỏ, những đến cuối cùng vẫn không thể ngừng lại được. Bởi trong lòng không thể xóa đi hình bóng anh.

Anh gửi tin nhắn đến, tôi vẫn chưa hồi đáp. Anh cũng không nhắn thêm gì nữa.

Tôi đã nghĩ sẽ dùng sự im lặng này để kết thúc thứ tình yêu ảo tưởng của chính mình. Tôi không dám đi bày tỏ, bởi tôi sợ sẽ tổn thương, sợ mất đi anh.


Vốn có thể ở lại nhiều ngày hơn, nhưng tôi vẫn mua vé trở về Seattle vào ngày 10.

Trước khi lên máy bay, tôi gửi cho anh một tin nhắn.

"Anh, em phải về Seattle rồi. Hai ngày hôm nay không liên lạc với anh, xin lỗi. Chúc anh hạnh phúc."

Rồi khóa máy. Khóa lại hi vọng cuối cùng đã sắp vụt tắt của mình.


Chapter 6

Ngày 24 tháng 2 năm 2013, tết Nguyên Đán theo âm lịch.

Tôi gửi một tin nhắn trên QQ.

"Lay, chúc mừng tết Nguyên Đán."

"Em cũng vậy."

"Em muốn hỏi anh một chuyện."

"Sao?"

"Liệu anh đã từng yêu em?"

"Đương nhiên, có."

Có những câu này, tôi cũng đã thỏa mãn rồi.


Chapter 7

Because I am in transparent color.

Stand behind you. Waiting for you can change your heart. I love you. Forever.





./.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top