Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Forget me]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Short + AU + Tình tiết phi thực tế

Bối cảnh: Kaiser thức dậy và nhận ra mình đang ở một nơi xa lạ nhưng cơ thể hắn lại quen thuộc với sự ấm áp của nơi đây.

______

Một người có mái tóc vàng cùng ánh xanh dưới đuôi tóc thức dậy trên chiếc giường êm ái kia, hắn ta vô cảm nhìn cảnh vật xung quanh, có chút quen thuộc những lại lạ lẫm vô cùng. Trong đầu hắn đã mập mờ một cái tên lạ lẫm.

"Ness là ai? Tôi là ai?"

Rồi chính bản thân hắn tự giật mình và hoang mang hỏi.

"Đây là đâu?"

"Cái tên kia là của ai?"

Hắn tự hỏi, đặt chân xuống giường, hắn vô tình bắt gặp một quyển sổ có hoa văn hoa hồng xanh được để kế bên mình. Trên bìa được khắc cái tên "Micheal Kaiser".

Hắn ta cảm thấy tò mò liền tiến đến mở ra mà đọc. Vừa mở ra đã có một dòng chữ ghi rằng:

"Chào buổi sáng, anh chắc hẳn đang hoang mang với mọi thứ nhỉ? Anh là Michael Kaiser, một thiếu gia của một tập đoàn lớn, đừng sợ, anh chỉ quên đi một số chuyện thôi.

Từ người yêu của anh, A.N"

Hắn ta nhận ra, cái tên 'Kaiser Micheal' quen thuộc này, đó chính là tên của bản thân, sao hắn lại quên đi chính cái tên của mình chứ.

Thật kì lạ, ngoài ra người "A.N" kia là ai? Theo dòng ghi chú kia có vẻ là người yêu của hắn.

Kaiser có chút trống rỗng, hắn ta di chuyển đến phòng khách, lúc này một cơn gió ùa qua từ khung cửa sổ làm trang giấy trên quyển sổ lật sang mặt khác, lộ ra thêm nhiều dòng ghi chú khác.

"Kaiser, anh là một kẻ kiêu ngạo, trước đây anh thường sẽ tự mình soi gương và hỏi em anh có đẹp không. Em luôn trả lời là có. Vì anh luôn đẹp nhất trong mắt em mà.

A.N"

Kaiser có chút ngạc nhiên, chỉ không ngờ hắn ta lại là một con người kiêu ngạo như thế đấy. Tiếp tục đọc sang một dòng ghi chú khác, lần này chữ viết có chút vội vã, gần như là tay run và không kiểm soát được lực viết của bản thân.

"Kaiser chính là vị hoàng đế của em, anh là một thiên tài, người mà em luôn tôn sùng.

A.N"

Xem ra vị người yêu này có chút cuồng hắn chỉ, hắn ta có chút khó hiểu nhưng vẫn tiếp tục đọc từng trang ghi chú.

Chúng đề là ghi lại những kỉ niệm của hắn cùng một người nào đó, đôi khi sẽ là những dòng tâm sự, có khi lại là những lời thủ thỉ như những kẻ say tình và cuối cùng là những lời nhắc rời rạc như thể đang cho hắn thấy được "con người thật sự" trước kia của Kaiser là như nào được gửi vào từng trang giấy.

Kaiser khá bất ngờ, xem ra cậu nhóc viết ghi chú này thật sự hiểu rõ và yêu hắn lớn đến nhường nào.

Thế như tại sao...

Tại sao ngay tại bây giờ, đến cả một dấu vết của cậu ta mà hắn cũng không thấy, hay đúng hơn...

Tại sao cậu ta lại không ở bên hắn ta ngay bây giờ?

Kaiser cứ thắc mắc câu hỏi này cho đến khi anh ta lật được trang ghi chú có đề ngày tháng.

"08/09/xxxx

Em mệt mỏi rồi.

Em biết thật khó khăn cho cả anh và em khi gánh chịu thứ này.

Em biết em là người duy nhất còn ở bên anh.

Nhưng nó đau lắm, Kaiser yêu dấu của em, nó đau quá. Em ghét cái cách mà mỗi sáng thứ dậy chỉ nghe được câu hỏi 'em là ai?' từ anh. Em ghét cái cách anh quên đi mọi kỉ niệm, mọi thứ về đôi ta.

Đấy không phải lỗi của anh.

Là do em, em xin lỗi.

Em không muốn rời bỏ anh, em yêu anh.

A.N"

Từ những vết ẩm ướt từ giấy có thể cho thấy, cậu chàng này đã khóc khi viết những dòng trên cho hắn. Ngoài ra, đường nét run run từ chữ viết cũng thể hiện được phần nào sự hoảng loạn bên trong tâm hồn của người kia.

Hắn ta có chút nhói tim, rốt cuộc em ấy là ai? Tại sao khi đọc những dòng này lại mang lại cho hắn cảm giác bứt rứt, khó chịu?

Bỏ qua cảm xác kì lạ kia, Kaiser tiếp tục khám phá quyển sổ. Sang trang tiếp theo, nó được kẹp bởi một bức ảnh đã cũ kỹ, một chàng trai tóc màu tím rượu, gương mặt người đó hạnh phúc, tay của cậu ta đang nắm lấy một bàn tay có hình xăm vương miệng khá đẹp mắt.

Kaiser vô tình nhìn lại tay mình, ấy thế lại có vết hình xăm không khác gì trong hình.

