Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[The Witch and the king] (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Warn: AU, tình tiết nhanh

1/2
__________
Ness thật sự chẳng thể hiểu được bản thân đang làm gì. Tại sao một phù thủy sống ẩn như cậu lại cứu cậu nhóc vừa mới hấp hối ngoài rừng kia, đã thế còn mang người ta về nhà chăm sóc nữa chứ.

"Haizz, tự nhiên mang cục nợ về nhà."

Cậu thở dài, nhìn cậu bé có mái tóc vàng với màu xanh ở đuôi tóc đang ngủ ngon lành trên giường mình. Ness thật ra cũng tự mình biết vì sao bản thân làm vậy.

Vì cậu thấy hình ảnh bản thân mình trong đó. Hình ảnh một cậu bé chạy trốn khỏi đám thợ săn phù thủy sau khi mà chúng đã tàn sát cả gia đình cậu. Đêm đấy, khi mà cậu bị dồn vào rừng, tự mình Ness đã tự mình thức tỉnh ma lực mà chống lại bọn chúng. Kể từ đấy, Ness không rời khỏi khu rừng tối này nửa bước.

Ít nhất là cho đến khi cậu thấy một cậu bé lạ mặt chạy vào lãnh thổ của mình, sau lưng nhóc con còn có vài tên hiệp sĩ đuổi theo. Nhận ra gì đó bất thường, Ness dùng ma thuật của mình để đẩy lùi bọn hiệp sĩ kia ra khỏi khu rừng.

Trở về với thực tại, Ness bị tiếng kêu của nhóc con kia kéo về. Cậu bé đã tỉnh dậy và đang cố gắng phòng vệ vì sợ Ness. Cậu ta thở dài, dùng chút ma pháp của mình đùa giỡn với cậu nhóc làm nhóc ta ngạc nhiên.

"N-ngài là pháp sư!?"

"Hô, lâu lắm mới nghe cái hai chữ pháp sư đấy. Nhân loại toàn gọi dòng tộc ta bằng "Phù thuỷ" thôi.

Ness có chút bất ngờ, chống cầm nhìn cậu nhóc đang hoang mang kia.

"Nhóc không cần sợ, ta không phải mụ phù thủy ăn thịt trẻ em đâu. Nói, nhà nhóc ở đâu để ta xoá kí ức nhóc rồi đưa nhóc về nhà. Còn nữa, sao đám kỵ sĩ kia lại cứ đuổi thêm một cậu bé vài tuổi như nhóc nhỉ?"

Cậu bé kia nghe đến hai từ "Kỵ Sĩ" thì cả người run lên vì sợ hãi. Thấy thế Ness biết mình vừa nói gì đó sai liền nhẹ nhàng tiến đến ôm nhóc vào lòng.

"Đừng sợ, anh đây không làm gì nhóc đâu. Hứa danh dự đó"

"... Kaiser."

"Hả?"

"Em tên Kaiser. Micheal Kaiser."

Ness khá ngạc nhiên, tên cậu nhóc làm cho cậu có cảm giác cậu bé này không tầm thường nhưng cậu cũng nhanh chóng bỏ qua mà dò hỏi bố mẹ của cậu bé.

Sau một hồi thì Ness bó tay luôn. Cậu nhóc không chịu kể cái gì hết, xem ra cậu phải chăm nhóc này cho đến khi kiếm được thông tin thôi.

"Thế... Em sẽ sống chung với anh nhé? Nhưng nói trước là anh đây không có vào thành phố đâu."

"Ừm... Anh Ness cho em ở chung là em hạnh phúc lắm ạ!"

Với cái anh mắt cún con kèm theo cái hào quang ngây thơ này có ma lực gì đây!? Dễ thương chết Ness rồi!

Và thế là cậu phù thủy nay đã có thêm cái đuôi nhỏ. Đám thú trong rừng dần cũng tự bảo nhau.

"Cậu phù thủy nay đã có gia đình rồi."

Ness cũng phải công nhận là nhóc Kaiser vừa ngoan ngoãn lại rất được việc. Cậu cũng dần thân thiết hơn với nhóc ấy, như thể anh em vậy.

Cậu dù gì cũng hơn trăm tuổi nên cậu đã dạy cho Kaiser mọi thứ mà mình biết.

Cậu nhóc Kaiser tám tuổi mới đây đã trở thành một cậu thanh niên mười bảy tuổi cao ráo, lại thêm cái vẻ điển trai. Còn Ness vẫn thế, vì là Phù Thủy nên tuổi thọ cậu vốn cao, chưa kể lượng ma lực to lớn của cậu đủ để ngăn chặn sự lão hoá. Vì vậy cậu cũng chẳng thay đuổi gì. Mối quan hệ của hai anh em vẫn bền chặt như ngày đầu.

Ít nhất là Ness nghĩ vậy...

"Anh Ness, lớn lên á... Anh Ness cưới Kaiser nha?"

*phụt*

Ness phun hết chỗ nước cam mà mình vừa mới uống vào. Mặt hoang mang nhìn Kaiser đang thảnh thơi đứng đó cười.

"EM ĐÙA VỚI ANH ĐẤY À???"

"Hì hì, anh làm quá ghê á! Em thích anh thật!"

"Không."