Kaiser cũng thầm nhận ra chủ nhân của cái tên A.N chính là cậu chàng cười rực rỡ trong bức ảnh kia. Lật xem đằng sau bức ảnh, nó ghi:

'Kỉ niệm 2 năm yêu nhau, Kaiser Micheal và Alexis Ness.'

Kaiser chỉ biết thở dài, cố lục trong trú nhớ mình về cái tên kia. Không được thì lại tiếp tục tìm kiếm thêm thông tin từ quyển sách đấy.

Những trang tiếp theo là những dòng viết về những thói quen, hoạt động hành ngày của hắn trước đây.

Hắn ta bắt đầu chú ý đến một dòng chữ tay khác hẳn với của Alexis được viết ngang mép giấy. Vết mực được viết một cách cẩu thả, kèm thêm vài giọt chất lỏng đỏ đỏ đã khô.

Đây là máu à!?

"14/09/xxxx

Ness đâu? NESS ĐÂU RỒI?

A! Em đây rồi.

Không sao
Không sao
Anh sẽ không quên em đâu."

"15/09/xxxx
Tôi không nhớ cậu trai trong ảnh là ai... Tôi chỉ biết cậu ta quan trọng với tôi mà thôi. Nhưng cậu ta đâu?"

"16/09/xxxx

Hôm nay cũng không nhớ gì cả.

Ai đó lại mở cửa sổ không đóng lại à?"

"17/09/xxxx
Cậu trai nào đó lạ lạ nhìn tôi.

Ánh mắt cậu ta u sầu lắm nhưng vẫn dịu dàng nắm lấy tay tôi bảo rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Còn cả: 'Em nghĩ mình sắp chịu không nổi rồi.'

Cậu ta là ai? Tại sao lại nói thế?"


"18/09/xxxx

Hôm nay cũng không nhớ gì cả.

Căn nhà này bụi bặm thật, bộ chủ nhà đi đâu rồi à?"

Những dòng ghi chú bắt đầu lặp lại nội dung rằng hắn ta mỗi ngày đều sẽ quên đi mọi thứ, kể cả người bạn trai kia. Kaiser đọc đến một dòng ghi chú nọ, khác với nét chữ hoảng loạn và không ổn định từ những dòng ghi chú trước, dòng ghi chú này lại bình tĩnh và u ám đến lạ thường.

"14/10/xxxx

Hôm nay có một người lạ mặt ngồi đợi tôi khi tôi vừa tỉnh dậy.

Gã ta là ai? Tôi không biết gã.

Gã ta bảo:

'Chỉ muốn thông báo thôi, Ness chết rồi, cậu ta tự tử ở một vách núi gần biệt thự này.'

Ness là ai? Tại sao tim tôi lại thắt lại khi nghe tin này nhỉ?

Tôi đáp lại:

'Ness là ai?'

Gã ta chỉ biết buồn rầu nhìn tôi rồi cười khổ bảo.

'Tôi quên mất, giờ đây chắc điều này cũng không quan trọng với cậu nhỉ?'

Rồi hắn ta bỏ đi mất, còn tôi vẫn đang hoang mang nhìn người đó rời khỏi đây."

Kaiser bỗng dưng làm rơi quyển sổ, nước mắt vô thức rơi xuống đất. Tim hắn nhói lắm, cả cơ thể hắn co rút lại khi đọc hết những dòng ghi chú kia.

Hắn ta không nhớ em là ai.

Hắn ta cũng không nhớ vì sao em lại ở bên hắn

Hắn ta cũng không biết em là gì với hắn.

Nhưng trái tim và cả cơ thể hắn dừng như có ý thức, chút bắt đầu yếu đuối đi, để lại một tâm trí mù mịt và những giọt lệ rơi không ngừng trên mí mắt của Kaiser.

Hắn ta liên tục lặp đi lặp lại cái tên 'Alexis Ness', vừa run rẩy cất mọi thứ về lại chỗ cũ, bản thân thì yếu ớt bước từng bước về căn phòng ngủ kia.

"Alexis Ness, Alexis Ness, Alexis Ness.
Em ấy là người yêu mỉnh, em ấy là người yêu mình, em ấy là người yêu mình..."

Hắn ta nằm trên giường, ngửa đầu nhìn lên trần nhà, miệng cứ liên tục nhắc đi nhắc lại cái tên kia.

Hắn ta không muốn quên em, hắn ta không muốn bản thân quên đi con người kia.

Hắn ta cứ làm như vậy cho đến khi bản thân kiệt sức mà thiếp đi.

Khi ánh nắng mặt trời chiếu vào căn phòng ấy, hắn ta lại lần nữa tỉnh dậy, thốt ra câu hỏi quen thuộc.

"Tôi là ai?"

Một ngày mới lại bắt đầu rồi.

________
Tóm tắt cho ai thấy rối:

Kaiser bị Alzheimer, mỗi sáng thức dậy đều sẽ từ từ mà quên đi Ness, em ấy đã cố dùng những ghi chú để khơi lại cho hắn những kỉ niệm của họ
Nhưng con người cũng chẳng thể chịu đựng được lâu. Ness vào một buổi chiều nọ đã nhảy xuống vách núi tự kết thúc cuộc đời, trước khi đi cậu đã nhờ Noa chăm lo Kaiser sau khi bản thân biến mất khỏi cuộc đời hắn. Kaiser sau khi biết thì mọi thứ hắn làm mỗi ngày đều chỉ lặp đi lặp lại việc:

Thức dậy, đi tìm hiểu bản thân là ai và ngủ thiếp đi.

Tất cả trở thành một vòng lặp đáng thương của kẻ si tình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top