"Nhưng mà-"

Ness xoa đầu Kaiser, nhẹ giọng bảo. Ánh mắt có chút khó khăn giải thích cho chàng thanh niên mới lớn này.

"Anh không đùa đâu Kaiser, số mệnh của phù thủy không cho phép họ yêu nhân loại."

"Thì sao chứ! Nhân loại đâu hẳn là tàn độc đâu! Như em nè! Em đâu có xấu."

Ness chỉ biết ngán ngẩm mà quay lưng đi, trước khi rời khỏi phòng Kaiser, cậu chợt nhớ ra gì đó mà quay lại nói to với cậu nhóc kia.

"À mà... Anh tìm ra gia đình của em rồi nhóc."

"Hả?"

"Không cần giả bộ đâu, thưa thái tử điện hạ. Đêm nào cũng cố dùng thuốc tàn hình của anh để vào thành phố là không tốt đâu nhé."

Lúc này Kaiser mới sửng sốt, cậu ta liền cố gắng nghĩa ra cái cớ để Ness không nghi ngờ nhưng Ness là ai chứ? Một phù thủy hơn trăm tuổi. Mấy cái trò vặt này đâu qua mắt được cậu.

"A-anh nghe em-"

"Không. Anh biết em định nói gì nhưng không. Kaiser, anh biết em rất quý anh nhưng nghe anh, quay trở về hoàng cung đi. Bọn lính gác sẽ tới khu rừng này nhanh thôi."

Ness dựa vào một góc tường, nghiêm túc nói cho chàng trai kia nghe. Cậu biết là ngày này cũng sẽ đến ngay thôi nhưng trong lòng vẫn có chút đau xót.

Không phải là anh ghét cậu bé, ngược lại Ness lỡ thích Kaiser mất rồi. Nhưng cậu ta là ai? Một tên phù thủy mà nhân loại kinh sợ còn chàng ta, thái tử và cũng sẽ là hoàng đế của cả một đế quốc. Ness không chỉ nghĩ cho Kaiser mà còn là vì bản thân. Cậu biết rằng bọn khốn thợ săn vẫn đang lăm le chiếc đầu của bản thân nhiều đến nhường nào.

"Tất cả là vì chúng ta thôi Kaiser... Trở về đi hoặc anh sẽ tự dùng phép thuật mà biến mất khỏi đây."

Kaiser ấm ức nhưng cũng hiểu được nổi lòng của người thương mình. Đêm đó, cậu cầm lấy túi đồ tiến đến cửa nhà. Một lần nữa nhìn lại nơi mình đã hạnh phúc bên anh suốt mấy năm qua mà tiếc nuối. Biết là đau nhưng cũng vì anh mà thôi.

Khi mà Kaiser đã hoàn toàn đi khỏi khư rừng. Ness đi ra khỏi nhà, đứng trước cả khu rừng niệm phép. Một kết giới được tạo nên bao bọc cả khu rừng đen. Ness bật cười, tự chế giễu bản thân thật yếu đuối khi nào khi phải dùng đến kết giới đến không cố gắng vượt qua khu rừng để gặp Kaiser. Chàng ta chưa đi được bao lâu mà Ness đã nhớ đến mức này rồi.

Mặt khác, cậu vừa nhận được thông tin từ những chú chim trinh thám rằng bọn thợ săn đã bắt đầu hành động, có vẻ như chúng đã đánh hơi được Ness rồi.

"Tạm biệt, cậu bé nhỏ của tôi."

Sau sự kiện thái tử trở về và lật đổ người chú độc tài của mình. Kaiser Micheal chính thức lên ngôi hoàng đế, khẳng định sức mạnh của mình bằng cách thông báo bản thân sẽ tìm lại vị ân nhân năm xưa và cầu hôn người ấy.

Hắn ta vui sướng mà đưa quân đến khu rừng đen, nơi tạo nên những kí ức hạnh phúc cùng với ngôi nhà có người thương của mình.

"Em đến đây, Ness!"

Cùng lúc đó, Ness đã hấp hối. Trên người cậu đầy vết thương, chiếc áo trắng giờ đây đã thấm hết màu đỏ của máu, cậu ta nằm trên sàn, ánh mắt căm phẫn nhìn tên thợ săn đang cười man rợ đằng sau mình.

"Ầy, tao đã nghe bố kể về một tên nhóc phù thủy đã thoát khỏi lần săn ở làng phù thủy của tổ tiên. Ai mà biết được tao đã giúp dòng họ tao hoàn thành tâm nguyện diệt chủng bọn phù thủy chứ. Giờ thì, vĩnh biệt nhé!"

Tên kia đưa nòng súng chỉa vào đầu Ness. Cậu thả lỏng mắt, tự mình chấp nhận cái chết của mình.

Nếu cả nhà cậu là người bình thường thì liệu cậu có xứng được hạnh phúc không.

"Hạnh phúc... Kaiser.... Chết tiệt! Mình lại nhớ Kaiser nữa rồi..."

Ness nhắm mắt, hồi tưởng về những tháng ngày tươi cười cùng gia đình, nhớ về lần đầu tiên mẹ cậu kể về lúc rơi vào lưới tình với bố, nhớ về lần đầu tiên gặp Kaiser và khoảng thời gian ở bên cạnh cậu nhóc đó.

"Uớc gì gặp lại cậu ta, Kaiser."
_______

Tbc... Nhma không biết có sủi hay không🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top